Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1322: Bình Thường Chiều Chuộng Tới Coi Trời Băng Vung (2)

Chương 1322: Bình Thường Chiều Chuộng Tới Coi Trời Băng Vung (2)

Chương 1322: Bình Thường Chiều Chuộng Tới Coi Trời Băng Vung (2)Lý Vi quơ tay, miệng cười khanh khách, trông rất hưng phấn, chân nhỏ còn đạp tới đạp lui.Dù đã lâu không gặp nhưng con bé cũng không thấy xa lạ với Lý Nguyên Thanh.Lý Nguyên Thanh đắc ý: "Không hổ là khuê nữ của ta, đừng vội, chờ cha tắm rửa xong sẽ lập tức tới ôm tiểu bảo bối."Liễu Phán Nhi mỉm cười, dặn Miêu Nhi tỷ nhanh chóng tới phòng bếp sai người nấu nước.Lý Nguyên Thanh tắm gội, Liễu Phán Nhi ở cạnh giúp đỡ."Tóc chàng dài quá rồi, đợi tóc khô, ta sẽ cắt tóc giúp chàng, đợi tới tháng giêng thì không thể cắt tóc nữa."Lý Nguyên Thanh mỉm cười: "Dù sao cữu cữu ở quê ta cũng mất hết rồi, không cần kiêng kị mấy chuyện này."Liễu Phán Nhi phản bác: "Cữu cữu chàng mất hết rôi nhưng sau này bọn nhỏ cũng sẽ trở thành cữu cữu, chúng ta vẫn phải làm theo phong tục."Lý Tiểu Bảo chạy theo sau, kéo quần áo muội muội.Hắn vừa nói vừa muốn ôm nàng.Liễu Phán Nhi vừa dứt lời đã loáng thoáng nghe thấy tiếng của Lý Nam và Lý Tiểu Bảo ngoài cửa."Chàng không sợ mất mặt nhưng ta thì sợ. Mau bỏ tay ra coi..."Liễu Phán Nhi sẳng giọng: "Ban ngày ban mặt, chàng nhịn đi, đừng làm bậy. A Nam, Tiểu Bảo nghe nói chàng về, chắc lát nữa sẽ chạy về thôi."Mặc dù Lý Nam mũm mĩm nhưng lại chạy rất nhanh, chỉ chốc lát sau đã chạy tới trong sân, định đẩy cửa xông vào.Lý Nguyên Thanh gật đầu: "Được, đều nghe phu nhân.""Cần phải dạy dỗ lại tiểu nha đầu A Nam này mới được. Cái tính thích xem náo nhiệt này không phải tính tốt lành gì."Lý Nam không những không nghe lời mà còn tăng tốc: "Ta phải đi xem náo nhiệt..."Nghe lời nói bên ngoài, Lý Nguyên Thanh chỉ đành ngoan ngoãn buông ra đôi tay định làm xăng làm bậy của mình. "Cha vừa về, chắc chắc đang ở chung với nương, A Nam, muội đừng vào."Lý Nguyên Thanh nghe vậy thì cười ha hả: "Nàng yên tâm, nữ nhi của Lý Nguyên Thanh ta mọi mặt đều tốt.""Vậy cũng thôi đi, chàng lại còn đắc ý nói nuôi khuê nữ thì phải nuôi sao cho khuê nữ trở nên lợi hại, vậy mới không bị thiệt khi gả đi.""Nhưng giờ chàng nhìn lại A Nam đi, cái miệng nhỏ suốt ngày không ngừng được, hơn nữa lòng dạ cũng lợi hại lắm rồi đấy nhỉ? Chàng phải nhớ kỹ, sau này chúng ta gả khuê nữ chứ không phải đi gây họa cho người khác."Liễu Phán Nhi vội sửa sang quần áo: "Giờ chàng mới nói mấy lời này có phải hơi trễ không? Bình thường chiều chuộng tới coi trời bằng vung, ta muốn dạy dỗ thì chàng lại nói hài tử còn nhỏ."Lúc này, Lý Nam đã tới trước cửa, liên tục gật đầu: "Đúng vậy, đúng vậy, A Nam rất tốt. Cha, người về khi nào vậy? A Nam rất nhớ người đó."Lý Tiểu Bảo đứng cạnh bổ sung: "Đúng là muội không ném, nhưng muội châm lửa mà."A Nam, sao con không kể cho cha nghe chuyện con và bạn con đám pháo tre vào nhà vệ sinh nhà người ta?”Liễu Phán Nhi ngồi cạnh đó nghe vậy thì dở khóc dở cười.Lý Nam liên tục gật đầu: "Con rất vui, con có rất nhiều bạn, trừ lúc đi học ra thì ngày thường chúng con đều chơi chung."Nghe vậy, Lý Nam rụt cổ, lén nhìn cha bé: "Con chỉ mua pháo tre chứ con không ném..Lý Nguyên Thanh ngồi xổm xuống ôm nữ nhi: "Cha mới vừa về nhà không bao lâu, dạo này con có vui không?”"Lúc trước, nương đã từng nói pháo tre rất nguy hiểm nhưng muội cứ không chịu nghe."Cũng vì đám nhóc không hiểu chuyện lại còn ham chơi như muội mới khiến người ta bị nổ phỏng tay.""Do đó, nương mới đánh mông muội, bắt muội đi xin lỗi người ta, còn phải bồi thường tiền nữa.""Nhà vệ sinh nhà người ta bị nổ tan tành, phải vừa xin lỗi vừa bồi thường."Lý Nam vội che mặt: "Chỉ do ta thấy vui thôi..." Lý Nguyên Thanh nhịn cười, tỏ vẻ hung dữ: "A Nam, cho dù tò mò thì con cũng không được làm những chuyện mà cha nương đã dặn là nguy hiểm.""Mặc dù con không bị nổ phỏng tay nhưng những người khác lại bị thương. Con nghĩ thử xem, lúc con đi vệ sinh mà bị nổ trúng người, con có giận không?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận