Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 263: Cua Lớn, Cua Nhỏ (1)

Chương 263: Cua Lớn, Cua Nhỏ (1)

Chương 263: Cua Lớn, Cua Nhỏ (1)"Nguyên Thanh gia, chúng ta phải chiêu đãi Cố đại nhân và Cố thị vệ thật tốt, trưa nay nấu nhiều món ngon sở trường của ngươi, ta cũng sẽ phụ giúp ngươi một tay." Lúc này Chu Thúy Hoa tỏ vẻ giúp đỡ, đương gia không có ở đây, nàng ấy cũng không thể không có ở đây.Hơn nữa, nhà Nguyên Thanh là tiểu tức phụ trẻ tuổi, trong nhà không có nam nhân, bọn nhỏ lại nhỏ, cũng không tiện một mình chiêu đãi nam nhân bên ngoài.Liễu Phán Nhi cảm tạ: "Đa tạ thẩm thẩm."Cố đại nhân và Cố thị vệ đều là nam nhân, có Chu Thúy Hoa ở đây, cô mở tiệc chiêu đãi Cố đại nhân và Cố thị vệ cũng không ai đàm tiếu.Liễu Phán Nhi vừa nói, vừa nhanh chóng đổ đậu phụ đã nấu trong nồi vào dụng cụ xay xát, sau đó nhanh chóng dùng vải lồng bọc lại, bên trên đậy nắp lại, sau đó ép một tảng đá đã rửa sạch lên.Vì phòng ngừa nước ép chảy ra khắp nơi, Liễu Phán Nhi cố tình chuyển đến cối đá, phía dưới đặt một cái thùng gỗ hứng nước.Cố Tam có chút tò mò muốn hỏi, nhưng thấy Liễu Phán Nhi bận rộn như vậy, không mặt dày hỏi.Đợi đến khi làm xong những thứ này, Chu Thúy Hoa giúp đỡ thu dọn nồi nấu, rửa chén, quét dọn xung quanh.Chu Thúy Hoa tới đây, hỏi: "Nguyên Thanh gia, bây giờ muốn làm gì, ta giúp ngươi."Liễu Phán Nhi rửa tay, sau đó nhặt cái giỏ Cố Tam vừa mới cầm về, còn rất nặng, bên trong có không ít đồ: "Đa tạ Cố thị vệ, ta xem xem bên trong có cái gì?"Cố Tam Bất ngờ không kịp đề phòng nhìn thấy những thứ này, lui về phía sau hai bước: "Những con cá này còn quá nhỏ, có thể ăn được không?"Quả nhiên không ngoài dự đoán, có cua, cũng có cá tôm, còn có lươn vàng, thậm chí còn có rắn địa phương.Mở nắp đậy phía trước kèm theo gai ngược, thứ trong sọt cá râm rầm đổ ra hết bể nước nhỏ lúc trước nuôi lươn vàng.Liễu Phán Nhi cười cười, đưa tay chỉ chỉ: "Cá nhỏ quá, đúng thật không nên ăn, giữ lại đợi lát phơi cá khô. Hôm nay chúng ta ăn cua, tôm, lươn vàng. Rắn nước ở nơi này, mặc dù cũng có thể hầm canh, nhưng bây giờ không đủ nguyên liệu, trưa nay không ăn được.' Bọn nhỏ ở trong phòng cũng nhao nhao đi ra, nhìn chằm chằm vào Cố Tam.Cố thị vệ gật đầu: "Đúng vậy, ta đã lớn lên với thiếu gia từ nhỏ, cùng nhau đọc sách, cùng nhau luyện võ, trở thành thị vệ bên người thiếu gia."Cố Tam trả lời: "Đại nhân nhà ta sinh ra ở miên Nam, cũng lớn lên ở miền Nam, cho nên từ nhỏ đều ăn cơm. Sau khi đến Kinh Thành cũng ăn ít mì, nhưng chưa từng ăn mì vào buổi trưa, chỉ có bữa sáng và tối."Chu Thúy Hoa cười cười: "Vậy trùng hợp, chúng ta thổi cơm! Ngài là thị vệ của Cố đại nhân, nói vậy chắc thói quen ăn uống cũng giống thế đúng chứ?"Liễu Phán Nhi trả lời: "Thím, người giúp con làm cơm. Đúng rồi, Cố thị vệ, Cố đại nhân thích ăn cơm, hay là ăn mì, bánh bao?”Liễu Phán Nhi bình thường rất chú ý đến vệ sinh, trong nhà rất sạch sẽ, nhưng trời nóng khó tránh khỏi xuất hiện ruồi nhặng.Liễu Phán Nhi trước tiên xử lý lươn vàng, cắt thành miếng, dùng rượu vàng và hành gừng ướp cùng, đặt ở bên cạnh chờ dùng.Bên trên dùng cái rây đậy lại, tránh ruồi bọ bu đến.Liễu Phán Nhi và Chu Thúy Hoa cứ như vậy không mục đích tìm hiểu tin tức, nhìn như tán gẫu chuyện gia đình, nhưng cũng biết rất nhiều chuyện liên quan đến khâm sai Cố đại nhân.Liễu Phán Nhi lén lút lấy thuốc đuổi ruồi từ trong không gian ra phun, cho nên ruồi nhặng trong nhà cô cũng không nhiều lắm.Cố Tam cẩn thận nhìn động tác của Liễu Phán Nhi, cảm thấy nhà Liễu Phán Nhi mặc dù đơn sơ, nhưng rất sạch sẽ.Ăn cua không ưu nhã, cho nên thời đại này, người ưu nhã không ăn cua.Ướp lươn vàng xong, Liễu Phán Nhi cầm bàn chải bắt đầu rửa cua.Lúc đại nhân đi trải nghiệm nhân tình cũng đã từng ăn cơm ở nhà lão nông, hoàn cảnh còn kém hơn so với nơi này nhiều.

Bạn cần đăng nhập để bình luận