Tối Cường Hệ Thống

Chương 1115: Trùm cuối đến!

Chương 1115: Trùm cuối đến!

--------------------------------------------------

Sâu trong hư không dần xuất hiện một toà thành được bao phủ trong băng lạnh, tòa thành trì trông rất mơ hồ dường như nó cách rất xa nhưng cũng có thể rất gần, bất cứ lúc cũng có thể rơi xuống.

Đặc biệt, khí tức băng giá phát ra từ tòa thành khiến Lâm Phàm có cảm giác cực kỳ nguy hiểm, hắn không khỏi ngưng trọng.

Hàn Sương Thần không muốn tiêu hao thêm lực lượng lữa, chiêu thức vừa rồi là sát chiêu cuối cùng của nàng, tình cảnh hiện giờ không mấy khả quan, đã có quá nhiều chủ Thần đã ngã xuống, nên nàng muốn nhanh chóng kết thúc cuộc chiến, nếu cứ dây dưa mãi, cho dù phe chủ Thần các nàng có chiến thắng cũng phải đánh đổi quá nhiều.

Những Chủ Thần có hứng thú đối với Vô Tận đại lục như vậy là do khi xưa Hỗn Độn Chi Chủ đã từng nói Vô Tận đại lục có ẩn chứa cơ duyên rất lớn để các Chủ Thần có thể đột phá.

Đối với một số Chủ Thần, việc đột phá cảnh giới hay không cũng không quan trọng, bởi vì tại Nguyệt Ảnh đại lục thực lực của bọn họ vốn dĩ vô địch thiên hạ rồi. Nhưng nó cũng phát triển quá nhanh dẫn đến bùng nổ dân số, lãnh địa và tài nguyên đã đủ cung cấp cho nhiều người như vậy.

Còn những Chủ Thần khao khát đột phá giống như lời Hỗn Độn Chi Chủ nói, bọn họ rất muốn biết đại lục Vô Tận đến cuối cùng có cơ duyên gì.

Tất cả mọi người đang đánh nhau xung quanh lúc này cũng cảm nhận được một luồng sức mạnh băng giá tràn ngập không gian, bọn họ không nhịn được phải rùng mình, sau đó toàn bộ lùi lại, nhìn về phía Hàn Sương Thần.

Không khí chỉ toàn một màu trắng toát, băng sương bao phủ dày đặc, lạnh lẽo đến rợn người. Tòa thành được Hàn Sương Thần triệu hoán ra lúc này đang lơ lửng trên đỉnh đầu mọi người, xung quanh người Hàn Sương Thần dần hình thành một bức tường băng giá, vô cùng rắn chắc, mọi người đều cảm thấy khiếp sợ với sức mạnh mà Hàn Sương Thần ày ra.

Lâm Phàm phát hiện các lão tổ muốn đến hiệp trợ hắn, hắn liền khoát tay.

- Đừng tới đây, mọi người không phải đối thủ của nàng ta đâu.

Sức lực Canh Dương Thiên cùng các vị lão tổ đã suy yếu không ít, trong trận chiến này, bọn họ đều toàn lực ra tay, sử dụng không biết bao nhiêu thủ đoạn, nhưng đám Chủ Thần này quả thật rất khó chơi. Thông thường, nếu bọn họ muốn giết một tên Chủ Thần, cũng phải trả giá bằng tính mạng của một vị lão tổ.

Nhưng thủ đoạn của các Chủ Thần quá mức quỷ dị, các vị lão tổ trong lúc chiến đấu đều ăn không ít thiệt thòi, không ít người đã bị bọn chúng đánh hồn phi phách tán.

Giờ đây, trên chiến trường chỉ còn sót lại hơn hai mươi vị lão tổ, mà bên phía Nguyệt Ảnh đại lục, số Chủ Thần còn sống sót cũng chỉ vẻn vẹn mười ba người.

Nột trận chiến thật thảm khốc.

Không gian xung quanh hai người Lâm Phàm và Hàn Sương Thần xảy ra biến hóa khác thường, hư không bị xé rách, bắt đầu vặn vẹo, sau đó xuất hiện một lực hút khủng khiếp, nếu các vị lão tổ đến gần, sợ rằng sẽ hút vào ngay tức khắc.

- Hàn Sương Thần, đã đến nước này, chúng ta đã không thể dừng tay, còn bản lĩnh gì cứ mang hết ra đi!

Lâm Phàm lạnh lùng quát, những trận chiến trước hắn luôn cười cợt nhưng lúc này không thể không nghiêm túc.

Hiện tại hắn không thể cao hứng nổi, quá nhiều người đã ngã xuống.

- Thổ dân ti tiện, ta sẽ cho ngươi chết không có chỗ chôn, ngươi chết rồi thì Vô Tận đại lục này còn ai là đối thủ của chúng ta?

Hai tay Hàn Sương Thần xuất ra vô số băng sương, bắn thẳng vào Hàn Sương Thành.

Trong Hàn Sương thành vốn dĩ có rất nhiều tượng băng nhưng chỉ một khắc sau khi Hàn Sương Thần ra tay, chúng nhanh chóng tan rã, những tượng băng tan ra hóa thành từng luồng khí lạnh, sức mạnh rất khủng khiếp.

Thượng Cổ Đại Yêu chợt xuất hiện trước mặt Lâm Phàm, hắn dùng ánh mắt không chút sợ hãi nhìn Hàn Sương Thành phía trên.

Lâm Phàm sững sờ.

- Ngươi muốn làm gì?

Thượng Cổ Đại Yêu không quay đầu mà trầm giọng nói với Lâm Phàm.

- Ta cảm nhận được trong đó ẩn chứa sức mạnh rất lớn, nếu để nàng ta tự bạo, ngươi sẽ không ngăn cản được.

Lâm Phàm nhìn Thượng Cổ Đại Yêu, đáp.

- Ta không ngăn được, vậy ngươi ngăn được chắc?

Thượng Cổ Đại Yêu cũng không để ý đến lời Lâm Phàm.

- Ta cũng không có cách ngăn nàng ta, nhưng ta sẽ dùng sinh mạng này đánh một trận cuối cùng.

Lâm Phàm đi tới trước mặt hắn, quát lớn:

- Lui về sau cho ta, đây không phải chuyện của ngươi!

Thượng Cổ Đại Yêu lắc đầu nhìn Lâm Phàm, giọng nói hắn tràn đầy kích động:

- Ta sẽ không lui, ngươi đã tạo ra ta, ngươi hiểu rõ ta nhất mới phải chứ, từ khi ta xuất hiện đến nay chưa từng sử dụng hết sức mạnh để chiến đấu, nay cơ hội đã đến, trận chiến cuối cùng này hi vọng ngươi có thể thành toàn....

Nghe những lời của Thượng Cổ Đại Yêu, các vị lão tổ xung quanh chấn động không nhỏ, bọn họ không ngờ một khí linh lại nói ra được những lời như vậy, thật sự làm mọi người nể phục, nhưng chỉ một giây sau đó, một màn làm mọi người sững sờ đến trợn mắt há mồm.

Lâm Phàm bóp cổ Thượng Cổ Đại Yêu mạnh mẽ ném hắn sang một bên, tức giận nói:

- Tránh sang một bên, trận chiến này chưa đến mức phải cần ngươi liều mạng.

Trong chớp mắt!

Lâm Phàm đạp một cước bay thẳng lên không trung, từ người hắn bạo phát ra một nguồn sức mạnh vô cùng vô tận, hai mắt hắn chăm chú nhìn vào Hàn Sương Thần.

- Ngươi muốn dùng Hàn Sương Thành đánh bại ta, vậy để ta nhìn xem ngươi làm cách nào giết được ta, mà ngươi cho rằng ta sẽ để ngươi được thoải mái công kích?

- Tối cường chiến, mở cho ca.

Ầm!

Khí tức Lâm Phàm không ngừng tăng lên, lúc này hắn như một con mãnh long bị kìm hãm nhiều năm, nhanh như chớp phóng về phía Hàn Sương Thần.

Hàn Sương Thần nhìn đối phương đang bay tới, khuôn mặt xinh đẹp lộ ra nụ cười lạnh lùng, nàng khinh thường, quát khẽ.

- Đồ thổ dân ngu xuẩn, ngươi cho rằng ta sẽ tự bạo? Ngươi sai rồi, ta chỉ đang ngưng tụ tất cả thần lực của bản thân mà thôi, để xem lần này ngươi còn sống nữa không?

Vù!

Lúc này, toàn bộ Hàn Sương thành đã tan rã, nguồn năng lượng băng giá của nó được Hàn Sương Thần hấp thu, sau đó được nàng luyện hóa chỉ còn lại một điểm sáng chói mắt phía sau lưng nàng. Lâm Phàm không hề coi thường điểm sáng nho nhỏ đó, nó cho hắn cảm giác thập phần nguy hiểm.

- Ngươi đừng nghĩ đến việc trốn vào trong lò luyện kia, bởi vì chỉ cần ngươi trốn vào đó, tất cả lão Tổ của Vô Tận đại lục ở đây đều sẽ mất mạng.

Vẻ mặt của Lâm Phàm biến đổi, sau đó hắn cười lạnh nói.

- Hừ, chỉ một mình ngươi mà cũng đòi bức ta phải trốn? Ngươi đề cao mình quá rồi.

- Vậy thì hãy chết đi... !

Hàn Sương Thần rống to, vô số hàn khí từ tay nàng xuất ra đánh thẳng về phía Lâm Phàm.

Lâm Phàm hít một hơi thật sâu, cơ thể hắn bắn ra các tia ánh sáng chói mắt.

Ngay lúc đó, điều khác thường xảy ra.

Trong hư không mù mịt bỗng xuất hiện một bàn tay của phật, bàn tay đó trực tiếp đánh về phía Hàn Sương Thần.

Hàn Sương Thần đang toàn lực chiến đấu với Lâm Phàm chợt nhận ra điều khác thường, nàng quay đầu phát hiện Phật thủ đang tấn công về phía mình, nàng muốn quay người định chống đỡ, nhưng sức mạnh một chưởng này quá kinh khủng, nàng không thể đỡ nổi.

Ầm!

Một chưởng đánh trúng cơ thể Hàn Chủ Thần, đánh nàng bay đến vài chục trượng.

Lâm Phàm cũng bị tình huống trước mắt làm kinh hãi.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Ngay sau đó, một tiếng nói vô bi vô hỉ, tiếng nói rất quen tai.

- Hàn Sương Thần, ngươi thật to gan, bản Quân ban cho ngươi cái chết mà ngươi dám chống cự.

Tiếng nói này?

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật.

Lâm Phàm cũng không ngờ Vị Lai Vô Lượng Vương Phật lại xuất hiện vào lúc này, hắn biết kiểu gì tên này cũng xuất hiện, nhưng đáng ra hắn nên đến vào lúc cuộc chiến kết thúc, hai bên lưỡng bại câu thương mới đúng, điều này làm Lâm Phàm cảm thấy khó hiểu.

Hàn Sương Thần bị một chưởng đánh trúng, máu tươi trào ra từ miệng, xem ra nội thương không nhẹ, Thần hạch trong cơ thể nàng đã hoàn toàn bị phá hủy.

Lâm Phàm đỡ lấy nàng, hắn lập tức kinh hãi, hắn rất rõ thực lực của nàng, vậy mà chỉ với một chưởng, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật đã phá hủy được Thần hạch của nàng, không biết thực lực tên này bây giờ đã mạnh đến mức nào.

- Ngươi....

Hàn Sương Thần đưa ánh mắt đầy phẫn nỗ lên bầu trời, sau đó thét lên một tiếng, nàng không để ý bây giờ nàng rơi vào tay Lâm Phàm.

Ngay sau đó, hư không xuất hiện vô số tia phật lực, nhưng tất cả chúng đều có màu đen hắc ám, mang đến cho người ta cảm giác tà ác và chết chóc, sức mạnh Tà Phật vô cùng đáng sợ, nó vừa xuất hiện đã bao trùm thiên địa.

Loại này sức mạnh này sợ đã vượt qua cảnh giới Tiên Vương cảnh, chẳng lẽ đây là cảnh giới Thiên Quân trong truyền thuyết?

- A Di Đà Phật, bản Phật Tổ giá lâm, lũ giun dế hèn mọn các ngươi còn không mau quỳ xuống nghênh đón?
Bạn cần đăng nhập để bình luận