Tối Cường Hệ Thống

Chương 1093: Mau tới lấy đi!

Chương 1093: Mau tới lấy đi!

--------------------------------------------------

Đại Địa Chủ Thần đến, vô số người kinh hô, đông đảo sinh linh nằm rạp trên đất quỳ lạy. Địa vị của Đại Địa Chủ Thần tại Nguyệt Ảnh đại lục vô cùng cao thượng, rất nhiều sinh linh đều tín ngưỡng hắn, được hoan nghênh hơn Liệp Giả Chủ Thần nhiều lắm.

Sự khác biệt giữa những Chủ Thần trong đó vào đúng lúc được thể hiện hoàn mỹ.

Đại Địa Chủ Thần không thiếu tín đồ, mà Liệp Giả Chủ Thần lại thiếu rất nhiều.

Khi Nguyệt Ảnh đại lục tấn công Vô Tận đại lục, một vài Chủ Thần sẽ chiếm được càng nhiều chỗ tốt, từ đó có thể bước vào cảnh giới Sáng Thế chí cao vô thượng, còn đối với đa phần Chủ Thần, bọn họ đến để gia tăng số lượng tín đồ cho mình.

Ví dụ như Liệp Giả Chủ Thần này, hắn ở Nguyệt Ảnh đại lục không được hoan nghênh cho lắm, các con dân cũng không nguyện ý tín ngưỡng, bởi vậy hiện tại cơ hội, Liệp Giả Chủ Thần tự nhiên phải liều mạng thu thập tín đồ.

Chủ Thần có càng nhiều tín đồ, thu thập được tín ngưỡng lực càng khổng lồ, thực lực bản thân nhờ đó mà tăng lên nhanh chóng.

Liệp Giả nhìn Đại Địa Chủ Thần, khẽ cau mày.

- Ngươi có ý gì?

Đại Địa Chủ Thần thong dong đi tới, trên người khoác một chiếc áo khoác màu vàng đất, khí tức bất diệt nồng đậm, hắn cười khẽ.

- Liệp Giả Chủ Thần ngươi không nên hiểu lầm, ta chỉ tới thông báo cho ngươi một tiếng, cuộc chiến Chủ Thần sắp bắt đầu, Vô Tận đại lục cũng nên diệt vong rồi.

- Nhanh như vậy?

Liệp Giả Chủ Thần kinh sợ, chuyện này cũng quá nhanh đi, sau đó nghĩ đến việc mình đang muốn làm, hắn rất nhanh lại lạnh nhạt.

- Ngươi nói xong rồi thì đi đi, dù sao ta đang truyền lại sức mạnh cho các tín đồ mới.

Đại Địa Chủ Thần cười cợt, sau đó nhìn xuống đám con dân phía dưới một chút nhưng không có để ý lắm.

- Ngươi chiêu thu tín đồ của ngươi, ta nhìn là được rồi.

Thực lực Liệp Giả Chủ Thần không mạnh bằng Đại Địa Chủ Thần, mà địa vị bên trong đám Chủ Thần càng không quá cao, nhưng cũng may, các Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục không gây chiến với nhau, cho dù gây chiến, cũng chỉ dò đámtín đồ kia đánh nhau, bọn họ chỉ ngồi xem biểu diễn, thỉnh thoảng sẽ xuất thủ, để những tín đồ bên phe hắn kia, Chủ Thần cùng tồn tại với các ngươi.

Hiện tại, Lâm Phàm đang suy nghĩ làm thế nào để giết được hai Chủ Thần kia, nhưng lấy tình huống trước mắt, nếu như mạnh mẽ giết lên, chắc sẽ gây ra phiền phức không đáng có, bởi vì hắn không nhất định có thể thuấn sát được Đại Địa Chủ Thần, nếu như kéo dài, để những Chủ Thần khác cảm ứng được, rồi bị bao vây lại thì coi như toi đời.

Sau một lát suy tính, Lâm Phàm đã nảy ra một ý tưởng.

Lúc này, Liệp Giả Chủ Thần mở miệng nói.

- Muốn trở thành tín đồ của bản Thần thì đến đây, để bản Thần rửa sạch tạp chất trên người các ngươi.

Một ít sinh linh muốn trở nên mạnh mẽ nhanh chóng đi lên tế đàn, các sinh linh Nguyệt Ảnh đại lục tín ngưỡng Chủ Thần, ngoại trừ có thể câu thông với lực lượng Chủ Thần, nếu may mắn, còn có thể nhận được ân huệ của Chủ Thần.

Ví dụ như pháp sư nhờ có tín ngưỡng Chủ Thần, nên mới có thể thi triển ra phép thuật cường đại hơn.

Cấm chú là sức mạnh trong truyền thuyết của các Chủ Thần, nếu như các pháp sư không có tín ngưỡng Chủ Thần, cả đời cũng không thể sử dụng cấm chú được, các pháp sư bọn họ chỉ có một con đường, tìm kiếm một vị Chủ Thần làm tín ngưỡng.

Cho nên đám người như Quang Minh Thần, Hỏa Thần hay một ít Chủ Thần khác, bọn họ không thiếu tín đồ, bởi vì sức mạnh quyết định số lượng tín đồ.

Giờ khắc này, rất nhiều người đi đến trước mặt Liệp Giả Chủ Thần rồi quỳ một gối xuống, chuẩn bị tiếp nhận lời chúc phúc của hắn.

Liệp Giả Chủ Thần tuyên bố nhiệm vụ, rồi khen thưởng những sinh linh hoàn thành nhiệm vụ, để bọn họ từ từ hiểu được tín ngưỡng của hắn có bao nhiêu chỗ tốt.

Mà những sinh linh không có tín ngưỡng, hiển nhiên không được trải nghiệm điều đó.

Bởi vậy lần này, Liệp Giả Chủ Thần chuẩn bị truyền lực lượng cường đại cho các tín đồ, để đám tín đồ không có tín ngưỡng biết, tín ngưỡng hắn ban cho có rất nhiều chỗ tốt.

Nhưng giờ Chủ Thần phát hiện còn một sinh linh vẫn chưa bước lên, hắn chỉ vào Lâm Phàm hỏi.

- Nếu như ngươi đã lên tế đàn, vì sao còn không qua đây?

Hiện tại, Lâm Phàm đang rất giết chết Đại Địa Chủ Thần, thực lực của Đại Địa Chủ Thần mạnh hơn Liệp Giả Chủ Thần không ít, nếu giết được đối phương, kinh nghiệm sẽ nhiều hơn Liệp Giả Chủ Thần nhiều lắm.

Nếu như giết Liệp Giả Chủ Thần trước, để Đại Địa Chủ Thần chạy mất, coi như thiệt thòi lớn, chọn tới chọn lui, hắn cảm thấy giết Đại Địa Chủ Thần trướcvẫn là tốt nhất.

Lâm Phàm hờ hững nói.

- Liệp Giả Chủ Thần tôn kính, khi ta thấy Đại Địa Chủ Thần, ta liền nghĩ tới cha ta, hắn là tín đồ của Đại Địa Chủ Thần, mà trước khi lâm chung hắn đã nói với ta, sau này phải đi theo Đại Địa Chủ Thần, dâng hiến một thân cho hắn, nhưng bây giờ ta sắp tiếp nhận tín ngưỡng của người, nhưng hiện tại Đại Địa Chủ Thần đang ở trước mặt ta, nội tâm ta rất bất an, làm trái ý phụ thân làm ta cảm giác mình thật có lỗi.

Liệp Giả Chủ Thần cho rằng tên này muốn nương nhờ vào Đại Địa Chủ Thần, nhưng sau khi nghe mấy câu sau, lại cười nói.

- Con dân của ta, ta đại biểu cha ngươi, khoan dung cho ngươi.

- Liệp Giả Chủ Thần, cha hắn là tín đồ của ta, nếu như muốn khoan dung, cũng nên là ta nói mới đúng.

Đại Địa Chủ Thần lên tiếng.

Lâm Phàm tiếp tục mở miệng.

- Đại Địa Chủ Thần, khi ta ở Vô Tận đại lục chiếm được một món bảo bối, lúc này ta muốn dâng lên cho người, mong ngươi tha thứ cho ta.

Đại Địa Chủ Thần vừa nghe thấy thế, nhất thời hứng thú.

- Ồ... bảo bối gì?

Hắn thân là Chủ Thần, loại bảo bối tầm thường tất nhiên sẽ không lọt vào mắt hắn, nhưng lúc nãy nghe con dân trước mắt nói nó là một kiện bảo bối thần kỳ, nên có chút hứng thú.

Liệp Giả Chủ Thần khẽ nhíu mày, có chút không vui, tên này thật không biết tốt xấu, có bảo bối nên dâng cho bản Chủ Thần mới đúng, sao lại đưa cho Đại Địa Chủ Thần?

Nhưng đối phương đã nói ra tiếng, hắn không thể nói gì thêm, chỉ yên lặng quan sát, có hơi bực mình, nếu như một bảo bối bình thường, thì cũng không sao, vì theo hắn thấy, tám chín phần mười sẽ như hắn nghĩ, dù sao thực lực sinh linh này quá yếu.

Lúc này, Lâm Phàm lấy Thiên Địa Dung Lô ra.

- Đại Địa Chủ Thần, đây là bảo bối mà ta lấy được tại Vô Tận đại lục, nó có thể luyện hóa thiên địa vạn vật, ta nghĩ cỉ có bảo bối bậc này, mới có thể khiến người tha thứ cho ta.

Hai tay Lâm Phàm dâng Thiên Địa Dung Lô lên, Thiên Địa Dung Lô đang tản ra khí tức huyền diệu, mà cỗ khí tức này khiến sắc mặt Đại Địa Chủ Thần phát sinh biến hóa.

Hắn có thể thấy, đồ trong tay tiểu tử này rất tốt.

Đại Địa Chủ Thần cảm nhận được sức mạnh huyền diệu kia, trong mắt lóe lên vẻ kinh dị, sau đó lộ ra nụ cười.

- Có lòng!

Liệp Giả Chủ Thần khẽ nhíu mày nhìn đồ chơi này, hắn cũng cảm thấy đồ vật này bất phàm.

Giời ạ!

Tên này có phải ngu không, đồ tốt như thế mà không dâng cho mình, lại đi cho Đại Địa Chủ Thần, chuyện này....

Trong lòng Lâm Phàm cười trộm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận