Khuyết Hãm Dị Thế Giới
Chương 116: Khang Cầm Ngồi Ở Đâu?
Quay cuồng trong một giấc mơ, cho dù hắn có làm gì đi nữa thì cũng vô ích. Mọi thứ ở đây đều nằm trong tầm kiểm soát của Khang Cầm.
Phải tìm cách phá vỡ vòng vây của quy tắc này và thoát ra khỏi giấc mơ!
Muốn bứt phá thì phải có con đường kết nối với thế giới bên ngoài.
Mặc dù Hệ Thống Sửa Lỗi Mạnh Nhất không thể quét được nhưng nó vẫn có thể kết nối Internet!
Bộ não của Mạnh Phi kết nối với điện thoại di động trong túi, giao diện điện thoại di động quen thuộc nhảy ra ngoài.
May mắn thay, mặc dù ngũ quan bị đóng lại nhưng chức năng kết nối mạng của Hệ Thống Sửa Lỗi Mạnh Nhất vẫn chưa bị chặn, như vậy hắn vẫn có thể gọi cứu hộ thông qua điện thoại của mình!
Ngay khi Mạnh Phi đang cực kỳ lo lắng, Ngả Đình vẫn đang xem phim một cách an toàn.
Khi cảm thấy tay trái bị Mạnh Phi nắm lấy, cô theo bản năng muốn giật ra nhưng lại thấy Mạnh Phi đang cúi người tựa đầu vào vai mình.
Điều này khiến cô cau mày. Cô không muốn phát triển quá nhanh nhưng khi cô định động thủ đẩy người ra, cô phát hiện Mạnh Phi đã ngủ say như bùn.
Sao có thể ngủ quên khi đang xem một bộ phim đặc sắc như vậy chứ?
Vì hắn đã ngủ nên coi như tha vậy.
Cô nhẫn nhịn khi nghĩ đến đây. Để không làm Mạnh Phi thức giấc, cô bắt buộc phải duỗi thẳng lưng, không dám nhúc nhích chút nào.
Lúc này, điện thoại trong túi rung lên.
Cô lấy nó ra và thấy cái tên bị gắn mác "gã đàn ông biến thái nhàm chán" đang gọi cho mình.
Cô sững sờ trong giây lát. Không phải Mạnh Phi đang ngủ sao, thế nào mà lại gọi cô được?
Chắc hắn đánh rơi điện thoại ở trung tâm thương mại, ai đó tìm thấy nó rồi bấm số trong danh sách liên lạc chăng?
Cô nhanh chóng nhận máy nhưng lại nghe thấy một giọng nói rõ ràng là của Mạnh Phi, tuy nhiên lại có phần kỳ ảo khác lạ:
"Tôi bị người ta thôi miên, đừng đánh thức tôi. Hãy mở hệ thống Nữ Thần và đọc tin nhắn tôi gửi cho cô."
Sau đó, điện thoại tắt.
Lông tơ khắp người cô đều lập tức dựng đứng. Đây chính là cảnh của một bộ phim kinh dị.
Nam chính và ma nữ truy đuổi nhau đến kiệt sức, chẳng lẽ giờ thật sự chạy đến tận đây sao?
Anh ngủ trên vai tôi với điện thoại trong túi rồi sau đó gọi cho tôi bảo tôi không đánh thức anh?
Cô buộc phải giữ lại ý nghĩ muốn đánh thức Mạnh Phi ngay lập tức mà bật hệ thống Nữ Thần lên và thấy Mạnh Phi đã gửi ba chữ với phông chữ thô kệch.
"Tin tưởng tôi."
Đây chắc chắn là Mạnh Phi, không thể là người khác đang lừa cô được.
Ứng dụng Nữ Thần là thứ không thể bị hacker tấn công.
Mặt khác, chỉ có một mình gã đàn ông biến thái nhàm chán này, mỗi khi vội vàng sẽ dùng phông chữ này và gửi câu nói này.
"Khang Cầm đang là một khán giả trong căn phòng này với chúng ta.
Cô ta đã thôi miên tôi.
Nhưng dị năng của tôi đã thăng cấp, bây giờ tôi có thể trực tiếp điều khiển điện thoại trong túi khi đang ngủ.
Trước khi bộ phim kết thúc, hãy tìm Khang Cầm và sử dụng chế độ vô hiệu hóa của súng ion để hạ gục cô ta!
Trước đó, không được đánh thức tôi, nhất định không được đánh thức tôi, nếu không tôi sẽ chết."
Thời gian rất eo hẹp, tôi có thể bị cô ta giết chết bằng cách đánh thức khỏi giấc mơ bất kỳ lúc nào!"
Tin nhắn của Mạnh Phi ngắn gọn và dồn dập, giống như một loạt nhịp trống nặng nề đập lên trán cô.
Làm sao anh ta có thể điều khiển điện thoại di động của mình để gọi và gửi tin nhắn cho cô trong giấc ngủ chứ?
May mắn thay, cô đã thấy qua búp bê có thể gõ mật khẩu, con người có thể dịch chuyển trong không khí và ông già có thể phát nổ.
Vì vậy, cô quyết định tạm thời đồng ý với những gì Mạnh Phi nói.
Sau đó, nếu cô muốn cứu Mạnh Phi, tất cả những gì cô phải làm là tìm ra Khang Cầm, người đang ngồi cùng họ trong khán phòng này và bắn cô ta.
May mắn là bọn họ ngồi trên ghế tình nhân, ở hàng trên cùng, cô có thể nhìn thấy tất cả những người bên dưới.
Nhưng khi nhìn chằm chằm vào bóng lưng dày đặc trên ghế ngồi bên dưới cô lại thấy đau đầu.
Có khoảng một trăm khán giả trong khán phòng. Khang Cầm là ai?
"Làm sao tìm được?"
Cô hỏi gấp trong ứng dụng Nữ Thần.
Mạnh Phi dường như bình tĩnh hơn cô một chút.
"Trước hết, cô ta là một phụ nữ."
Mặc dù Khang Cầm cũng có thể cải trang thành nam giới nhưng với dáng người đầy đặn của cô ta, có thể dễ dàng bị chú ý hơn bằng cách hóa trang thành nam giới.
"Khoảng 2 phần 3 căn phòng này là phụ nữ."
Ngả Đình nói trong tuyệt vọng. Trừ tất cả đàn ông, vẫn còn lại sáu mươi hoặc bảy mươi ứng cử viên.
"Cô ta chỉ có thể ngồi ở một trong 4 ghế: hàng 1 ghế số 1, hàng 1 ghế số 3, hàng 1 ghế 21 và hàng 5 ghế 21."
Mạnh Phi bình tĩnh đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận