Tối Cường Hệ Thống

Chương 1095: Tình huống có gì đó không đúng!

Chương 1095: Tình huống có gì đó không đúng!

--------------------------------------------------

- Lâm Phàm, ta không giết ngươi thề không làm Phật...

Lúc Lâm Phàm rời đi, chỉ nghe được tiếng rống giận dữ sau cùng của Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, còn nơi đó đến cùng xảy ra chuyện gì, hắn cũng không rõ.

Không nghĩ đến Vị Lai Vô Lượng Vương Phật lại theo đuôi phía sau, còn để mình bắt được cơ hội hãm hại một trận.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật tự tay chém giết sinh linh Nguyệt Ảnh đại lục, bọn họ tận mắt nhìn thấy, còn Vị Lại Vô Lương Phật kia kiểu gì chả nguỵ biện cho bản thân, mà kết quả cuối cùng sẽ là cái gì, hắn thật không biết được, dù sao chuyện này sẽ không ai nghĩ đến việc nó có liên quan đến mình.

Lúc này, Lâm Phàm xuất hiện ở trong hư không, trên mặt lộ ra nụ cười xán lạn, thực sự quá thoải mái, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật thật ngu, ông đây hơi thi triển một tay, đã khiến cho ngươi không chịu được, để xem ngươi làm sao mà thoát.

Lần này giết hai Chủ Thần, ban đầu có sáu mươi chín, hiện tại chỉ còn lại sáu mươi bảy, phải tiếp tục không ngừng cố gắng, giết càng nhiều Chủ Thần, gia tăng thực lực bản thân lên, đến lúc đó còn chuyện gì mà mình không giải quyết được? Cho dù có, vậy giết thêm mấy tên Chủ Thần nữa là được.

Lâm Phàm nhìn tình huống chung quanh, nơi này còn đang trong phạm vi Chủ Thần, nhìn thiên địa phương xa, nơi đó đang xảy ra tranh đấu kịch liệt.

Ở xa như thế mà vẫn có thể cảm nhận được khí tức của nơi đó truyền lại.

Khí tức này của Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, còn những khí kia còn lại chắc là của mấy vị Chủ Thần.

Thực lực Vị Lai Vô Lượng Vương Phật tuy mạnh, nhưng đối mặt nhiều Chủ Thần, e rằng cũng phải nhượng bộ lui binh.

Vừa lúc đó, Lâm Phàm nghĩ đến một chuyện.

- Ai u, cmn, ta sao ngu ngốc vậy chứ, bọn họ đánh nhau, mình sao phải rời đi, không núp trong bóng tối lặng lẽ đâm lén chứ?

Lúc này, Lâm Phàm mới phản ứng, cơ hội tốt như vậy, cứ như vậy không công bỏ mất, chẳng phải hết sức đáng tiếc?

Lâm Phàm thấy nơi đó vẫn còn tiếp tục chiến đấu, bây giờ hắn trở lại vẫn còn kịp.

- Tuy làm vậy rất nguy hiểm, nhưng ông đây chính là ngưu nhân khiêu vũ trên mũi đao, mặc dù biết rất nguy hiểm, nhưng thu hoạch lại rất lớn.

Lâm Phàm hơi suy nghĩ một chút quyết định trở lại, không quay lại sẽ có lỗi với lương tâm.

Sau đó, hắn nhanh chóng trở về.

Nhưng phải ổn định lại tất cả, tiến nhập trạng thái ẩn thân, che dấu hơi thở, rồi trốn trong một vùng hư không.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật đang bị một đám Chủ Thần vây công, thực lực những Chủ Thần này vô cùng mạnh mẽ, mặc dù nếu một đối một, cũng không phải đối thủ của Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, nhưng khi liên hợp, cũng không phải bình thường, coi như Vương Phật cũng không thể trấn áp bọn họ. Hơn nữa, Vương Phật cũng không dám hạ sát chiêu, vì hắn có quan hệ hợp tác cùng Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục, nếu như đánh nhau sống chết, chỉ sợ mọi kế hoạch của hắn sẽ tan thành mây khói.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật gào thét.

- Các ngươi làm gì vậy? Các ngươi bị tên thổ dân kia gạt rồi, tất cả những thứ này đều do hắn làm ra.

Cho dù Vị Lai Vô Lượng Vương Phật giải thích như nào, đám Chủ Thần tự nhiên không tin, bọn họ tận mắt nhìn thấy đối phương chém giết con dân bọn hắn, chẳng lẽ mắt họ bị mù?

Một chưởng giáng xuống, mấy vạn con dân ngã xuống, tuy những mầm mống con dân này chỉ là giun dế, nhưng những người đó cũng là con dân của họ, há là người mà Vị Lai Vô Lượng Vương Phật có thể giết.

Sức mạnh của năm vị Chủ Thần bộc phát, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật dốc sức ngăn cản, trong lòng oán giận vạn phần, cực kỳ căm hận Lâm Phàm, tất cả những thứ này đều do tiểu tử kia gây ra, nếu như không phải hắn, chuyện như vậy sao xảy ra được?

Vô thượng thần thông, Đại Độ Hóa Phật Quang này có thể độ hóa vạn vật, đây là môn thần thông hắn muốn lấy nhất, nhưng rất tiếc hắn không biết.

- Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, ta tận mắt thấy ngươi giết con dân của ta, ngươi còn muốn nguỵ biện?

Các Chủ Thần lạnh lùng lên tiếng.

Lâm Phàm đang trốn một bên mừng rỡ, không sai, hắn muốn là hiệu quả này, mau mau giết cái tên Vị Lai Vô Lượng Vương Phật kia đi, ngao cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, ông đây trốn chỗ này nhìn trò hay, chỉ cần các ngươi phân rõ thắng bại, chính là lúc ông đây xuất thủ.

Chỉ là, chiến đấu giữa mấy người này không quá kịch liệt, các Chủ Thần này cũng quá si đa đi, mau triển khai đại tuyệt chiêu giết tên trọc kia đi chứ, chỉ cần triển khai tuyệt chiêu sẽ đến lúc ca phát huy.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật thở dài một tiếng.

- A Di Đà Phật, chúng ta đều bị thổ dân gạt rồi, những mầm mống này đều bị hắn triển khai vô thượng tiên thuật khống chế, đã sớm không phải con dân ban đầu của các ngươi, nếu không phải vậy, bản Vương Phật sao phải động thủ giết bọn họ?

Lâm Phàm nhìn thấy tình huống trước mắt có chút an tĩnh, nội tâm ngưng lại, chuyện này có gì đó không đúng, những Chủ Thần này cũng không thể bị con lừa trọc gạt mới đúng chứ.

Hắn đã giết con dân các ngươi, các ngươi nhất định phải liều chết với hắn chứ, chỉ có như vậy ca mới có cơ hội xuất thủ.

Hiện tại kinh nghiệm bản thân hắn đã tăng lên diện rộng, nếu như tiếp tục cố gắng, thực lực hắn sẽ càng thêm cường hãn, chờ đến trình độ đó, mình sẽ thoải mái ra oai.

Quả nhiên, lúc này, một thanh âm vang lên khiến Lâm Phàm thoải mái.

- Vị Lai Vô Lượng Vương Phật ngươi đừng lừa gạt chúng ta, chúng ta tận mắt nhìn thấy, chẳng lẽ có thể là giả, đi chết đi.

Các Chủ Thần triển khai đại chiêu, thần lực cuồn cuộn phóng lên trời, quả thực kinh người, lực lượng năm vị chủ Thần giống như dung hợp vào nhau, đánh về phía Vị Lai Vô Lượng Vương Phật.

Ầm!

Hư không nổ tung, hư không nghịch lưu càng cuồng bạo, quả thực rất đáng sợ.

Lâm Phàm thấy cảnh này, trong lòng mừng rỡ, lực lượng này quá mãnh liệt, không biết tình huống cụ thể như thế nào.

Khi Lâm Phàm phóng tầm mắt nhìn lại, năm vị Chủ Thần vẫn đang đánh nhau với Vương Phật, giữa song phương đều bị tổn thương, tên trọc che ngực, sau đó ngẩng đầu, khóe miệng rỉ máu.

Mà lúc này, sắc mặt năm vị Chủ Thần trắng bệch, tựa như rất thê thảm.

Lúc này, không khí hiện trường cực kỳ ngột ngạt.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật nhìn năm người trước mặt, mà bọn họ cũng chăm chăm nhìn hắn.

- Chuyện này thật sự là một hiểu lầm, các ngươi lại không tin bản Vương Phật, hiện tại chúng ta cũng đã bị thương nặng, nếu tên thổ dân biết được, hắn sẽ cười đến rụng răng mất.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật nói.

Năm vị Chủ Thần cười lạnh.

- Ngươi không lừa được chúng ta đâu, chúng ta tận mắt nhìn thấy, chẳng lẽ còn có thể giả?

Lâm Phàm khẽ cau mày nhìn tình huống trước mắt, cái này không khoa học, lực lượng vừa rồi không thể tạo thành thương thế lớn thế đâu?
Bạn cần đăng nhập để bình luận