Tối Cường Hệ Thống

Chương 1065: Thuấn sát

Chương 1065: Thuấn sát

--------------------------------------------------

Người trẻ tuổi đứng trong mưa gió, đột nhiên mở hai tay, tùy ý để những giọt nước mưa rơi trên người hắn.

- Các ngươi nhìn kia, tại sao ta thấy những cái cây kia ao lớn hơn lúc trước vậy?

- Này, những cây lúa bị héo cũng tốt lại kìa!

- Các ngươi mau đến xem, hoa mầu trên ruộng đã thay đổi, thay đổi...

Trong thôn truyền đến từng tiếng kinh ngạc, đám thôn dân đang tế bái bức tượng cũng vội vàng chạy lại, bọn họ muốn nhìn thử rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, khi thấy số hoa màu trong ruộng tất cả đều sợ ngây người, những hoa màu kia đang phát triển một cách thần tốc, thậm chí có cây bắt đầu kết quả.

Thần kỳ.

Thật sự quá thần kỳ.

Người trẻ tuổi kia vẫn đứng tại chỗ nhắm mắt, những giọt mưa như đã gom hết toàn bộ linh khí thiên địa trong trăm dặm tới đây, liên tục chạy vào cơ thể hắn. Khi Thần Thụ đã khô héo trong cơ thể hắn chạm đến những giọt nước mưa kia, dần dần sinh ra vô số chồi non đang từ từ phục sinh.

Mấy ngày sau!

Lúc này, các thôn dân đang bận rộn thu hoạch hoa màu trong ruộng, bọn họ cũng không ngờ vì một trận mưa thần bí hôm trước đã làm hoa màu trong ruộng chín sớm, bởi vậy bọn giờ giờ đang phải bận rộn thu hoạch hoa màu. Thần tích, mọi người đều xem trận mưa kia chính là thần tích.

- Hải Tảo, ngươi có phải Tiên Nhân không?

- Cha ta nói ngươi là Tiên Nhân, bởi vì chỉ có Tiên Nhân bị thương nặng như vậy mới có thể còn sống.

Đám trẻ con trong thôn thích chơi đùa với Hải Tảo nhất, vì lẽ đó, mỗi lúc sáng sớm, bọn chúng đều lật đật chạy đi tìm Hải Tảo. Bất quá có một chuyện khiến cả đám vô cùng nghi hoặc, chính là ngày nào Hải Tảo cũng đứng ở đó ngẩng đầu nhìn trời. Mà vết thương trên ngực Hải Thảo cứ như vậy dần dần hồi phục, bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất.

Ầm ầm!

Vừa lúc đó, thiên địa đột nhiên có một tiếng nổ vang trời, như tiếng sấm sét.

- Các ngươi nhìn, Tiên Nhân kìa.

Có người chỉ về bầu trời hô to.

Lúc này, có mấy bóng người đang bay trên trời, bọn họ gồm ba nam ba nữ, thực lực tất cả đều rất mạnh.

- Sư huynh, ơphía dưới có một thôn trang của phàm nhân.

Một cô gái lên tiếng nói, quét mắt nhìn thôn trang, hình như nghĩ đến chuyện gì đó, hai hàng lông mày nàng ngừng lại, một vị sư huynh đang dẫn đầu có vẻ mặt nghiêm nghị lên tiếng.

- Đi, chúng ta cứu không được bọn họ rồi, điều cần nhất hiện giờ là chúng ta nhanh chóng thông báo cho tông môn, nhất định phải rút đi, đám sinh linh kia đã bắt đầu tấn công về hướng này. Chẳng mấy chốc nữa, bọn chúng sẽ quét ngang nơi đây.

- Diệp sư huynh các ngươi cứ đi về trước, ta sẽ theo sư muội cứu những phàm nhân dưới đó, chúng ta không lãng phí bao nhiêu thời gian đâu, một nữ tử có mái tóc thắt bím đuôi ngựa lên tiếng, Diệp sư huynh không cân nhắc nữa, hắn lập tức nói.

- Tốt, các ngươi nhanh lên một chút, tuyệt đối đừng lãng phí thời gian.

Bọn họ đại chiến cùng những sinh linh kia rất nhiều ngày, tuy bất phân thắng bại nhưng số lượng những ngoại lai sinh linh kia quá nhiều, còn rất nhiều thủ đoạn quỷ dị. Mặc dù tông môn bọn họ không lớn lắm, nhưng cũng đã kéo dài được một ít thời gian. Trước đó, những ngoại lai sinh linh đã san bằng tất cả tông môn trong vòng ngàn dặm quanh đây trong một khoảng thời gian rất ngắn. Nhưng cũng may, những tông môn bị diệt cũng thông báo đúng lúc, để một ít môn phái nhỏ nhanh chóng thoát khỏi nơi này, mà tốc độ địch thủ rất nhanh, chẳng mấy chốc sẽ đến nơi này. Hiện tại, Thiên Địa Tông đã liên hiệp mấy đại tông khác tạo thành liên minh, chỉ cần di chuyển tông môn đến khu vực liên minh liền có thể an tâm.

- Hoa sư muội, chúng ta đi mau.

...

Các thôn dân thấy hai bóng người đang lao xuống, kinh hô.

- Tiên nhân đến rồi!

Đám trẻ con ngẩng đầu, bọn họ đều bị hai bóng người hấp dẫn, Tiên Nhân đang từ trên trời bay xuống.

- Hải Tảo, ngươi mau nhìn kìa, Tiên Nhân đến rồi, hai người còn là hai vị tiên tử rất xinh đẹp nữa.

Lúc hai nữ đệ tử kia vào trong sơn thôn, thôn dân xung quanh quỳ xuống, hô to.

- Cung nghênh Tiên Nhân giáng lâm.

Lão nhân trong thôn dĩ nhiên có kiến thức rất rộng, vô cùng cung kính đối với hai nàng.

- Các ngươi nhanh đi theo ta, một lúc nữa sẽ có nguy hiểm giáng lâm, nếu không nhanh chân, sợ rằng không kịp.

Hoa Thanh Tiên mở miệng nói.

- Bái kiến tiên nữ…

Các thôn dân dập đầu, những đệ tử bình thường chắc sẽ không quan đến sự sống chết của một đám phàm nhân, nhưng Hoa Thanh Tiên đã từng là một phàm nhân trong một sơn thôn như thế, sau này nàng mới được một vị trưởng lão trong tông vừa ý dẫn đi, khi thấy những phàm nhân sắp gặp nguy hiểm, nàng không thể đứng nhìn được.

Khi mọi người trong thôn nghe Tiên tử nói xong tự nhiên cực kỳ hoảng sợ, nếu Tiên Nhân đã nói có nguy hiểm, dĩ nhiên sẽ có nguy hiểm, bọn họ đã sống ở đây mấy chục năm, sao có thể nói ly khai liền ly khai được, tất cả của cải của họ đều ở lại chỗ này, nếu như rời đi, vậy sau này nên làm gì?

- Sư muội, nhanh lên một chút, tông môn đã rút lui rồi, cường giả đám ngoại lai thật sự nhiều lắm, sợ rằng không chống đỡ được lâu.

Một cô gái đang bay trên trời đáp xuống thông báo, nàng ta nghiêm túc nhìn những bóng người đang chạy khắp nơi, Hoa Thanh Tiên gật đầu, ném ra một cái Hạ phẩm chí bảo.

- Tất cả mau lên đây, ở đây thêm lát nữa sẽ chết đấy.

Các lão nhân trong thôn nhanh chóng chỉ huy mọi người đi lên món Hạ phẩm chí bảo. Lúc này, không ai chú ý đến Hải Thảo đang nhìn về mảnh thiên địa ửng hồng phương xa. Trong cặp mắt vô thần của hắn đột nhiên lóe lên tinh quang sau đó hắn nhanh chóng bước chân về phía đó.

...

Khi Hoa Thanh Tiên nhìn thấy tất cả thôn dân đã lên, vội vàng hỏi.

- Tất cả đã lên chưa?

Các thôn dân liếc mắt nhìn nhau, đồng thanh nói.

- Rồi.

Lúc này, một cô bé đột nhiên đột nhiên hô to.

- Hải Tảo còn chưa lên.

- Hải Thảo ở bên kia!

Lập tức có một đứa bé trai chỉ về phía trước nói.

Các thôn dân liền hô to.

- Hải Thảo, ngươi mau tới đây.

Ầm ầm!

Chân trời phương xa càng ngày càng đỏ, như sắp có nguy hiểm ập đến.

- Sư muội, không còn kịp rồi, đi mau.

Hoa Thanh Tiên gật đầu, lúc này không thể vì một người, mà để tất cả mọi người đều chết.

- Không được! Ta muốn dẫn Hải Thảo cùng đi.

Một cô bé nhảy xuống, chạy về hướng Hải Thảo.

- Chờ ta, chúng ta cùng đi.

Lại có một đứa bé trai nhảy xuống.

...

- Sư tỷ, làm sao bây giờ?

Hoa Thanh Tiên vội vàng hỏi.

Bóng người đã đi xa xa, bầu trời càng lúc càng đỏ.

- Ta đi dẫn bọn họ đi, các ngươi đi trước.

Nữ tử liền nói.

Xèo!

Nàng lập tức đuổi theo đám người.

Ầm ầm!

Đại địa lay động, tiếng nổ ầm càng ngày càng vang dội. Đúng lúc này, trong hư không vô tận, một nam tử mặc trường bào, giơ cao pháp trượng trong tay, toàn thân phát sáng, trên đỉnh đầu hắn, đang có một vòng tròn to lớn, tràn ngập ánh sáng màu đỏ. Nam tử kia hô to.

- Cấm chú, thiên thạch giáng lâm.

Vòng tròn đột nhiên xoay tròn, sức mạnh mênh bộc phát, nó đồng thời thành một cái hố đen, rất nhiều thiên thạch khổng lồ đang bị hỏa diễm thiêu đốt lao ra từ trong đó, chúng nhiều đến nổi bao phủ toàn bộ thiên địa, khí thế có thể quét ngang tất cả.

- Đi.

Cô gái nhanh chóng đến bên người hai đưa trẻ, nàng muốn đưa bọn họ rời đi. Nhưng nữ tử kia lại hoảng sợ phát hiện, có một luồng sức mạnh huyền diệu bộc phát từ trên người tên nam tử phía trước, nó đưa nàng và hai đứa trẻ đáp lên Hạ phẩm chí bảo.

Hoa Thanh Tiên kinh ngạc nhìn nam tử kia.

- Hải Tảo…

Đám trẻ con gào thét.

- Ta rốt cục nhớ ra rồi, ta tên Lâm Phàm, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, không nghĩ tới tự bạo tín ngưỡng chi tâm lại suýt chút đập tan thần thức lão tử. Nếu không phải ta có Ngô Đồng Thần Thụ bảo vệ, chỉ sợ ta đã bị các ngươi giết chết rồi.

- Ha ha...

Thời khắc này hắn rốt cục đã khôi phục ký ức. Sau đó hắn giẫm một cước, một luồng sức mạnh mênh mông bộc phát trong chân hắn.

Đại địa nứt toác, sơn hà phá nát.

Đám người Hoa Thanh Tiên lộ ra thần sắc kinh hãi, hắn rốt cuộc là ai?

Lâm Phàm ngẩng đầu, nhìn những viên thiên thạch, rồi đánh ra một chưởng, một bàn tay khổng lồ xuất hiện nhẹ nhàng nắm chặt cái tên đại pháp sư kia, bóp một cái.

Thuấn sát!
Bạn cần đăng nhập để bình luận