Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 828: Kim Lăng Hầu Phủ Và Lan Lăng Hầu Phủ (3)

Chương 828: Kim Lăng Hầu Phủ Và Lan Lăng Hầu Phủ (3)

Chương 828: Kim Lăng Hầu Phủ Và Lan Lăng Hầu Phủ (3)Liễu Phán Nhi gật đầu: "Đúng! Tóm lại chúng ta đứng ngay thẳng thì sẽ không sợ người khác làm bậy. Nhưng mà gặp phải quyền thế quá lớn, tốt nhất là chúng ta nên chọn bo bo giữ mình, hoặc là mượn lực chống lực, không nhất thiết phải lấy cứng đối cứng.Giọng Lý Nam ngân nga, ôm mẫu thân: "Nương, ta hiểu rõ, đánh được thì đánh, không đánh được bỏ chạy.""Chỗ nào cũng có ngươi." Liễu Phán Nhi hé miệng nở nụ cười, chỉ vào trán Lý Nam.Lý Phương nhàn rỗi không có việc gì, sau khi không sợ hãi thì mặt lộ vẻ hiếu kỳ: "Nhà giàu ra ngoài thì có rất nhiều người hầu, sao lại tùy tiện làm mất con chứ? Nhiều người hầu như vậy mà cũng không trông coi được đứa nhỏ bốn năm tuổi sao?"Lý Dung bĩu môi: "Ta thấy là mẫu thân không còn, chỉ có kế mẫu nên không thể để cho đứa nhỏ được vợ trước để lại chiếm thân phận trưởng nữ. Xảy ra vấn đề rồi thì chẳng qua cũng chỉ xử lý một ít người hầu, còn có thể tiêu diệt con gái kế chướng mắt, sao lại không làm chứ?”Lý Phương suy nghĩ một lát: "Đây chỉ là suy đoán của chúng ta, quên đi, cũng không có liên quan gì đến chúng ta, vẫn không nên nghị luận ở sau lưng. Từ xưa, nhà cao cửa rộng thì nhiều thị phi, chỉ cần bọn họ không trêu chọc chúng ta là được."Liễu Phán Nhi gật đầu, đồng ý với lời Lý Phương nói: "A Phương nói đúng, đây là chuyện của nhà của người ta. Chưa kể, chuyện đã qua một thời gian dài như vậy rồi, ngay cả Tề gia của Lan Lăng hầu cũng không tìm thấy chứng cứ chứ đừng nói tới những người khác.'Lý Dung trả lời: "Vâng, mẫu thân. Nghị luận sau lưng người khác quả thật không đúng, con sai rồi."Lý Dung lẩm bẩm: "Nương, chuyện này làm sao có thể trách A Nam được chứ? Rõ ràng là thằng nhóc kia quá tham lam quá xấu xa, không biết kết bạn với người khác, còn ngang ngược, chúng ta không quen hắn tai"Đúng là tiểu mập mạp của Trịnh gia hoàn toàn tâm niệm muốn con vịt gỗ của Lý Nam, vừa nhìn thấy Lý Nam đến thì đòi Lý Nam.Vừa ăn cơm, Liễu Phán Nhi vừa nhìn Lý Nam với ánh mắt trách cứ: "Xem đi, ngươi cố ý trêu chọc hắn ta làm gì? Khóc như thế đã lâu rồi, ngươi không thấy phiền người khác sao?”Trịnh phu nhân bực mình, thậm chí đánh con trai bảo bối một trận, sau đó lập tức nghe tiếng khóc của tiểu thiếu gia của Trịnh gia một thời gian.Lý Nam cũng là một đứa quỷ hẹp hòi, không cho tiểu thiếu gia của Trịnh gia, còn lấy ra khoe khoang, nói con vịt đá còn tự mình biết đi, tự bơi lội, gấp đến mức tiểu thiếu gia của Trịnh càng thèm muốn hơn.Lý Nam cười khà khà, chớp đôi mắt to: "Ta không ưa dáng vẻ không lễ phép của hắn ta, nếu như biết hắn ta khóc như thế có thể khiến cho ta đau đầu thì ta sẽ không quan tâm đến hắn ta rồi."Trước đó, mỗi lần nghỉ ngơi thì Trịnh phu nhân và Liễu Phán Nhi gặp nhau thì vẫn chào hỏi. Bây giờ, Trịnh phu nhân nhìn thấy Liễu Phán Nhi thì lập tức giả bộ như không nhìn thấy.Đến Kim Lăng, chắc chắn phải cho một đám nhà quê ở nông thôn như các nàng đẹp mặt.Ba cô nương đều rất chờ mong, muốn xem thành Kim Lăng phồn hoa.Bởi vì con trai khóc rống nên Trịnh phu nhân càng thêm tức giận, nhớ lại vừa nãy đánh con trai thì cũng cực kì đau lòng. Nàng ấy cũng không cảm thấy nên đánh con trai, ngược lại lấy chuyện con trai gào khóc tính vào trên đầu đoàn người Liễu Phán Nhi.Liễu Phán Nhi lắc đầu bật cười: "Được rồi, mau ăn cơm đi. Nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai chúng ta đến Kim Lăng rồi. Trước đây nghe người ta tán thưởng, Bắc có Kinh Thành, Nam có Kim Lăng, cửa thành nguy nga, trong thành thì càng phồn hoa hơn, người đến người đi nối liền không đứt."Nói tới Hoắc Thành Đạt, chạy nhanh suốt dọc đường, rốt cuộc cũng chạy tới thành Kim Lăng trước lúc trời tối.Sau khi đóng cửa thành một canh giờ thì sẽ cấm đi lại ban đêm, trừ khi ở gân sông Tần Hoài, thì có thể lùi lại thành cấm đi lại vào ban đêm sau hai canh giờ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận