Số 13 Phố Mink

Chương 27: Chương này cực kỳ đặc sắc (2)

“Mấy năm đầu lò hỏa táng này gần như không mở nổi nữa, sắp bị một lò hỏa táng lớn khác mua lại.”
“Sau đó thì sao?” Karen hỏi.

“Sau đó lò hỏa táng lớn đó bị phát hiện, vì để tiết kiệm chi phí, bọn họ thống nhất khai lò vào buổi tối, cho nên họ đều đưa tro cốt của người mất hôm trước cho gia đình người mất ngày hôm sau.”

Nghe thế, Karen mở to mắt: Còn có hoạt động như vậy sao?

“Thế chẳng phải là…”

“Đúng vậy, thân nhân đưa xác đến đốt, sau đó họ bốc tro cốt của người lạ về nhà. Buồn cười là đám người đó đã làm vậy nhiều năm.”

“Thảm quá rồi.”

“Sau khi việc đó nổ ra, ông chủ của lò hỏa táng bị người nào đó dùng đá đập chết vào buổi tối, cảnh sát cũng không tìm ra hung thủ bởi vì có quá nhiều nghi phạm có động cơ.”

Karen gật đầu nói: “Đúng là đáng chết.”

Nếu đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, chính mình mất người thân đã đau khổ rồi, đưa người thân đi hỏa thiêu không ngờ lại mang tro cốt của người xa lạ về nhà, thậm chí còn cúng bái tro cốt đó nhiều năm. Karen thấy mình cũng có xúc động muốn giết người.

“Sau khi lò hỏa táng đó đóng cửa, lò hỏa táng của bà Hughes mới có cơ hội tiếp tục tồn tại hoạt động, nhưng hiện tại cũng gặp nhiều khó khăn. Bây giờ ở các thành phố khác đã xuất hiện công ty tang lễ quy mô lớn.

Bọn họ chuyển người từ bệnh viện đến công ty chăm sóc người chết, sau đó đưa đến lò hỏa táng, phương tiện đi lại rất thuận lợi.

Bọn họ cũng từng mở một chi nhánh ở thành phố Lou Jia, lúc trước Winnie cũng từng nhận được điện thoại của bọn họ, bọn họ nói muốn mua nhà của chúng ta.”

“Ông nội sẽ không bao giờ đồng ý.” Karen nói.

“Cha đương nhiên sẽ không đồng ý, chú cũng sẽ không bao giờ đồng ý! Cháu biết bọn họ làm thế nào không? Bọn họ tập trung nhiều thi thể lại một chỗ để vận chuyển, tập trung lại một chỗ để quản lý, hỏa thiêu hoặc chôn cùng một chỗ.”

Giống như buôn bán rau ngoài chợ.

Bọn tư bản đó đáng bị treo cột ngoài đường.

Trong mắt bọn họ chỉ có tiền, không biết lo cho người chết, không biết tôn trọng người chết!”

Nghe vậy,

Trong đầu Karen không khỏi hiện lên cảnh tượng trong xe hai người Jeff và ông Mosan xóc nảy đến nổi muốn hôn nhau,

Chú à,

Chú còn mặt mũi nói ra hai chữ “Tôn trọng” sao?

“Nhà của chúng ta không sao cả. Mặc dù bọn họ định lấy bên cung cấp của chúng ta, nhưng nhờ quan hệ của ông nội nên việc làm ăn của chúng ta vẫn không có trở ngại.” Chú Mason hạ giọng xuống, “Nhưng chỗ của bà Hughes gặp khá nhiều khó khăn.”

Lúc này, Ron đẩy ông Mosan đi phía trước quay đầu lại hô: “ A ha, vậy nên tôi ủng hộ đảng Accord, chỉ có bọn họ sẵn sàng đấm chết những bọn tư bản chết tiệt đó!”

Nói xong, Ron còn múa may nắm đấm.

Đảng Accord, Karen thấy trên báo vài ngày trước, là một đảng phái cánh tả ở Lou Jia phát triển mấy năm gần đây.

Nhưng mà,

Vừa nghe đến “Đảng Accord”,

Chú Mason lập tức quát:

“Điên rồi mới ủng hộ mấy kẻ điên đó, bọn họ chỉ biết làm xáo trộn cuộc sống hiện tại của chúng ta mà thôi!”

Ron nhún vai, có vẻ lười tranh cãi với ông chủ mình, tiếp tục đẩy cáng cứu thương.

Karen nhìn cần cổ đỏ bừng lên vì tức của chú Mason, anh có thể hiểu được hành động của chú ấy, vì chú ấy chứng minh cái gì gọi là giai cấp tiểu tư sản yếu mềm.

Đây không phải là lời trào phúng, tuy nghe có vẻ chế nhạo, nhưng đó là sự mâu thuẫn của giai cấp đứng dưới chót.

Sau khi đi qua một cái hành lang không dài lắm, đám người Karen cuối cùng cũng đến “Phòng thiêu xác”.

Phòng thiêu có ba lò thiêu, nhưng chỉ có một lò đang hoạt động.

Bên ngoài cửa sổ kính, Karen nhìn thấy một người đàn ông tóc tai lộn xộn râu ria xồm xoàm ngồi bệt dưới đất.

Mà lúc này,

Cái lò thiêu đang hoạt động cũng dừng làm việc.

Một người công nhân tóc hoa râm nhưng nhanh nhẹn đi ra cửa, nói với người đàn ông:

“Thưa ông, mời ông đến đón vợ mình về.”

Sau đó người công nhân già nhìn thấy Mason, ông nở nụ cười, vẫy tay chào hỏi:

“Chào Mason.”

“Chào lão Darcy!”

Chú Mason bước đến, đưa cho ông lão một điếu thuốc.

“Hôm nay bao nhiêu?” Lão Darcy vừa châm thuốc vừa hỏi.

Mason giơ tay làm động tác “Hai”.

“Ôi, Thượng đế thương xót con.” Lão Darcy cười khoái chí khi có người gặp họa.

Lão đương nhiên biết hỏa táng sẽ khiến nhà Inmerais tổn thất như thế nào.

Thật ra thì không lỗ vốn, nhưng việc chôn cất sẽ kiếm được nhiều lợi nhuận hơn. Sau khi phần lợi nhuận kiếm được bị mất đi, nó sẽ biến thành phần “Lỗ”.

“Thưa ông, mời ông đến đón vợ mình.” Lão Darcy thở ra một làn khói, tiếp tục thúc giục người đàn ông.

Người đàn ông mơ màng ngẩng đầu lên, sau đó lẳng lặng đứng dậy, nhưng khi thấy lò hỏa thiếu thông qua cửa kính, người đàn ông lại dựa vào tường, dường như muốn chống lại những thứ trước mắt.

Đúng vậy,

Làm gì có ai chấp nhận người chung chăn chung gối với mình đột nhiên biến thành một đống tro đâu.

Karen nghe thấy chú Mason nhỏ giọng hỏi lão Darcy: “Xảy ra chuyện gì vậy?”

Lão Darcy lắc đầu khinh thường trong khi đang phì phèo điếu thuốc, nhỏ giọng nói lại:

“Tiền boa không có, hũ tro cốt cũng không mua, ha.”

Nếu như khách cho thêm tiền boa, hoặc là mua gói “Ngoại vi” của xưởng,

Thì sẽ được hưởng một số đãi ngộ đặc biệt.

Tỷ như, nếu như họ sợ hoặc không được thoải mái, lão Darcy sẽ giúp đặt tro cốt vào trong hũ, sau đó giao đến tận tay họ.

Đương nhiên cũng có người muốn tự đi hốt tro cốt của người thân, vậy lão Darcy cũng sẽ tỉ mỉ giúp họ đập nát xương cốt để họ làm.

Không biết người đàn ông không có tiền hay không hiểu chuyện chuyện này, trong mắt anh ta chỉ còn sự mờ mịt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận