Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 232: Trăng Tối Gió Cao, Rừng Cây Nhỏ Ở Cửa Thôn (3)

Chương 232: Trăng Tối Gió Cao, Rừng Cây Nhỏ Ở Cửa Thôn (3)

Chương 232: Trăng Tối Gió Cao, Rừng Cây Nhỏ Ở Cửa Thôn (3)Liễu Phán Nhi cực kỳ ghét người như vậy, nghèo không quan trọng, nhưng có cốt khí, nỗ lực chịu làm cũng có thể nhận được sự tôn kính của người khác. Nếu Tam quả phụ làm việc ngoài ruộng giống Lý đại nương, nàng có thể đưa miễn phí cho Tam quả phụ.Nhưng chỉ dựa vào cái miệng của Tam quả phụ mà muốn đồ của nàng, Liễu Phán Nhi đương nhiên không vui.Nghe thấy lời này, Tam quả phụ cầm khăn làm bộ lau nước mắt, bên trong dính nước gừng sắt, chỉ cần đặt ở dưới mí mắt là có thể nhanh chóng rơi nước mắt."Vợ Nguyên Thanh à, nương A Lệ ơi, trước kia ta biết bà bà các người hà khắc với các người, mà quan hệ của ta và bà bà các người tốt. Chờ khi nhìn thấy bà bà các người, ta nhất định sẽ nói tốt cho các người, khích lệ các người. Nể mặt người cùng thôn, ta lại là trưởng bối, con bán nợ cho ta hai cân thịt kho đi. Chờ khi thu lương thực, ta nhất định trả lại cho con."Tuy rằng những người khác trong thôn cảm thấy Tam quả phụ thích chiếm tiện nghị, không phải người tốt, nhưng cũng không thể trách cô nhi quả phụ được, dù sao thì cuộc sống cũng quá khó khăn rồi.Chẳng qua các nàng cũng không dám đắc tội Liễu Phán Nhi, dù sao Liễu Phán Nhi nói cũng có lý.Tới nơi này rồi, chỉ cần cân mẫn, bắt cá, hoa quả rau dại cũng nhiều, khoai lang đỏ non ngoài ruộng ăn cũng không hết, không đói chết người được.Ai lại giống như Tam quả phụ há mồm ngậm miiệng là chỉ biết chiếm tiện nghi, đúng thật là khiến người ta rất chán ghét."Nói ta ngậm máu phun người, người cũng không nghĩ nếu như ta không thấy được cái gì, cũng sẽ không nói bậy. Ai nhặt củi lửa mà cần cởi quần áo. Cho dù đi ra ngoài cởi đồ chỉ cởi quần, ai lại đi cởi áo trên khi đi ra ngoài? Hôm nay, ta nói rõ con người của ta không sợ người đàn bà đanh đá chơi xấu như người. Có thể nói rõ thì chúng ta vạch mặt nhau; Nói không rõ để ta nóng nảy, ta sẽ đánh người."Liễu Phán Nhi thấy Tam quả phụ này càng nói càng hăng hái, thừa dịp còn có người mua thịt kho, cười như không cười mà nhìn vê phía Tam quả phụ: "Ai ui, tam thẩm của ta, mọi người đều biết ngươi có quan hệ tốt với bà bà ta, nhưng ta còn biết người có quan hệ tốt với công công của ta đó. Trăng tối gió cao, rừng cây nhỏ ở cửa thôn..."Trăng tối gió cao, rừng cây nhỏ ở cửa thôn, còn có chuyện phong lưu như này saol Những phụ nhân vốn dĩ muốn nhanh chóng rời đi, về nhà ăn thịt, nghe thấy Liễu Phán Nhi nói với Tam quả phụ như thế thì lập tức thả chậm bước chân.Tam quả phụ vừa nghe thấy lời này, lập tức tức đến hộc máu, nhảy dựng lên quát lớn: "Vợ Nguyên Thanh, ngươi đừng ngậm máu phun người, đó là ta nhặt củi lửa, trong lúc vô ý gặp công công của ngươi. Nếu như ngươi nói bậy, bôi nhọ sự trong sạch của ta, hiện tại ta sẽ dùng dây thừng treo cổ ngươi ở cửa nhà ta."Liễu Phán Nhi tức giận, không giả vờ nữa: "Còn ai không biết chứ? Nếu như người thật sự muốn treo cổ, đã sớm chết 800 lần rồi. Hiện tại lấy cớ làm ta sợ như vậy thôi, nhưng ta không thích người như thế. Vốn dĩ con người của ta, chưa bao giờ nói chuyện thị phi người khác, cũng không muốn quan tâm những chuyện lung tung lộn xộn đó. Nhưng hiện tại người cứ muốn chạy đến trước mặt ta nhảy nhót, muốn bắt nạt ta. Liễu Phán Nhi ta cũng không phải quả hồng mầm."Mọi người mua thịt, không trộn hai việc này với nhau. Làm việc một ngày về nhà ăn thịt, chẳng lẽ không thơm hơn sao?Cãi nhau Tam quả phụ là vô địch trong thôn Lý gia, nhưng lúc này lại không làm được gì ở chỗ Liễu Phán Nhi, cả người đều ngốc.Những người khác cũng đều trợn mắt há hốc mồm, vợ Nguyên Thanh kia há mồm còn lợi hại hơn dao chặt xương nàng mang theo.Tam quả phụ tức giận đến mức run run, duỗi tay chỉ vào Liễu Phán Nhi: "Ngươi, ngươi bôi nhọ sự trong sạch của ta, ngươi vu khống ta. Ta thủ tiết vì lão Lý gia, đương gia, nhi tử ơi, các người mở mắt ra nhìn xem đi, tộc nhân lão Lý gia các người bắt nạt một lão nhân như ta...'

Bạn cần đăng nhập để bình luận