Khuyết Hãm Dị Thế Giới

Chương 118: Kẻ Gõ Tài Liệu

Giả định rằng xác suất sử dụng những tuyến từ ngữ này trên điện thoại di động của Khang Cầm lớn hơn nhiều so với những người không liên quan gì đến Khang Cầm.

Điều này tương tự như quét virus nhưng hắn có một thời gian rất eo hẹp và một quy mô lớn, đồng thời phải quét tất cả các điện thoại di động cùng một lúc!

Màn hình của mỗi điện thoại di động đã trở thành một vòng quay vô tận.

Đây là một lần xâm phạm quy mô lớn đến quyền riêng tư của người khác.

Hơn mười chiếc điện thoại di động đã tìm ra "tâm lý" và "thôi miên” nhưng không có tác dụng gì. Tìm kiếm thêm phát hiện không ai là chuyên gia tâm lý, chỉ có một số người thích "thôi miên văn" mà thôi.

Ba điện thoại di động khác đã tìm thấy "Vịnh Thiểm Thủy"!

Một chiếc tìm thấy "Khang Cầm"!

"Khang Cầm" đầu tiên bị loại trừ. Bản thân cái tên Khang Cầm đã không quá đặc biệt.

Trên điện thoại, hai chữ này chỉ xuất hiện trong danh sách nhân viên của một công ty nào đó, nên nhất định không phải cùng một người.

Hầu như tất cả những người tìm thấy "Vịnh Thiểm Thủy" đều đã nhìn thấy quảng cáo.

Vịnh Thiểm Thủy là một khu khá nổi tiếng gần đó, tuy giá hơi đắt nhưng có rất nhiều nhà cho thuê.

"Phòng khám" lại còn nhiều hơn.

Hầu hết mọi người đều đến phòng khám nha khoa. Bất cứ ai đã tìm kiếm các phòng khám trực tuyến đều sẽ thấy.

Vô dụng, vẫn là vô dụng!

Bình tĩnh, bình tĩnh, nếu một phương pháp không hiệu quả, có nghĩa là có nhiều phương pháp khác tốt hơn.

Chờ đã, những chiếc điện thoại này có thể đã mua vé. Nếu đã sử dụng những chiếc điện thoại này để mua vé xem phim thì phải có ghi chép.

Nếu đó là ba chỗ ngồi đáng ngờ nhất, ít nhất chúng có thể được định vị.

Sau đó, câu hỏi đặt ra là chọn một trong ba chiếc điện thoại di động có nhiều khả năng là của Khang Cầm nhất.

Mắt Hổ, Trốn Vé, Khơi Phong Cách... hắn đã tìm kiếm tất cả các kênh bán vé trực tuyến có khả năng được sử dụng nhất.

Tệ thật, không một chiếc điện thoại nào tìm được bảng ghi vé của ba chỗ ngồi kia.

Bởi vì ba chỗ ngồi đó đã được bán muộn. Trong trường hợp này, hầu hết mọi người sẽ không sử dụng điện thoại di động để đặt vé nữa mà là mua vé trực tiếp tại quầy.

Mạnh Phi nắm chặt tóc trong tưởng tượng.

Không, quá hỗn loạn, từ đầu tới giờ mình vẫn chưa tìm ra cách phù hợp.

"Nếu anh không bắt đầu đọc tài liệu, tôi có thể đánh thức anh để anh chết bất cứ lúc nào."

Khang Cầm nhắc nhở thân mật và nhẹ nhàng.

Dù chỉ là một lời nhắc nhở đơn giản nhưng nó giống như một khẩu súng lục dí vào thái dương hắn.

Trong quá khứ, khi hắn tìm Lỗi và giải quyết chúng, hắn luôn có nhiều thời gian và một môi trường yên tĩnh.

Không thể có ai chĩa súng vào hắn và nói rằng nếu không giải quyết được trong vòng một phút, sẽ bắn chết hắn cả.

Trong cơn hoảng loạn đó, hắn không thể hoàn thành nhiệm vụ.

Trong các cuộc thi hack, cái gọi là "Phá khóa trong vòng N giây" là một khẩu hiệu quảng cáo vớ vẩn để đánh lừa người ta.

Cái gọi là "N giây" chỉ là khoảng thời gian để họ nhấp chuột và nhấn bàn phím.

Họ đã sớm chuẩn bị thật kỹ lỗ hổng bảo mật rồi. Thời gian tìm ra lỗ hổng là hàng tuần, hàng tháng hay hàng năm cũng đều chẳng quan trọng.

"74, 8b, 3a, 24."

Khát vọng mãnh liệt phải đọc cuối cùng cũng đột phá được hàng phòng ngự của hắn. Nội dung của văn bản rõ không tự chủ thoát ra khỏi miệng hắn.

Sau khi đọc 4 "bai" liên tiếp, ánh sáng lý trí của hắn lại lóe lên.

Khang Cầm sẽ ghi lại những con số này như thế nào?

Sử dụng não để ghi nhớ? Trừ khi cô ta cũng có một hệ thống.

Với bút và giấy? Trong phòng chiếu này quá tối, ngay cả khi đưa cho giấy bút, thì cũng không thể đọc và viết rành mạch.

Cô ta chỉ có thể sử dụng điện thoại di động!

Hắn nhìn lên màn hình thực tế của tất cả các điện thoại.

Trước đây, hắn mở một màn hình ẩn cho mỗi điện thoại di động mà chỉ mình hắn nhìn thấy. Bây giờ đã đến lúc chuyển sang màn hình thực tế.

Hầu hết các màn hình đều tối. Bởi vì phần lớn mọi người đều để điện thoại di động trong túi và không làm gì cả.

Một số ít sáng sủa. Một số người đang trò chuyện trên WeChat, một số người đang chuyển sang trang Douban ...

Một người đang gõ "748b3a24" trên WeChat ...

Đây là điện thoại của Khang Cầm!

"34, ab, 37, 2f."

Nhưng hắn vẫn tiếp tục đọc. Còn Khang Cầm thì liên tục ghi chép.

Cô ta càng ghi lại càng nhiều, càng có nhiều khả năng cuối cùng X sẽ bẻ khóa toàn bộ tập tin!

Ngả Đình vẫn không gửi tín hiệu.

Mạnh Phi nhớ rằng bộ phim hắn đã xem ở kiếp trước có rất nhiều nhạc đệm ở đoạn cao trào cuối cùng.

Bầu không khí quỷ quái và đáng sợ bao trùm khán giả kèm theo âm nhạc gây chấn động lòng người.

Cuối cùng, đã đến lúc nhảy khỏi mái nhà.

Ma nữ nói: "Ta không còn yêu anh."

Và sau đó trôi đi.

Nam nhân vật chính rốt cục cũng vô sự, âm nhạc liền dừng lại. Sau đó đến phụ đề.

Khang Cầm đang ngồi ở hàng đầu tiên, đang liên tục nhập số nhưng đột nhiên thấy WeChat tự thoát ra ngoài.

Sao lúc này lại thoát ra?!

Cô ta còn chưa kịp nhấn Enter và gửi dữ liệu đi mà!

Sao lại có một phần mềm rác rưởi làm cô ta kiếm củi ba năm thiêu một giờ như vậy chứ?

Vẫn chưa xong chuyện mà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận