Tối Cường Hệ Thống

Chương 1109: Đột kích

Chương 1109: Đột kích

--------------------------------------------------

Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục yên tĩnh như thế không phảichuyện tốt đối với sinh linh Vô Tận đại lục, bởi vì càng yên tĩnh, chắc chắn sẽ càng gặp phải phản kích càng ghê gớm.

Mọi người canh giữ tông môn càng thêm chặt chẽ, không ai buông lỏng cảnh giác, bởi vì bọn họ biết đámChủ Thần sẽ không bỏ qua như vậy, thời điểm Nguyệt Ảnh đại lục mới tập kích Vô Tận đại lục, mọi người đều muốn bảo toàn lực lượng bảo vệ tông môn mình, họ để những người khác chống đối Nguyệt ảnh đại lục đi.

Nhưng càng kéo dài, mọi người phát hiện chuyện này không thể không để ý đến, thực lực đámchủ Thần quá mức mạnh mẽ, thủ đoạn hết sức quỷ dị, nếu như cứ để bọn chúng hoành hành, đám chủ Thần kia sẽ chậm rãi tiêu diệt từng tông môn một trên Vô Tận đại lục, đến lúc đó, kết cục duy nhất của tất cả mọi người chỉ có một, diệt vong.

Bởi vậy, nhân lúc Nguyệt Ảnh đại lục không xâm lấn, mọi người trong các tông môn tích cực liên lạc với nhau, bọn họ muốn làm tốt chuẩn bị để đối phóvới sự phản công của Nguyệt Ảnh đại lục.

Hiện tại, Thiên Địa Tông là tông môn có nhiều cao thủ nhất, chín đại lão tổ cùng tông chủ Thiện Ác Phật Tông đều đã gia nhập vào Thiên Địa Tông, tuy Côn Lôn Thần Tông và Thiên Địa Tông có xích mích với nhau nhưng giờ phút này bỏ xuống tất cả cừu hận, cùng nhau chống lại đại nạn sắp đến, còncừu hận kia cứ để đến khi giải quyết xong vấn nạn Nguyệt Ảnh đại lục, rồi thanh toán cũng không muộn.

Nửa năm sau.

Bên bờ Tử Vong Chi Hải, rất nhiều đệ tử các tông đang trấn thủ ở đó.

Các tông đều phái một vị cường giả Tiên Vương cảnh trấn thủ biên giới, phòng ngừa sinh linh Nguyệt Ảnh đại lục tràn tới, đối mặt với việc Nguyệt Ảnh đại lục tấn công cũng chỉ có Tiên Vương mới có thể mang lại hiệu quả trong thời điểm nguy cấp nhất. Đương nhiên những cường giả Tiên Vương trấn thủ ở đây không nhất định là đối thủ của mấy tên Chủ Thần.

Từng tốp tiểu đội tuần tra đang đi tới lui trên bờ biển, đối mặt với hải dương mênh mông vô bờ toàn một màu đen kia khiến lòng bọn họ dâng lên một tia khiếp đảm, bọn họ cảm thấy trong tận cùng của Tử Vong Chi Hải có khí tức làm cho người run sợ, họ cảm thấy nếu bản thân mình thâm nhập vào trong đó nhất định sẽ chết ngay tức khắc.

Sâu trong lòng Tử Vong Chi Hải có cái gì không ai biết, nếu có người biết cũng chỉ có Thiên Quân mới có thể thôi.

Lúc này, các thành viên của một tiểu đội đang giao lưu với nhau, bọn họ đã ở đây tuần tra gần ba tháng nhưng không phát hiện ra bất kỳ điều gì khác thường cả.

- Các ngươi nói xem, có phải Nguyệt Ảnh đại lục cảm thấy sợ nên không dám trở lại đây không?

Trong nửa năm qua, không có chuyện gì phát sinh làm họ có suy nghĩ như thế, cho dù một vụ gây rối nhỏ cũng không có, đối với một ít đệ tử mà nói, bọn họ đã được thư giãn, theo họ nghĩ, đám cường giả Nguyệt Ảnh đại lục không có khả năng lại xuất hiện nữa.

Thế nhưng đối với hết thảy cường giả, chuyện này mới chỉ vừa mới bắt đầu, bình yên ngắn ngủi này cũng không thể đại biểu cho cái gì, chuyện kinh khủn sợ rằng vẫn còn phía sau, tu vi bọn họ rất mạnh, nên có sự nhận biết nhất định đối với tương lai, trong lòng họ luôn cảm giác sẽ có một chuyện kinh khủng sắp giáng lâm.

Mà chuyện kinh khủng này ngoại trừ Nguyệt Ảnh đại lục ra thì chẳng có thể là ai cả!

- Đừng thả lỏng, lão Tổ đã nói qua, những Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục sẽ không từ bỏ ý đồ đâu, có lẽ họ đang điều chỉnh đội hình chuẩn bị thực lực mạnh nhất để giáng lâm lần nữa, nếu chúng ta buông lỏng cảnh giác, chỉ có một con đường chết.

- Điều này chúng ta biết nhưng đừng quá cảnh giác như thế chứ, lấy thực lực hiện tại của chúng ta, chẳng lẽ có gió thổi cỏ lay xung quanh cũng không biết, hơn nữa không chỉ có mấy người chúng ta đâu, thời điểm thích hợp, ta vẫn muốn buông lỏng một chút.

Vừa lúc đó, thiên địa đột nhiên chấn động, trên Tử Vong Chi Hải xuất hiện vô số điểm sáng, từng cái từng cái lục mang tinh quang truyền tống đại trận xuất hiện.

Đám đệ tử kinh hô.

- Không tốt, Nguyệt Ảnh đại lục tập kích!

Xèo!

Xèo!

Lục mang tinh không ngừng lấp loé, từng bóng người lần lượt xuất hiện, đứng kín trên bờ biển Tử Vong Chi Hải, thời điểm những đệ tử tuần tra kia kịp phản ứng lại thì bọn hắn đã bị vô số sinh linh Nguyệt Ảnh đại lục bao vây.

Xì xì!

Bọn chúng nháy mắt chém giết hết bọn họ, ngay cả kêu cứu họ cũng không kịp làm.

Rống!

Từng trận tiếng rống giận dữ bạo phát, Nguyệt Ảnh đại lục bắt đầu tổng tấn công.

Mà lúc này, một cái lục mang tinh quang rất lớn bạo phát ra từng tia sáng chói mắt, khi ánh sáng tiêu tan, nơi đó xuất hiện rất nhiều người, trên người họ toả ra khí tức thần thánh.

Đám người vừa xuất hiện đã khiến thiên địa ảm đạm.

- Hừ, cuối cùng chúng ta cũng đã quay trở lại, lần này nhất định phải triệt để đem trấn áp Vô Tận đại lục mới được.

Một vị Chủ Thần lên tiếng.

- Không sai.

...

Thời khắc này, Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục tập hợp lại với nhau, thời khắc phá hủy tất cả đã đến, bọn họ không muốn nhớ về thời điểm làm trò như trước nữa, sau khi đã trở lại Nguyệt Ảnh đại lục, họ đã tìm được sức mạnh cường đại hơn, đồng thời Hàn Sương Chủ Thần cũng quyết định tham gia trận chiến này, nàng là một trong những chiến lực chủ yếu nhất của họ. Bọn họ muốn tất cả sinh linh Vô Tận đại lục biết Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục khủng bố như thế nào.

Lần này, không chỉ các Chủ Thần đến mà họ còn mang hết tài nguyên của Nguyệt Ảnh đại lục, dùng kỹ thuật luyện kim sáng tạo ra những binh khí ngay cả Tiên Vương cũng không thể chịu được.

Vào lúc này, các lão tổ trấn thủ tại Tử Vong Chi Hải vô cùng kinh ngạc, bọn họ cảm nhận được chỗ kia có một cỗ sức mạnh kinh khủng đang tản ra, một đạo thần niệm nhanh chóng được gửi vào hư không, bọn họ phải hồi báo tình huống tại đây lại cho tông môn.

- Khà khà, muốn truyển tin tức ra ngoài sao? Ngươi đang nằm mơ đó!

Lúc này, rất nhiều bóng người lơ lửng trên hư không, trong đó có một Chủ Thần ra tay bóp nát phiến hư không, thần niệm được truyền đi cũng bị bóp nát.

- Các ngươi vẫn dám trở lại ư?

Các lão tổ lạnh lùng nói.

Đối mặt với toàn bộ Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục, bọn họ căn bản không có lực hoàn thủ.

- Chết đi!

Một ánh hào quang xuất hiện soi sáng thiên địa, đám lão tổ chỉ nghe một tiếng xoẹt đã phát hiện thân thể mình bị chia làm hai nửa, đôi mắt Chiến Thần đang thiêu đốt ngọn lửa hừng hực, binh khí trong tay hắn tản mát ra khí tức làm người sợ hãi.

- Đám thổ dân hèn mọn của Vô Tận đại lục, giờ chết các ngươi đến rồi.

Chiến Thần lạnh lùng nói.

Ầm!

Các lão tổ không phải đối thủ của những Chủ Thần, bị tiêu diệt toàn bộ, không có bất kỳ phản kháng nào.

Hàn Sương Thần lạnh lùng nhìn tất cả sự việc trước mắt, Thần hạch nàng đã vỡ nhưng trải qua khoảng thời gian này cũng khôi phục lại được bảy phần mười, tuy là thế nhưng vẫn là người mạnh nhất bên Nguyệt Ảnh đại lục.

Nàng vung tay áo, băng sương bao phủ bầu trời, từng mảng từng mảng sương lạnh trực tiếp bao trùm thiên địa, sương lạnh cuồng bạo đóng băng tất cả.

Nàng muốn biến cả Vô Tận đại lục thành thế giới băng tuyết để tiết đi lửa giận trong lòng.

Hủy Diệt Chủ Thần nhìn tình huống trước mắ, lên tiếng.

- Dùng Hỗn Độn thần pháo phát động chiến tranh đi.

Dưới sự khống chế của Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục, mười thanh thần pháo khổng lồ xuất hiện, thần pháo óng ánh trong suốt giống như được vô số thần vật ngưng kết thành, thời khắc nó xuất hiện, tản mát ra từng tia sáng chói mắt, họng pháo có hào quang bảy màu nằm đó, mười thanh thần pháo nhắm mục tiêu rồi bạo phát sức mạnh kinh thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận