Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1562: Cuối Cùng Không Thể Nhịn Được (2)

Chương 1562: Cuối Cùng Không Thể Nhịn Được (2)

Chương 1562: Cuối Cùng Không Thể Nhịn Được (2)"Con bảo người làm cô cô như ta cũng phải cố gắng hết sức để giúp đỡ. Ta cũng thích A Dung, cũng hy vọng điệt tử ta có thể cưới được một cô nương tốt, nhưng chuyện hoàng gia thì ai có thể chắc chắn được?""Ta thực sự rất sợ A Dung sau khi gả vào hoàng gia, sẽ phải chịu uất ức, vậy thì ta và Phán Nhi tỷ tỷ còn có thể thân thiết như bây giờ không? Ai chà, thật khó xử quái"Sau khi Cố Thiệu đọc từ đầu đến cuối hai lần, chậm rãi nói rằng: "Nếu Hoàng hậu và Bệ hạ đã nhờ nàng giúp, vậy thì nàng nhất định phải nói chuyện với Đức Thụy phu nhân.""Dù sao vẫn phải tỏ rõ mọi điều. Còn như Đức Thụy phu nhân và Lý đại tướng quân có đồng ý hay không, Lý Dung có bằng lòng hay không, chúng ta không thiên vị là được.'Cửu Công chúa thở dài: "Thật ra ta cũng hiểu được tâm trạng của hoàng huynh và hoàng tẩu. Họ để Trạch Ngọc đến đây, thực ra chính là muốn xem Trạch Ngọc có tình cảm gì với A Dung không.""Họ cũng hy vọng tìm được cho Ngọc Trạch một nữa tử tâm đầu ý hợp, bầu bạn suốt đời, giống như họ vậy.""Họ không hy vọng, miễn cưỡng tác hợp chuyện hôn sự này thông qua phương thức ban hôn. Vì vậy, họ chỉ có thể ở bên cạnh nghĩ cách."Cố Thiệu cười cười: "Nàng đừng lo lắng quá, bệ hạ và hoàng hậu nhìn trúng A Dung, cũng không phải là nàng chủ động đề cập với bệ hạ và hoàng hậu. Đức Thụy phu nhân là người khéo hiểu lòng người, hiểu được tâm tư của nàng mà."Sau khi Cửu công chúa tới, bọn họ ngại không tới nữa.Lại nói sau khi đại hoàng tử và nhị hoàng tử rời đi, cuối cùng Liễu Phán Nhi cũng thở phào nhẹ nhõm.Thúy Hoa thẩm tử chịu khó đến nhất.Hàng ngày có rất nhiêu người đến cổng nhà Liễu Phán Nhi chơi, nàng cũng rất thích trò chuyện với mọi người trong làng.Cửu công chúa và Cố Thiệu lại mang theo con cái đến.Moi người ở cổng lớn nhà Liễu Phán Nhi, ở đó có rất nhiều băng ghế nhỏ, mọi người ngồi đó nói cười rất vui vẻ.Dưới sự thuyết phục của Cố Thiệu, Cửu công chúa mới thở phào nhẹ nhõm. Cửu công chúa bĩu môi: "Ta tới, Phán Nhi tỷ tỷ không hoan nghênh sao?"Con cái đã được dẫn đi, lúc này trong phòng khách chỉ có Liễu Phán Nhi và Cửu công chúa, ngay cả Cố Thiệu cũng được Lý Nguyên Thanh dẫn ra ngoài đi dạo.Liễu Phán Nhi khá ngạc nhiên khi nhìn thấy Cửu công chúa quay lại: "Muội mới rời đi được mấy ngày, sao lại trở lại rồi?"Đức Thụy phu nhân không chê sự không tao nhã của họ, nhưng họ lo lắng rằng Cửu công chúa cành vàng lá ngọc sẽ ghét bỏ họ.Cửu công chúa gật đầu, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc hơn, sau đó hạ giọng nói: "Phán Nhi tỷ tỷ, ta sinh ra trong hoàng thất, ta biết rõ những tốt xấu của hoàng thất.""Phán Nhi tỷ tỷ, với trí thông minh của tỷ, tỷ chắc chắn đã đoán được rồi phải không?" Cửu công chúa bùi ngùi, chung quy điều đó có chút ảnh hưởng tới nàng ấy và Phán Nhi tỷ tỷ.Liễu Phán Nhi do dự nói: "Ta đoán được một đôi chút, nhưng không chắc chắn. Muội đã đến đây rồi, vậy thì cứ nói thẳng ra đi, để ta còn biết đường mà tính"Liễu Phán Nhi cười cười nói: "Lúc nào muội đến, ta cũng hoan nghênh hết, chỉ là gân đây trong lòng ta luôn cảm thấy có chút bất an, nhìn thấy người của hoàng thất, khó tránh khỏi suy nghĩ nhiều.""Có tỷ và Lý tướng quân ở đây, hai người có năng lực để cho con cái hưởng vinh hoa phú quý cả đời. Con cái cũng không chịu thua kém, cũng có khả năng dựa vào bản thân để mà sống một cuộc đời giàu sang.""Vì vậy, bọn ta từ đầu đến cuối chưa bao giờ nghĩ đến việc để con mình vào hoàng thất. Nhưng một đứa con quá tốt như A Dung, Ngọc Trạch đã theo đuổi nàng ấy từ kinh thành đến trấn Cát Tường, đã xác nhận tâm ý của mình, mà cũng không dám nói.""Vâ đến kinh thành, sau khi xác định được hoàng tẩu và hoàng huynh cũng thích A Dung mới dám bày tỏ tình cảm của mình với phụ mẫu. Bây giờ hoàng tẩu và hoàng huynh viết thư cho ta, bảo ta từ đó nói tốt cho người."

Bạn cần đăng nhập để bình luận