Khuyết Hãm Dị Thế Giới
Chương 98: "Mượn" Người Giá Một Tỷ
Vào thời Thần Quốc, có sự phân biệt rõ ràng giữa quý tộc và thường dân, các giáo sĩ thậm chí còn cao cao tại thượng hơn. Từ thường dân đến trung tâm quyền lực tối cao của quốc gia không biết có bao nhiêu cấp bậc ở giữa.
Nhưng sự phát triển của công nghệ thông tin và internet trong thời đại Cộng Hòa đã làm cho tất cả những điều này trở nên khả thi. Tổng thống không thể có vô số phân thân nhưng hệ thống thì có thể.
Họ có thể cho phép mọi người dân nói chuyện trên hệ thống Nữ Thần và trí tuệ nhân tạo của hệ thống Nữ Thần có thể trả lời và xoa dịu họ với tư cách quốc gia, đồng thời trích xuất nội dung của cuộc đối thoại, phân loại, phân phối và xử lý một cách vô cùng hiệu quả.
Nỗ lực giải quyết các vấn đề của từng người dân và nâng cao năng lực quản trị của toàn bộ cấu trúc quốc gia.
Trên thực tế, điều này tương đương với việc để mọi người dân tham gia vào quá trình vận hành và cải cách đất nước.
Khi trí tuệ và chất xám của rất nhiều công dân được kết hợp với nhau để thúc đẩy sự tiến bộ của đất nước, đất nước này sẽ là bất khả chiến bại!
Chỉ là một khi kết nối như vậy được thiết lập, các vấn đề bảo mật chắc chắn sẽ bùng nổ và không ai có thể đoán trước được điều gì sẽ xảy ra lúc đó.
Hệ thống ban đầu chỉ phục vụ cơ cấu quốc gia nay được mở cửa cho toàn dân và bề diện tấn công cũng sẽ tăng hơn một trăm lần.
Tin tặc, lừa đảo, tiếp thị, tất cả các loại người sẽ sử dụng hệ thống này để “đại hiển thần uy”.
Tổng thống có thể thực sự nói chuyện trực tiếp với tất cả mọi người nhưng tại thời điểm đó, ông ấy sẽ không thể biết liệu ông ấy đang nói chuyện với một công dân hay một kẻ lừa đảo, hay thậm chí còn không biết được đối phương có phải là một con người hay không.
Không cần phải nói, sẽ có tất cả các loại chào hàng, xếp hạng ảo, bom quảng cáo, tiếp thị lan truyền, vân vân. xuất hiện. Và thế là, toàn bộ hệ thống quốc gia có thể sẽ tràn ngập trong thư rác.
Càng nguy hiểm hơn nếu cơ sở dữ liệu cốt lõi bị tấn công, dư luận có thể bị thao túng, luật pháp có thể bị sửa đổi tùy ý và bất cứ lúc nào quốc gia cũng có thể tuyên chiến với bên ngoài.
Nói tóm lại, một vụ tai nạn do một vấn đề an ninh nhỏ gây ra có khả năng ném cả đất nước vào hỗn loạn.
Vì vậy, “kế hoạch trở lại của nữ thần” chắc chắn sẽ mang lại những đơn đặt hàng khổng lồ cho các nhà sản xuất hệ thống bảo mật.
Việc cạnh tranh cho các đơn hàng sẽ được tiến hành thông qua đấu thầu và người chiến thắng có thể là một số công ty, mỗi công ty chịu trách nhiệm về một phần của chương trình bảo mật hoặc tiếp tục cạnh tranh.
Nhưng nếu một công ty biết trước chi tiết của kế hoạch, chắc chắn rằng họ có thể thu xếp trước và khả năng thắng thầu sẽ được tăng lên rất nhiều.
Tuy rằng kế hoạch này bình thường sẽ công khai sau một tuần nhưng ông lão này lại cho anh ta biết trước một tuần, rõ ràng là không hợp quy củ.
Lê lão đầu quá khôn ngoan, ông ta không gửi tin nhắn hay email, thậm chí cả internet hay điện thoại.
Ông ta “đích thân” tới đây và đưa cho La An một bản sao của tài liệu bằng giấy hẳn hoi, rồi sau đó mang nó đi mà không để lại bất kỳ bằng chứng nào.
Anh xem qua rồi? Ai nói? Tôi chưa bao giờ gửi nó cho anh, thậm chí hôm nay tôi còn chưa từng ghé qua thành phố Ngô Đồng ấy chứ.
Khuôn mặt của La An hơi đông lại sau khi đọc nó, chắc chắn Lão Lê đã đưa cho anh ta một chiếc bánh rất lớn.
Nhưng trước nay mấy loại chuyện tốt như thế này Lão Lê sẽ không bao giờ cho không, nếu không đổi lại gấp mười lần hay trăm lần, làm sao ông ta có thể cho ném không lợi ích ra như thế?
"Nói tôi biết ông muốn gì?"
Tài liệu cũng đọc xong rồi anh ta chẳng thể nào dứt khoát quên đi được, vì vậy chỉ có thể nhìn qua Lão Lê đang có chút tự mãn bên cạnh.
Lão Lê mỉm cười thu hồi tài liệu, để lại mặt bàn vô cùng sạch sẽ.
"Đừng đen mặt như vậy. Chuyến này tôi đã mang về cho cậu ít nhất một tỷ đồng đấy."
Nói xong lão Lê lấy ra một tờ giấy khác đặt trên bàn, đây là lý lịch của một người.
"Tôi sẽ đem người này về làm việc cho mình. Đừng trách tôi đào góc tường của cậu."
"Mạnh Phi?"
La An cau mày, không ngờ rằng Lão Lê cũng đang để mắt tới Mạnh Phi.
Mặc dù hắn đã là chuyên gia của Học viện Chuyên gia Quốc gia, thì hắn vẫn là nhân viên của Mantis Software. Mạnh Phi vẫn luôn làm việc cho Mantis Software.
Khi hắn được quốc gia điều đi tạm thời, phía nhà nước còn trả tiền cho Mantis Software để đền bù.
Nhưng bị Lão Lê bắt đi thì khác, nhìn tư thế cũng không biết muốn "mượn" bao lâu, ít nhất cũng phải dăm ba năm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận