Khuyết Hãm Dị Thế Giới

Chương 111: Khang Cầm Tìm Đến Cửa

Nam chính đang bị bao vây bởi đống con ma nữ gần như bất tận bò tới từ hành lang, từ cửa sổ, từ cửa ra vào, dù có trốn đi đâu cũng không thoát được.

Nữ anh hùng cứu mạng xuất hiện. Nhân vật nam chính chạy đến và ôm chầm lấy nữ chính. Lúc này ngón tay của ma nữ lướt qua chạm vào mặt của nữ chính, nữ chính lúc này mới lộ ra vẻ kinh hãi.

Kiếp trước hắn đã từng nhìn thấy cảnh tượng này nhưng lại luôn cảm thấy khó hiểu. Vì ma nữ là cơn ác mộng chỉ tồn tại trong lòng nam chính, tại sao nữ chính lại hoảng sợ vì nó? Theo lý thuyết, nữ chính hoàn toàn không thể nhìn thấy ma nữ.

Để nghiên cứu vấn đề này, hắn đang lưỡng lự không biết có nên biểu hiện ngay tại chỗ không, ôm nữ chính bên cạnh xem cô có cảm nhận được bóng ma trong hắn không.

Suy đi tính lại, hắn vẫn chọn từ bỏ. Ngày còn dài, không thể quá nóng vội.

Nhưng vào lúc này, Ngả Đình bên cạnh hắn lại tiến tới bằng một cách kỳ diệu nào đó, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng hơi thở có mùi thơm của phụ nữ. Đôi môi đỏ như lửa thực sự đã chạm vào dáy tai hắn!

Điều này khiến hắn run lên như bị điện giật nhưng hắn vẫn giữ mắt nhìn thẳng như Liễu Hạ Huệ, chính nhân quân tử.

Tiên tử xin hãy tự trọng!

Sớm biết nữ thần Ngả chủ động như vậy, hắn chẳng cần bày đặt bò bít tết Hào Hưởng Khách làm gì, trực tiếp dâng hamburger ở Silver Arch chẳng phải thơm hơn sao? Tiết kiệm khối tiền mua sữa bột sớm ấy chứ.

"Đời như mơ, khi tỉnh dậy sẽ ra sao?"

"Tỉnh lại sẽ chết." Mạnh Phi bất giác đáp.

"Vậy thì anh muốn một cơn ác mộng hay một giấc mơ xuân?"

"Đương nhiên là mơ xuân..."

Mạnh Phi đang trả lời, thì cảnh giác dừng lại. Bởi vì hắn chợt cảm thấy giọng người kia có chút kỳ lạ.

Giọng Ngả Đình trong và sáng nhưng giọng nói này lại như mị ngữ như lụa, câu hồn đoạt phách.

Mạnh Phi không dám cử động cổ, chỉ có thể đảo mắt quét mỹ nữ bên cạnh bằng tầm nhìn ngoại vi của mình.

Từ khi nào mà mái tóc dài đến tai của đội trưởng Ngả lại thành tóc dài như khăn choàng rồi?

Thậm chí, bộ ngực của cô còn lớn hơn. Độ tròn trịa này không phải thứ Ngả Đình có thể so sánh. Mặc dù hắn cho rằng kích cỡ của Ngả Đình là phù hợp nhất.

Hắn đột ngột quay đầu lại.

Trong ánh sáng biến ảo của màn hình, bạn gái ngồi trên ghế tình nhân đang nhìn hắn rất kỹ, như thể muốn hôn bất cứ lúc nào.

Nhưng đây không phải là khuôn mặt của Ngả Đình!

Khuôn mặt của Ngả Đình rất gọn gàng, giống như một vẻ đẹp được phác họa bằng một vài nét vẽ mà không hề tô vẽ.

Khuôn mặt này nhiều đường nét và dịu dàng. Đường cong rất phức tạp, giống như một bông hoa mẫu đơn được miêu tả bằng một lối vẽ tỉ mỉ vậy.

Người phụ nữ này đoan trang và tao nhã, duyên dáng và sang trọng, đặc biệt là ánh mắt trí tuệ nhưng quyến rũ, hoàn toàn khác với Ngả Đình. Mùi hương cũng khác.

Mạnh Phi bị sốc, bàn tay nắm lấy đối phương bật ra như điện giật.

Hắn không biết bên cạnh hắn có thay đổi từ khi nào? Ngay cả khi hắn không biết, lẽ nào Ngả Đình cũng không biết?

Hay là ngay từ đầu đã nhầm người? Không, không, điều đó hoàn toàn không thể.

Hắn đang phân vân không biết có nên đứng dậy và hét lên hay không. Rõ ràng điều này không hợp lý. La hét là bản năng của phụ nữ, không phải của hắn.

Hắn có nên đứng dậy và rời đi ngay lập tức và… gọi cảnh sát không? Không, nếu việc rời đi hữu dụng thì người bên kia sẽ không ngang nhiên xuất hiện ở đây.

Bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh!

Cũng giống như nữ chính trong The Ringu, ngay cả khi Sadako mục nát quay mặt về phía bạn, bạn cũng đừng hoảng sợ mà hãy bình tĩnh hôn cô ấy.

Hình như hắn đã nhìn thấy khuôn mặt này trước đây.

Hắn nhớ ra đây chính là chuyên gia tâm lý Khang Cầm mà hắn đang tìm!

Khi nhìn thấy "Phòng tâm lý Khang Cầm" trong chung cư Vinh Thiểm Thủy, hắn đã lập tức tìm kiếm Khang Cầm trên Internet và đã xem được một số hình ảnh.

Hắn còn chưa tìm tới đối phương mà người kia đã chủ động đến tìm hắn?

Mạnh Phi cảm thấy từng sợi lông trên người đều dựng đứng lên.

Khang Cầm... Có lẽ Khang Cầm chính là X. Tất nhiên, cũng có thể cô ta chỉ là một Phục chế giả.

Nếu đây chỉ là một Phục chế giả thì việc sửa chữa của hệ thống sẽ giết chết cô ta nhưng Mạnh Phi gọi hệ thống mấy lần, đầu óc không ngờ lại trống rỗng?

Hệ thống thực sự mất linh!

Sau khi xuyên không, hắn đã từng dùng hệ thống để giết đại sát tứ phương, lần đầu tiên hắn cảm nhận được sự sợ hãi mất đi hệ thống.

Hệ thống đã biến mất, nó còn trở lại không?

Xong đời, lần này thật sự bốc cứt rồi.

Không, phải bình tĩnh.

Mạnh Phi bình tĩnh nghĩ.

Vì hệ thống luôn tồn tại, không thể nói không có là không có, phải là do hắn đang ở trong một trạng thái nào đó nên mới không có.

Vì hắn có thể vào trạng thái này, nên hẳn là tồn tại một cách tự nhiên để thoát ra.

Chỉ là, cần làm thế nào để thoát ra?

Với manh mối hiện tại, hắn không cách nào biết được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận