Tối Cường Hệ Thống

Chương 385: Đại Đế Thẹn Quá Hóa Giận

Chương 385: Đại Đế Thẹn Quá Hóa Giận

Nhân sinh có lúc chính là kỳ lạ như vậy, rõ ràng trăm phương ngàn kế muốn có được, thế nhưng buông lỏng một chút, tự nhiên nhìn lại sẽ thấy nó lẳng lặng xuất hiện ở trước mặt mình.

Thời điểm cảm nhận được luồng hơi thở này, Lâm Phàm còn tưởng rằng xảy ra chuyện gì lớn, khi nghe được cái tên này tự xưng là Tâm Ma Đại Đế, Lâm Phàm nở nụ cười sâu.

Chỉ là nhìn xem, Tâm Đại Ma Đế lại rời khỏi nơi đèn đuốc đến đây tức giận gào thét.

Hơn nữa còn là tự mình chủ động chạy đến.

Lâm Phàm tính hết một lần những món nợ, muốn đem Tâm Ma Đại Đế từ từ triệu hồi ra ít nhất cũng cần một trăm đầu quy tắc dây chuyền.

Nhưng hôm nay Tâm Ma Đại Đế này lại tự mình chủ động đi ra, đó là một chuyện tốt đến mức nào.

Đối với loại bảo bối Tinh Huyết này, Lâm Phàm tuyệt đối sẽ không giết chết đối phương, cái này gọi là tiết kiệm, khi nào cần luyện mấy lần cũng được.

Nhưng mà điều Lâm Phàm nghi ngờ chính là Tâm Ma Đại Đế này làm sao có thể đi ra khỏi Huyết Giới, chẳng lẽ bình phong giữa Huyết giới và huyền hoàng giới đã bị phá hủy hoàn toàn. Cùng lắm được rồi, Lâm Phàm cũng không suy nghĩ nhiều như vậy, nếu như bình phong giữa Huyết Giới và Huyền Hoàng Giới thật sự bị phá vỡ, vậy thì đúng là có cầu cũng không được.

- Sư phụ...

Lâm Phàm nhìn những đệ tử này của mình cảm thấy vạn phần thán phục.

Thời gian hai năm cứ như vậy trôi qua, nhìn những phế vật trước kia luôn bị người khác khinh thường, bây giờ từng người từng người đều đã trưởng thành.

Đương nhiên, Lâm Phàm vẫn luôn rất tự hào với những điều đó, dù sao những người này đều là đệ tử của mình.

Lâm Phàm tạm thời đem Tâm Ma Đại Đế để ở một bên, dùng sức mạnh tâm ma phong toả thiên địa, thiên địa trước mặt Lâm Phàm cũng giống như tờ giấy, đâm một cái là rách, không có bất kỳ trở ngại gì.

- Các con không tệ, có thể chống đỡ Tâm Ma Đại Đế cho đến bây giờ, còn dám khai triển Hầu Tử Thâu Đào với Tâm Ma Đại Đế, không hổ danh là đệ tử của Lâm Phàm ta, không tồi, không tồi.

Lâm Phàm cười nói.

- Sư phụ cuối cùng người cũng đến, nếu như người không đến chúng con đúng thật sự là gặp bi kịch.

Tào Thiên Tiêu nhất thời thở phào nhẹ nhõm, có sư phụ ở đây còn sợ cái nồi, sư phụ không phải bình tĩnh hơn rất nhiều so với bọn họ sao?

Hai năm nay lăn lộn bên ngoài, bọn họ cũng đã sớm nhìn thấu một chuyện, chuyện đó chính là người càng mạnh mẽ thì sẽ càng bình tĩnh hơn.

Nhìn sư phụ bình tĩnh đến mức không thèm để mắt đến Tâm Ma Đại Đế, loại tâm tư này căn bản bọn họ không thể sánh được.

Mọi người từ từ chậm rãi đi tới đạo nhân ảnh, tâm trạng cực kỳ kích động.

Hai năm đã đủ thời gian hai năm, bây giờ lại có thể gặp được sư phụ, sự kích động trong lòng kia thật sự không biết phải diễn tả như thế nào.

Trong mắt mọi người bọn họ đã từng là rác rưởi, thiên tư kém sinh ra lại không tốt, bất quá ông trời không quên bọn họ, để bọn họ gặp được sư phụ tốt như vậy.

- Con là Chu Du, sao lại mập thế, mập đến mức ta có chút tưởng rằng chúng ta không quen biết nhau.

Lâm Phàm nhìn người mập mạp trước mắt này, có chút kinh ngạc nói.

Chu Địch kích động nhìn sư phụ, đồng thời bản thân lại muốn lật mặt:

- Sư phụ, con là Chu Địch...

- Chu Địch? Ta không quen ngươi, ta chỉ quen Chu Du, ngươi có phải là Chu Du hay không, nếu không phải, vậy do ta nhận lầm.

Lâm Phàm lạnh nhạt nói.

Mọi người xung quanh lúc này mím môi cười.

- Sư phụ, con là Chu Du.

Chu Địch ngẩng cao đầu, bất đắc dĩ nói, xem là lật không được.

- Chu Du, sư phụ nói cô tên gì thì chính là tên đó, cô nhất định cứ phải đổi tên làm gì? Ta thấy Chu Du cũng không tồi.

Lưu Miểu Miểu một bên cười nói.

Mặt Chu Du đại tiểu thư lúc này mơ mơ màng màng, người trẻ tuổi kia thật sự là sư phụ của bọn họ sao?

Không thể nào, người này cũng quá trẻ tuổi đi chứ.

- Lưu Thủy Thủy hai năm không gặp lại đẹp lên không ít.

Lúc này Lâm Phàm nhìn về phía Lưu Miểu Miểu nói, trước đây người này là đệ tử trung thành nhất, sau đó phản bội mình, chuyện đó Lâm Phàm đương nhiên sẽ không quên.

- Ha ha... Lưu Thủy Thủy... Ha ha.

Chu Địch căn bản còn có chút bất đắc dĩ, vừa nghe vậy nhất thời bắt đầu cười lớn.

- Sư phụ gọi con là Lưu Miểu Miểu, đừng gọi Lưu Thủy Thủy, cái tên này sẽ khiến con bị người khác chê cười.

Lưu Miểu Miểu làm nũng như thường ngày nói, chính là hy vọng Lâm Phàm có thể thay đổi tên cho mình.

- Ai dám cười, tên của con chính là Lưu Thủy Thủy...

Lời lẽ Lâm Phàm đanh thép nói, tuyệt đối sẽ không cho bọn họ bất kỳ cơ hội trở mình.

Văn tự Huyền Hoàng Giới, người không có gì không sao, nhưng cái tên cái chữ đều rất đặc biệt.

Cùng lắm sư phụ đã nói, làm sao có thể sai, tất nhiên đã sai thì sẽ sai đến cùng, hơn nữa còn muốn mạnh mẽ tẩy não bọn họ, để bọn họ biết sư phụ không sai, tất cả các ngươi đều sai rồi.

Lâm Phàm nhìn những đệ tử của mình, cảm xúc lúc này ngược lại ngày càng xúc động.

Không hổ là những đệ tử do mình dạy dỗ, từng người từng người cho dù là tu vi thấp nhất cũng chính là cảnh giới Nhập Thần.

Đặc biệt là hai người Tiêu Trạch và Trụy Mặc chính là cảnh giới Tiểu Thiên Vị.

Tốc độ đó quả thật là khiến người ta có chút không dám tin.

Năm ấy thiên tư của bọn họ, bản thân cũng không hề tăng lên được bao nhiêu, nhưng mà chỉ dựa vào bậc thiên tư đó lại có thể tu luyện đến mức này, không nói cũng biết là thật sự là rất khổ cực.

Tâm Ma Đại Đế bá khí ra trận, thực lực chuẩn bị từ trước tuyệt đối sẽ rất mạnh, lần này nghiền ép thế giới một phen, nhưng mà hình ảnh trước mắt bây giờ lại khiến cho hắn vạn phần tức giận, những giun dế này dĩ nhiên không coi hắn ra gì.

- Rống...

Tâm Ma Đại Đế nổi giận gầm lên một tiếng:

- Lũ sâu bọ, bản Đế giáng lâm giới này, các ngươi còn không mau run rẩy dưới uy nghiêm của bản Đế.

Lâm Phàm trực tiếp không nhìn Tâm Ma Đại Đế, trước hết để cho hắn nhảy nhót một hồi, đợt lát nữa hắn khoẻ hơn một chút rồi tính, hơn nữa nhìn tiến độ ngày hôm nay Huyết Hải Ma Công tầng thứ chín có thể xong rồi.

Tích Huyết Trùng Sinh cực kỳ bá đạo này rốt cục cũng có thể thực hiện.

- Sư phụ, tên kia thật sự rất tức giận, chúng ta không để ý tới hắn thật sự không sao chứ?

Tào Thiên Tiêu một mực nhìn chằm chằm tình trạng của Tâm Ma Đại Đế, lúc này thấy Tâm Ma Đại Đế tức giận gào thét, trái tim nhỏ tất nhiên cũng sợ hết hồn.

- Không sao, trước hết cứ để cho hắn nhảy nhót một hồi.

Lâm Phàm khoát tay áo nói.

Hiện trường sau đó thành một mảnh quái dị, Lâm Phàm cùng những đệ tử nói về mọi chuyện đã xảy ra trong hai năm qua, mà những đệ tử kia thỉnh thoảng lại liếc nhìn Tâm Ma Đại Đế một cái.

Trong lòng bọn họ đều có một câu hỏi, suy nghĩ rất lâu rồi mới nói ra.

- Sư phụ, như vậy thật sự có sao không?

...

Tâm Ma Đại Đế giờ phút này hoàn toàn nổi giận, đứng ở chỗ đó ngửa mặt lên trời gào thét, rộng lớn như Huyễn Tâm ma, bay múa đầy trời, hắn đang phát tiết lửa giận trong lòng.

Những giun dế này thật sự không thèm nhìn hắn.

Ở bên trong Huyết Giới, hắn chính là chúa tể một phương, coi như là Huyết Ma Đại Đế cũng không dám ở trước mặt hắn làm càn.

Nhưng hôm nay xuống đất Huyền Hoàng Giới liền bị bầy kiến cỏ ở trước mặt này không thèm dòm ngó.

Chuyện này đối với Tâm Ma Đại đế mà nói làm sao có thể chịu được.

- Lũ sâu bọ các ngươi không nhìn bản Đế sẽ phải trả cái giá thật lớn, bản Đế sẽ cho tâm ma xâm chiếm nội tâm của các ngươi, vĩnh viễn luân hồi.

- Oanh...

Tâm Ma Đại Đế chợt dậm chân, cả vùng bắt đầu bắt đầu run rẩy, một cổ sức mạnh cực lớn ầm ầm bộc phát ra như hủy diệt thế giới.

- Giun dế kia bản Đế ra tay, chính là trời long lở đất, khủng bố tàn nhẫn, các ngươi đã hoàn toàn chọc giận bản Đế, bản Đế tức giận các ngươi căn bản không có khả năng kháng cự.

- Giun dế các ngươi thật sự là quá làm càn, càn rỡ...

- Ai...

Lúc này Lâm Phàm thở dài một tiếng, biểu hiện bất đắc dĩ, Tâm Ma Đại Đế có phải đồ ngốc hay không, đứng ở chỗ đó lèm bèm, không làm được gì liền phát điên sao? Mạnh mẽ muốn chiến đấu cũng được.

Có phải là bị giam ở Huyết Giới quá nhàm chán, ra khỏi đã muốn tìm người tán gẫu?

Nhìn dáng vẻ của Tâm Ma Đại Đế, Lâm Phàm cũng một mặt bất đắc dĩ.

Thậm chí ngay cả Huyết Ma Đại Đế cũng không bằng, tên Huyết Ma kia bất kể nói thế nào còn có thể tìm thứ gì đó che chắn cho bản thân mình, mà ngược lại Tâm Ma Đại Đế này trực tiếp trần truồng đi ra, cũng không sợ dọa sợ người.

- Được rồi, Tâm Ma Đại Đế, ngươi đừng gào thét nữa, nếu như không thể chờ đợi được nữa vậy trước hết bổn thiếu gia sẽ chơi với ngươi.

Lúc này Lâm Phàm mở miệng nói.

Mọi người nghe nói vậy thở phào nhẹ nhõm.

Bất kể nói thế nào, Tâm Ma Đại Đế này đứng ở một bên bọn họ sẽ có áp lực rất lớn.

----------------------------------------------------------------------------------------------------
Bạn cần đăng nhập để bình luận