Y Vương Cái Thế

Chương 100. Chử thị Phù văn

Chương 100. Chử thị Phù văn
Chương 100
Người dịch PrimeK tohabong
Cô lấy cho con xem. "Tô Kiệt lập tức đứng lên, ngay cả thanh âm cũng lớn hơn không ít.
Trương Thanh Chi nhanh chóng đến phòng chứa đồ, tìm đi tìm lại, lật đi lật lại ! Khoảng mười lăm phút, mới trở về, mang theo một cái rương.
Cái rương cổ xưa bằng gỗ lim, cái rương đại khái dài nửa mét, rộng một thước, thoạt nhìn cũng không có gì đặc thù.
Trương Thanh Chi mở rương ra.
Trong rương, cũng không có cái gì, trống rỗng, chỉ có mấy cái chén, mấy đồ bạc.
Tô Kiệt nhìn lướt qua, không nhìn thấy thứ mình muốn, nhất thời, có chút thất vọng.
Cái rương này rất nặng.
Nặng? "Tô Kiệt sửng sốt, thử một chút, đừng nói, quả thật rất nặng.
Có thể có hai tầng hay không? "Chử Mộng Điệp thuận miệng nói một câu.
Ánh mắt Tô Kiệt chợt lóe lên, đúng vậy!!! Có thể có hai tầng hay không?
Bản thân, cái rương này rất nặng, cũng không quá bình thường, bất giác, hắn bắt đầu lấy tay tỉ mỉ sờ bên trong rương...
Rất nhanh, hắn phát hiện một chỗ đặc biệt bí mật nhô lên một chút giống như cúc áo nhỏ.
Tiện tay ấn một cái.
Tách tách......
Cái rương kia lại...... Thế nhưng cái rương kia bắt đầu biến hình chậm rãi mở ra.
Mộng Điệp, em lập đại công rồi. "Tô Kiệt kích động kéo Chử Mộng Điệp qua, hung hăng hôn một cái.
Chử Mộng Điệp mặt đỏ bừng, có thể giúp Tô Kiệt, cô đặc biệt vui vẻ.
Dưới cái nhìn chăm chú của mấy người, cái rương hoàn toàn mở ra.
Quả nhiên hai tầng, mà bên trong tầng hai, một quyển sách giấy dầu, một cái hộp đá không lớn bằng chất liệu đá, chỉ có hai thứ này.
Chử thị phù văn ", trên giấy dầu là bốn chữ cổ, có thể nhận ra.
Cầm hộp đá lên, bên trong có chất lỏng, thứ giống như mực nước, Tô Kiệt xác định, đây là mực nước phù văn mà năm đó bà nội Chử Mộng Điệp dùng.
Tô Kiệt cẩn thận cầm lấy<>, mở ra, trang đầu tiên giới thiệu Chử thị, không nhìn thì thôi vừa nhìn đã giật nảy mình.
Kinh thật, lai lịch Chử thị thật lớn!!!
Phù Văn thế gia bắt nguồn từ hơn 100 nghìn năm trước.
Trang thứ hai, trang thứ ba, trang thứ tư, trang thứ năm, tất cả đều là họ tên, họ tên của tổ tiên Chử thị từng đời từng đời một.
Hơn 100 nghìn năm a!
Khoảng 3.000 thế hệ!
Cũng rất chấn động!!!
Đây tuyệt đối là gia tộc Võ Đạo, nếu không, tuyệt đối không có khả năng có niên đại truyền thừa khoa trương như thế.
Hai cái tên cuối cùng là "Chử Hồng Quang", "Chử Hồng Phong".
Chử Hồng Phong là ông nội của Mộng Điệp. "Trương Thanh Chi mở miệng nói.
Vậy Chử Hồng Quang hẳn là anh ruột của ông nội Mộng Điệp.
Trương Thanh Chi nhớ lại: "Khi cô lấy chồng, ông Chử Hồng Phong đã qua đời rất nhiều năm, thậm chí, bốn năm sau khi cô lấy chồng, cũng chính là lúc Mộng Điệp 2 tuổi, chồng cô cũng qua đời."
Là một nữ nhân mệnh khổ.
Tô Kiệt yên lặng nhớ kỹ cái tên "Chử Hồng Quang", đây là một nhánh khác của Chử thị, hoặc là chết rất sớm, cho nên, chưa từng bị người ta nhắc tới, hoặc là có ẩn tình gì, cho nên ông nội của Mộng Điệp không muốn nhắc tới.
Mà Tô Kiệt thậm chí mơ hồ suy đoán, nếu nhánh Chử Hồng Quang còn tồn tại, không khéo cũng biết<>, nhưng,<>ở trong tay nhánh của ông nội Mộng Điệp, nhánh Chử Hồng Quang có muốn chiếm không?!
Đúng rồi, nếu như...... Cái này...... Cái này rất quan trọng, như vậy, cô biết bà nội Mộng Điệp lúc còn sống thường xuyên nói là có ý gì. "Trương Thanh Chi đột nhiên nói.
Tô Kiệt nhìn về phía Trương Thanh Chi.
Trương Thanh Chi do dự: "Mộng Điệp, lúc bà nội con còn sống, đã nhắc tới nhiều lần, hy vọng đổi tên con, không muốn con họ Chử, chỉ là, sau đó bởi vì con chưa lớn, bà nội con đã qua đời, hơn nữa mẹ cũng nhớ dòng họ Chử này rốt cuộc là của cha con, vẫn không thay đổi. Đoạn thời gian gần đây mẹ nhớ tới, con tròn 18 tuổi, cho nên, lúc trước gọi điện thoại cho con, không phải bảo con trở về đổi thành Quý Mộng Điệp sao?"
Tô Kiệt ngây ngẩn cả người!!!
Trong đầu, những tiếng nổ ầm vang......
Dường như, hết thảy đều hiểu.
Bà nội của Mộng Điệp rõ ràng, biết "Chử thị phù văn" có ý nghĩa gì, mà Chử thị còn có một nhánh khác, cũng chính là nhánh Chử Hồng Quang, để Mộng Điệp đổi họ Quý, chính là không muốn nhánh Chử Hồng Quang biết sự tồn tại của Mộng Điệp. "Tô Kiệt thầm nghĩ.
Cho nên, kiếp trước, chính mình vài năm sau khi quen Mộng Điệp thì cô tên là Quý Mộng Điệp.
Mà kiếp trước, lại qua rất nhiều năm, chính mình sau khi võ đạo thành công, y đạo thành công, trở về tìm Mộng Điệp, Mộng Điệp liền biến mất khỏi nhân gian, ngay cả Trương Thanh Chi cũng đều biến mất, có phải là lúc đó Mộng Điệp cùng Trương Thanh Chi bởi vì 《 Chử thị phù văn 》 mà bị một nhánh khác của Chử thị giết người diệt khẩu?!!
Một nhánh Chử thị khác, rốt cuộc lai lịch gì??? Tô Kiệt không rõ lắm, dường như, toàn bộ núi Côn Lôn, cũng không có một gia tộc Chử thị nào.
Chẳng lẽ, ngoại trừ Núi Côn Lôn, thế gian này, còn tồn tại gia tộc ẩn thế khác?
Hít một hơi thật sâu.
Tô Kiệt bình tĩnh.
Hắn mở ra<>trang thứ sáu, từ trang thứ sáu bắt đầu, chính là mục lục phù văn.
Phù văn Nạp nguyên.
Phù văn trữ vật.
Phù văn tăng lực.
Phù văn tăng thọ.
Phù văn khu độc.
Thối thể phù văn.
Đợi chút.
Trọn vẹn 99 loại phù văn.
Tô Kiệt sợ ngây người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận