Khuyết Hãm Dị Thế Giới
Chương 15: Lần Đầu Đi Ngủ Ở Thế Giới Mới
Khả năng 1: X bị ô tô đâm và sẽ không bao giờ xuất hiện trên thế giới này nữa.
Khả năng 2: Chỉ có bản sao của X đã bị giết. X vẫn đang ở hậu trường điều khiển mọi thứ. Sau thất bại này, sớm muộn gì gã cũng sẽ quay trở lại.
Có lẽ khả năng 1 mà Mạnh Phi đề cập đến không có nhiều ý nghĩa cho lắm. Nếu Khả năng 1 là đúng, thì hắn không cần phải làm gì cả.
Chỉ cần tiếp tục ở lại đây, sử dụng "Chương Trình Sửa Lỗi Mạnh Nhất" để kiếm thật nhiều tiền, không có chuyện gì nữa thì tán tỉnh nữ tác giả xinh đẹp hoặc nữ thần điều tra, an nhàn hưởng thụ cuộc sống là được.
Nhưng đây chỉ là một ý nghĩ may rủi, không phù hợp với sự thận trọng của hắn rằng mọi thứ nên được chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất.
Hắn quyết định cho rằng khả năng thứ hai là sự thật và chấp nhận thử thách!
Một tên gia hỏa xui xẻo như vậy còn ở đây chọc tức ta, một “vị diện chi tử”, một kẻ bật hack? Ha ha, đến đây, nếu bên nào cũng bật hack, để xem ai sợ ai?
- Giải thích "Vị diện chi tử" là chỉ nhân vật chính trong một bộ tiểu thuyết sẽ luôn nhận được tất cả sự ưu ái, tất cả sự tốt đẹp và thành công đều sẽ đổ dồn vào họ. Hết giải thích.
Nếu mày còn sống, hãy xem tao tìm và sửa chữa mày bằng cách nào.
Mạnh Phi không khỏi cười gằn.
Nụ cười này được nữ thần cảnh sát trong kế hoạch của hắn để ý.
Nụ cười bỉ ổi trên mặt tên này là sao? Môi còn đang mấp máy, chẳng lẽ là mộng xuân?
"Thật dung tục!"
Ngả Đình đột ngột phanh gấp. Mạnh Phi đổ nhào về phía trước và bị dây an toàn ghìm lại, giống như vừa tỉnh dậy sau một giấc mộng ngọt ngào.
"Đến rồi!" Cô sốt ruột hất tay, đuổi người xuống xe.
Mạnh Phi do dự một chút rồi cuối cùng cũng hỏi: "Cô có muốn lưu WeChat không?"
Chủ động bắt chuyện với một mỹ nữ và xin WeChat, đây có lẽ là lần đầu tiên trong cả kiếp trước và kiếp này của hắn nhỉ?
Chỉ không biết liệu hắn có thể thành công hay không?
Ngả Đình thầm nghĩ, quả nhiên, trước cả thời điểm tạm biệt mà tên này còn trắng trợn cố gắng quấy rầy cô.
"Thêm WeChat rồi, nếu có chuyện gì thì tôi cũng tiện liên lạc với cô kịp thời."
Khi cô còn đang do dự, người kia lại thực sự bắt đầu lần nữa tìm lý do, hơn nữa lý do mà hắn đưa ra thật sự rất cao tay.
Không biết lúc đó cô đã nghĩ gì mà lại thực sự thêm WeChat với hắn nữa?
Ngả Đình không thể hiểu được.
...
Mạnh Phi về nhà đã là ba giờ sáng.
Từ sau khi chuyển kiếp, hắn chưa có lấy một giây phút nghỉ ngơi đàng hoàng.
Nhưng một đêm mệt mỏi này cũng không hoàn toàn là công cốc. Có ít nhất hai vụ thu hoạch khiến hắn vừa vui vừa bất ngờ.
Đầu tiên, đó là thành công trải qua sự điều tra chính thức của thế giới này. Nói cách khác, dị thế giới này đã thực sự thừa nhận thân phận của hắn.
Không ai có thể ngăn cản hắn dùng thân phận Mạnh Phi để bắt đầu lang bạt dị giới nữa rồi.
Thứ hai, thêm WeChat của nữ thần.
Đổi lại, nếu chuyện này xảy ra ở kiếp trước thái bình thịnh trị của hắn thì một cảnh tượng tương lai vô cùng hoàn mỹ và đầy tính thử thách đã có thể được khởi động.
Đáng tiếc, hắn chẳng có tâm tư cũng như chẳng có chút thời cơ nào với những chuyện như vậy cho đến khi chắc chắn rằng nguy cơ sinh tử không còn nữa.
Nguy, một nguy cơ rất lớn.
Ngay cả khi ai đó muốn giết hắn, cũng không ngăn được việc hắn đi ngủ.
Về những thứ liên quan đến giấc ngủ, Mạnh Phi vẫn rất cẩn trọng.
Sát nhân tay cầm búa có thể xông vào đập chết hắn, vì các ổ khóa ở đây đều là khóa vân tay.
Vì sát nhân có dấu vân tay giống với tiền thân của hắn, nên đương nhiên gã có thể ra vào nơi này như chốn không người.
Sau khi mở khóa, hắn đã xóa bản ghi dấu vân tay, chuyển nó sang chế độ mật khẩu và đặt một mật khẩu mà thậm chí cả hắn cũng chẳng thể nhớ.
Vậy sau đó, nếu không thể mở khóa thì phải làm sao? Không sao, hắn đã có hệ thống! Sau này, mỗi lần vào cửa hắn đều sẽ giải mã, rồi đổi mật khẩu mới, xem ai phá được?
Tiếp đó, hắn khóa trái cửa.
Gài dây xích sau cửa lại.
Nhẹ nhàng đặt một cái chai bia rỗng lên tay nắm cửa.
Tựa nghiêng chiếc ghế gỗ nặng nề vào cánh cửa, nó sẽ đổ ập xuống chỉ với một cú đẩy nhẹ từ bên ngoài.
Khóa chặt cửa sổ.
Đặt cây gậy dưới gối.
Hắn đã dùng mọi cách mà bản thân có thể nghĩ ra rồi.
Trừ khi tên sát nhân có thể đi xuyên tường, hoặc leo lên hai mươi tầng như người nhện và mở cửa sổ mà không gây ra bất kỳ tiếng động nào, bằng không thì nhất định sẽ đánh tỉnh hắn.
Nếu có bất kỳ biến động nhỏ nào, hắn sẽ dùng tất cả đồ đạc để giữ chặt cửa ra vào hoặc cửa sổ, báo cảnh sát và đồng thời gọi luôn bảo vệ.
Chỉ cần có thể thủ vững hai phút, ông chú bảo vệ dưới lầu hẳn là có thể cứu hắn một mạng rồi nhỉ?
Liếc nhìn vào lịch, ngày mai lại là một ngày làm việc.
"Mẹ kiếp, ngày mai còn phải đi làm."
"Sao cũng được, ngủ đến trưa rồi đi."
Công ty, nhất định hắn phải đi. Việc này không liên quan gì đến thích hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận