Khuyết Hãm Dị Thế Giới

Chương 56: Trực Đêm

Bộ phận thẩm định nội bộ chỉ hỏi cô một số câu hỏi thông thường.

Ví dụ như thời gian đi làm hàng ngày, nội dung công việc, máy tính làm việc được cấp có cài đặt phần mềm không dành cho công việc hay không, có từng xử lý công việc tại nhà hay không, vân vân.

Sau đó, giám đốc tổ 3 của văn phòng quản lý tài khoản nói với cô rằng có một bất thường nhỏ trong số liệu và nguyên nhân vẫn đang được điều tra, vì vậy cô được yêu cầu về nhà nghỉ ngơi hai ngày, chờ kết quả.

Bề ngoài càng có vẻ ổn thì lại càng đáng lo ngại.

Khi cô quay trở lại vị trí làm việc của mình, đã có hai nhân viên bảo vệ ở đó rồi.

“Không được chạm vào máy tính. Các vật dụng cá nhân có thể lấy đi."

Điệu bộ này hơi giống với sa thải nhân viên và đuổi người ta đi, khiến Tiêu Hàm tội nghiệp sợ chết khiếp.

Cô càng không dám thu dọn đồ đạc mà chỉ rời đi với chiếc túi nhỏ trên tay.

Lúc cô rời khỏi tòa nhà đã bốn giờ chiều. Cô đột nhiên cảm thấy khung cảnh trước mắt vừa quen thuộc vừa xa lạ.

Nền đá trắng sáng trên quảng trường tầng dưới bị ánh mặt trời hướng tây chiếu thành một màu đỏ rực, vài cây cọ thưa thớt sừng sững dưới ráng chiều lạnh lẽo.

Con đường vốn dĩ nhộn nhịp đông đúc giờ lại không có lấy một ai càng khiến sự xuất hiện của cô có vẻ đặc biệt đột ngột và cô đơn.

Cô nhớ mình chưa bao giờ tan làm sớm như vậy, cũng chưa từng thấy cảnh tượng thế này bao giờ.

Điện thoại trong túi kêu bíp hai lần.

Cô mở ra xem, đó là tin nhắn của đồng nghiệp, người đã tình cờ ngồi cạnh cô hôm nay và đã thêm Wechat trong bữa trưa.

Người kia rõ ràng là đang an ủi cô.

“Đừng sợ, không sao đâu.

Ngày mai bên thẩm định sẽ gọi cô trở lại làm việc thôi."

Đọc mấy dòng này khiến cô không khỏi cảm thấy sống mũi đau nhức, cảm giác bất bình dâng trào trong lòng, nước mắt lại âm thầm rơi.

...

Cơ sở vật chất của văn phòng ngân hàng này khá đầy đủ. Không chỉ có phòng ngủ tạm thời để làm ca đêm mà còn có cả phòng tắm.

Sau khi ăn tối, Mạnh Phi đi tắm và trở lại văn phòng.

Trước đó, hắn chưa từng nghĩ đến việc qua đêm ở đây nên cũng chẳng chuẩn bị quần áo để thay, đương nhiên hắn chỉ có thể mặc lại quần áo cũ mà thôi.

Bây giờ là mùa đông, vì vậy chuyện không thay đồ một hoặc hai ngày vẫn có thể chấp nhận được.

Văn phòng lớn trống rỗng và tối tăm, chỉ có những chấm sáng đèn điện khắp nơi, trông có chút gì đó đáng sợ.

Hắn nhấn công tắc đèn ở lối vào. Với âm thanh dòng điện va chạm xẹt xẹt, văn phòng hình ống giống như một dải ánh sáng khổng lồ, từng mảng sáng thay nhau nổi lên.

Trong văn phòng vốn chẳng có sự phân biệt ngày và đêm gì, đèn sáng, cảm giác cũng tốt lên nhiều.

Chỉ là ở cái nơi có hơn 300 chỗ ngồi làm việc lại chẳng có ai khác ngoài hắn, bầu không khí có vẻ hơi kỳ quái.

Nhưng Mạnh Phi không lo lắng về vấn đề an toàn ở đây.

Nơi này là ngân hàng. Mặc dù không phải là kho bạc chứa đầy tiền giấy và vàng khối nhưng nó là lối vào của nhiều dữ liệu mật của các ngân hàng, cho nên an ninh cũng được thắt chặt không kém.

Lối vào mỗi tầng của toàn bộ tòa nhà phải được trang bị các nhân viên bảo vệ có vũ trang, không ai được phép đi qua vào ban đêm.

Một hệ thống giám sát sự sống cũng được lắp đặt trong khu vực văn phòng và báo động sẽ được phát ra nếu có bất kỳ động vật máu nóng nào còn sống lẻn vào trong.

Thứ này không những có thể bắt được người mà còn có thể dùng nó để bắt chuột.

Hắn đã đăng ký trực đêm tại văn phòng an ninh, vì vậy cũng được loại ra ngoài. Do đó, hắn cũng là người duy nhất có thể ở lại văn phòng tối nay.

Nơi này còn an toàn hơn nhiều so với nơi ở của hắn trên sườn núi Định Sơn.

Hắn xem xét vị trí làm việc của từng người một.

Suy cho cùng, chỗ ngồi làm việc cũng là nơi tiêu hao một phần ba cuộc đời mỗi người mỗi ngày, cho nên phong cách của mỗi người cũng khác nhau.

Vị trí của một số người chất đống sách chuyên môn, trong khi những chỗ khác chứa đầy những đồ lặt vặt chưa được dọn dẹp. Một số thì trống trải sạch sẽ, một số đặt xương rồng, búp bê, đồ lưu niệm hoặc ảnh chụp.

Chỉ có máy tính là ai cũng có.

Tất cả máy tính đều đang bật. Những máy tính làm việc này không bao giờ tắt. Hệ thống an ninh tự động thực hiện một số hoạt động quét, sao lưu và nâng cấp vào lúc nửa đêm khi không có nhân viên.

Để đăng nhập các máy tính này yêu cầu tên người dùng và mật khẩu. Mạnh Phi có tài khoản quản trị viên lấy được từ ngân hàng và có thể đăng nhập vào bất kỳ máy nào tùy ý.

Nhưng hắn không cần.

‘Quét!’

Hắn quét nguồn của tất cả mã thực thi, phân tích các hành vi có thể có của mã và tất cả các dấu vết do các hành vi này để lại.

Gặp phải vấn đề này, ngay cả với Hệ Thống Sửa Lỗi Mạnh Nhất, hắn vẫn cần phải tốn một chút đầu óc. Bởi vì đây không phải là quét Lỗi.

Hắn quét xem tất cả mã trên một chiếc máy có thể làm gì và dấu vết của những hoạt động đã thực sự được thực hiện.

Ví dụ, nếu một số mã có khả năng sửa đổi hệ thống bảo mật và thực sự để lại dấu vết sửa đổi trên hệ thống bảo mật, thì vấn đề sẽ được tìm thấy.

Mặt khác, nếu không có gì thì hắn cũng uổng công vô ích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận