Tối Cường Hệ Thống

Chương 1063: Thiên địa tứ phương

Chương 1063: Thiên địa tứ phương

--------------------------------------------------

- Thí chủ, ngươi đã không còn đường lui!

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật bình tĩnh lên tiếng, nhưng trong lòng hắn đang vô cùng kinh hãi, hắn không nghĩ tới Lâm Phàm cường hãn như thế, có thể chống đỡ hắn và Chiến Thần vây công, quả thực không thể tưởng tượng nổi. Tiểu tử kia quả nhiên kỳ lạ, có thể nâng cao tu vi trong chớp mắt, hắn không thể lưu lại Lâm Phàm, vô luận như thế nào phải cố gắng giết đối phương.

Vương Phật Kim thân, chiếu khắp thế gian.

- A Di Đà Phật.

Lúc này, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật khoanh chân ngồi trên đài sen, miệng niệm phật hiệu, một ánh hào quang bạo phát từ thân thể hắn, từng đôi phật thủ chui ra, Thiên thủ Vương Phật, khống chế chư thiên vạn giới, trên mỗi một cánh tay đều cầm một chí bảo Phật Gia, đặc biệt là cái Vị Lai Luân Bàn đang xoay xung quanh hắn, mỗi lần nó chuyển động đều làm hiện tại trôi qua nhanh hơn, và tương lai đến sớm hơn. Nếu Lầm Phàm chỉ là một cường giả bình thường, sợ đã sớm trầm luân bên dưới sức mạnh của Vị Lai Luân Bàn rồi. Lâm Phàm thấy tên trọc còn kinh khủng hơn rất nhiều lần so với những tên Chủ Thần kia.

Lúc này, Chiến Thần cũng hiện thân, hắn đang cưỡi trên một chiến xa do bốn tuấn mã khủng bố phi phàm kéo đi, trong đôi mắt của bốn con ngựa đều lập loè vố số tia sáng kỳ dị.

Thiêu đốt!

Bạo loạn!

Hỏa diễm!

Khủng bố!

Bốn loại khí tức nhuộm đẫm thiên địa, trên người Chiến Thần đang mặc một bộ áo giáp đen kịt, tay cầm trường mâu, khí tức cuồng bạo thậm chí lây nhiễm thiên địa. Lâm Phàm thấy quanh người Chiến Thần đang có vô số chiến khí quấn quanh, tựa như có vô số trận chiến đang diễn ra xung quanh hắn, huyết hải bốc lên, vô biên chiến ý cuồng bạo.

Híiii!

Bốn con tuấn mã kia phun ra từng luồng khí tức, mỗi đạo khí tức đều ẩn chứa thiên uy, tám con mắt nhìn Lâm Phàm chằm chằm, như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.

- Vĩnh Hằng Chi Phủ.

Lâm Phàm lấy ra Vĩnh Hằng Chi Phủ, chém một búa soi sáng thiên địa, khi đối mặt với hai vị cường giả thế này, hắn cũng không dám thả lỏng, giờ đã không thể lấy cục xà phòng ra nữa, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật đã biết bí mật của nó rồi.

Nếu vẫn cứ dùng nó, con lừa trọc kia nhất định sẽ trốn nữa, còn Chiến Thần không biết có tránh được hay không? Lấy tính cách Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, hắn chắc chắn sẽ không nói cho Chiến Thần biết, mà chắc sẽ đứng một bên chờ hai bên lưỡng bại câu thương, làm ngư ông đắc lợi.

- Phật quốc tịnh thổ!

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật quát lớn, mênh mông phật âm ầm ầm giáng lâm, biến cả phiến hư không thành một thế giới phật quốc, mà hắn càng giống như một vị quốc vương trong đó, ngồi tại trung tâm được ngàn vạn hào quang chiếu rọi, cực kỳ chấn động.

- Khai Thiên Tam Thức.

Lâm Phàm quát lớn, Vĩnh Hằng Chi Phủ bạo phát lực lượng cường hãn, đánh thắng tới Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, Khai Thiên Tam Thức vốn có ba chiêu, nhưng giờ chúng đã hợp thành một chiêu duy nhất, ánh búa như muốn phá tan thiên địa.

Ầm!

Phật quốc liền rung động, tựa như sắp phá nát thành vô số mảnh. Thế nhưng Vị Lai Vô Lượng Vương Phật vẫn không hề tỏ ra sợ một chút nào, nhẹ nhàng mở miệng nói.

- Thiên thủ trấn áp.

Kinh Phật bay đầy trời, toàn bộ thiên khung tràn ngập phật âm, Lâm Phàm đang rất muốn chết liều xông lên, nhưng tình huống hiện tại không cho phép hắn làm càn. Chiến Thần đứng bên cạnh không nhúc nhích, nhưng hai mắt hắn vẫn nghiêm túc quan sát Lâm Phàm, giống như một con sói đang chờ đợi con mồi lộ ra kẽ hở.

Lâm Phàm biết mình cần phải nhanh chóng rời khỏi nơi này, bằng không hắn có thể nằm xuống ở đây, vết thương ngực hắn vẫn đang bị vô số chiến khí ăn mòn, khí tức kia vẫn không ngừng tàn phá thân thể hắn, nếu cứ tiếp tục hao tổn nưh thế, sẽ tạo ra ảnh hưởng rất lớn đối với hắn. Ngô Đồng Thần Thụ vẫn đang không ngừng tỏa ra sinh mệnh lực đối kháng với luồng chiến khí. Nếu muốn hoàn toàn trấn nó cần phải tốn rất nhiều thời gian, nhưng giờ hắn lại không có.

- Mạc nhật Chi Quyền, hủy diệt trường tồn.

Lâm Phàm liền chợt quát một tiếng, bổ ra một búa, đấm ra một quyền về phía Vị Lai Vô Lượng Vương Phật. Hắn biết Vị Lai Vô Lượng Vương Phật sẽ không cận chiến với hắn, tên kia rất sợ cục Xà phòng Nhãn Hiệu Lâm Thị của hắn.

Đạp đạp!

Ngay lúc này, vô số tiếng vó ngựa vang lên, Lâm Phàm liền chú ý tới Chiến Thần, trong tay hắn đang cầm một thanh trường mâu, khí thế uy hiếp bát phương, bay thẳng đến Lâm Phàm, Lâm Phàm giờ cảm thấy một luồng áp lực rất lớn. Uy thế của hai vị cường giả Tiên Vương thâm niên, không phải người như hắn có thể ứng đối, nếu như giờ lấy xà phòng ra, hắn có thể lưu lại Chiến Tranh Chủ Thần nhưng Vị Lai Vô Lượng Vương Phật tuyệt đối sẽ chạy trốn, rồi ẩn giấu ở đâu đó chờ hắn, sau đó sẽ cho hắn một đòn kết liễu.

- Tiên sư nó, hợp lại.

Lâm Phàm nhất định phải nhanh chóng rút lui, sau đó tìm một nơi nào đó tu bổ thương thế, không thể hao tổn cùng hai người kia nữa.

- Tín ngưỡng chi tâm.

Lâm Phàm biết vật này chứa đựng tín ngưỡng, cũng là vật phẩm giúp Chủ Thần đề cao thực lực, nhưng hắn cũng không phải người Nguyệt Ảnh đại lục, không biết luyện hóa tín ngưỡng chi tâm này, nhưng hắn biết một cách khác sử dụng món đồ chơi này, đó là tự bạo. Lúc Chiến tranh chi chủ và Vị Lai Vô Lượng Vương Phật sắp, trong mắt Lâm Phàm lóe lên vẻ điên cuồng.

- Con lừa trọc, ngươi chờ đó cho ta, rửa sạch đít chờ ta tới thống đi.

Lâm Phàm lạnh lùng quát lớn rồi ném tín ngưỡng chi tâm ra ngoài.

Pháp lực dâng trào, tự bạo!

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật thấy vật này, nhất thời kinh sợ, nhanh chóng lùi về sau, Chiến Thần thấy nó cũng sững sờ, hét to.

- Tín ngưỡng chi tâm của Quang Minh Chủ Thần.

Ầm!

Vào đúng lúc này, tín ngưỡng chi tâm kia bạo nổ ầm ầm, một luồng sức mạnh cường hãn bạo phát, khiến thiên địa run rẩy, một luồng ánh sáng trắng xuất hiện bao phủ bầu trời, ánh sáng trắng kia là xinh đẹp nhưng lại ẩn chứa sức mạnh rất khủng bố.

Rung động!

Khuôn viên mấy triệu dặm xung quanh rung động mãnh liệt, vô số tông môn phía xa có thể nhìn thấy một màn sáng trắng đang từ từ thôn phệ mọi thứ, vô số người cảm thấy hoảng sợ, bọn họ không biết ngọn nguồn của nó ở đâu, nhưng ở xa như vậy mà bọn họ vẫn có thể cảm nhận được uy thế của nó.

Một lúc sau, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật xuất hiện, thiên thủ trên người gãy mất một nửa, Kim thân bị phá hư vô số chỗ, hắn khẽ nhíu mày lộ vẻ giận dữ.

- Tương lai!

Vị Lai Luân Bàn chuyển động, thời gian như đang trôi qua rất nhanh, thiên thủ cũng tiêu tan, Kim thân tàn tạ của hắn từ từ khôi phục lại.

- Không ngờ để cho tiểu tử kia chạy mất.

Trong lòng Vị Lai Vô Lượng Vương Phật rất giận, hắn không ngờ Lâm Phàm lại có thể chạy trốn trong tay hắn, hai mắt Chiến Thần cũng ngưng lại, bộ giáp trên người hắn cũng bị tàn phá không ít, nhưng chuyện để hắn quan tâm nhất hiện giờ là Quang Minh Chủ Thần đã ngã xuống.

Trên Nguyệt Ảnh đại lục chỉ có bảy mươi hai Chủ Thần, giờ một vị đã bỏ mình, chuyện này có ảnh hưởng cực lớn đối với Nguyệt Ảnh đại lục.

- Chiến Thần, ta đoán kết cục tên tiểu tử kia cũng không tốt hơn chúng ta bao nhiêu đâu. Bây giờ, bảy mươi hai Chủ Thần đã gần tập hợp, chúng ta có thể bắt đầu xâm chiếm Vô Tận đại lục rồi.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật nói.

Chiến Thần cũng không nói gì, hắn trừng mắt nhìn Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, ánh mắt tràn ngập vô số ngọn lửa, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật lộ ra vẻ an lành, cũng không để trong lòng, hắn đưa mắt về thiên địa tứ phương.

Chân Lý Thánh Địa.

Nam Ma Hải Vực.

Minh Hải Huyết Sơn.

Tù Linh Thâm Uyên.

- A Di Đà Phật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận