Y Vương Cái Thế

Chương 55. Bạn trai con là tu giả võ đạo

Chương 55. Bạn trai con là tu giả võ đạo
Chương 55
Người dịch PrimeK tohabong
Đáng nhắc tới chính là, kiếp trước, tại thời điểm Liễu gia bị tiêu diệt, Tô Kiệt mơ hồ cảm thấy, Liễu gia tựa hồ lại không hoàn toàn biến mất. Trước khi sống lại, mình bị mấy chục cường giả đỉnh cấp vây công đến chết, luôn cảm thấy trong đó có thân ảnh Liễu gia để lại.
Tô Kiệt lại hỏi: "Sau lưng Liễu gia có chỗ dựa vững chắc không?
Liễu gia làm sao cần dựa vào người khác? "Hồ Kiếm Cầm cười khổ.
Tiền bối, chị hẳn là có một ít bằng hữu còn ở Núi Côn Lôn? Nếu thuận tiện, để cho bọn họ giúp tôi thâm nhập điều tra Liễu gia một chút.
Đời này, đại khái xác suất vẫn là muốn chống lại Liễu gia, đời này nhất định phải diệt cỏ tận gốc, hắn cũng không muốn cuối cùng bị mấy chục cường giả đỉnh cấp vây công, chết không minh bạch.
Hồ Kiếm Cầm gật gật đầu, ghi tạc đáy lòng.
A, đúng rồi, đoạn thời gian kế tiếp, tôi có thể sẽ có thêm kẻ thù, phương diện an nguy của mẹ tôi, phiền chị để ý giúp thêm một chút.
Một số thế lực ở Núi Côn Lôn muốn tới đại học Vân Châu tuyển hạt giống, tin tức này cũng không phải không có người biết, tỷ như, Vân Tinh Dao chỗ ở Vân gia biết.
Trong khoảng thời gian này, lục tục sẽ có thêm một số thiên tài võ đạo muốn chuyển học ở đại học Vân Châu.
Chính mình mấy ngày nay biểu hiện xem như rất phách lối rồi, nhất là lưu hành vô số video mình thoải mái nghiền ép đánh bại Triệu Càn, người hơi có chút kiến thức người đều biết mình là tu giả võ đạo.
Những học sinh chuyển tới nhất định sẽ coi mình là đối thủ, phiền toái không thể thiếu, Tô Kiệt ngược lại không sợ, chỉ là có chút lo lắng cho mẹ.
Chủ nhân yên tâm, tôi không chết, mẹ cậu nhất định không ngại. "Hồ Kiếm Cầm gằn từng chữ, vô cùng nghiêm túc.
Kế tiếp, Tô Kiệt không nói gì nữa, cùng Hồ Kiếm Cầm xuống lầu mua quýt.
Lúc trở lại phòng bệnh, rõ ràng, sắc mặt Trì Linh đã đỏ như gấc, mà Hạ Xuân Hương thì vẻ mặt cao hứng, vẫn cầm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng không buông ra.
Tô Kiệt trở về, Chúc Trì Linh giống như tìm được cọng rơm cứu mạng, nhận lấy quýt, nhu thuận bóc quýt cho Hạ Xuân Hương.
Kế tiếp, chính là tán gẫu việc nhà.
Hơn một giờ sau.
Mẹ, mẹ nghỉ ngơi đi, con đưa Trì Linh về.
Bác gái, hai ngày nữa cháu sẽ đến thăm bác. "Chúc Trì Linh vội vàng nói:" Bác yên tâm nghỉ ngơi.
Trì Linh, Tiểu Kiệt, các con đi đường chú ý an toàn. "Hạ Xuân Hương dặn dò.
Tô Kiệt và Chúc Trì Linh ra khỏi phòng bệnh, Chúc Trì Linh thở phào nhẹ nhõm, giống như đã qua một cửa ải lớn.
Áp lực rất lớn? "Tô Kiệt cười hỏi.
Anh còn không biết xấu hổ mà nói? Bỏ em lại với bác gái,em căng thẳng muốn chết. "Chúc Trì Linh lườm Tô Kiệt một cái.
Mẹ anh đã nói gì với em? Mặt đỏ như vậy?
Không...... Không có gì?
Giục cưới, giục sinh con đúng không? "Tô Kiệt nở nụ cười.
"Đại hỗn xược, còn cười người ta, mắc cỡ chết người, em...... em mới 19 tuổi, hiện tại sinh con cái gì chính? chính em còn đang là trẻ con này!"Chúc Trì Linh đáng thương hề hề, giọng nói rất nhỏ, lí nhí như muỗi kêu, sắc mặt cũng đỏ bừng đỏ bừng.
Hay là bây giờ chúng ta sinh con đi? "Tô Kiệt trêu ghẹo, ánh mắt có chút nóng rực.
Chúc Trì Linh nhanh chóng lắc đầu, nàng còn chưa chuẩn bị tâm lý giao ra thân thể trong sạch, dù sao cùng Tô Kiệt mới xác định quan hệ không lâu, quá nhanh, nàng sẽ sợ hãi.
Ha ha ha, Trì Linh, em thật đáng yêu! "Tô Kiệt cười ha ha, bộ dáng Trì Linh ngượng ngùng sợ hãi, rất thú vị.
Đại hỗn xược, tôi đang phiền não, anh còn khi dễ tôi? "Chúc Trì Linh trừng mắt nhìn Tô Kiệt, bàn tay nhỏ bé trắng nõn nắm lấy thắt lưng Tô Kiệt, cũng không nỡ ra tay độc ác, giống như gãi ngứa.
Được rồi, đừng phiền não, về phía mẹ anh, anh dỗ là được, về phần sinh con, thuận theo tự nhiên đi.
Hai người cãi nhau ầm ĩ, trở lại trong xe.
Vừa mới lên xe.
Đinh đinh đinh... "Điện thoại của Chúc Trì Linh vang lên, sắc mặt cô hơi thay đổi, nhận máy:" Mẹ.
Trì Linh, đêm nay con về nhà ở đi, có chút chuyện muốn hỏi con, mau trở về đi.
Chúc Trì Linh nhíu mày, đồng ý, lại nói hai câu, cô liền cúp điện thoại.
Cô hẳn là biết em và anh... "Tô Kiệt hỏi.
Bên cạnh em luôn có hai nữ vệ sĩ trông coi, chuyện gì ba mẹ em cũng đều biết.
Cũng là vì tốt cho em. "Tô Kiệt an ủi một câu, nhưng trên thực tế, đối với cha mẹ Chúc Trì Linh còn có cả Chúc gia, không có bao nhiêu hảo cảm.
Căn cứ vào trí nhớ kiếp trước, cha của Chúc Trì Linh miễn cưỡng còn có thể, mà mẹ của nàng dã tâm rất lớn, muốn dựa vào hôn nhân của Trì Linh leo cành cao.
Kế tiếp, Chúc Trì Linh có chút trầm mặc, dường như tâm tình không tốt lắm, lái xe đưa Tô Kiệt trở lại đại học Vân Châu.
Ông xã, ngày mai gặp. "Trước cổng trường, cô chủ động hôn môi Tô Kiệt.
Tô Kiệt rất rõ ràng, kế tiếp, mình phải đối mặt chính là áp lực đến từ Chúc gia!!!
Hơn mười phút sau, Chúc Trì Linh trở lại biệt thự Chúc gia.
Mẹ Trì Linh là Bạch Hân Hân, ba là Chúc Thủ Nghĩa, chú tư là Chúc Thủ Sâm, em họ nhà chú hai là Chúc Tình Nhi, ông sáu Chúc Tiệm Trung ….đều là dòng chính Chúc gia đều ngồi ở trên sô pha đại sảnh biệt thự.
Nàng vừa nhìn cảnh tượng này, liền biết đêm nay muốn bị dạy dỗ rồi, nội tâm buồn bực, chào mẹ Bạch Hân Hân xong, đến một cái ghế, ngồi xuống.
"Trì Linh, lúc trước con rất tùy hứng lựa chọn đại học Vân Châu, chúng ta đều theo con, nhưng hiện tại con vậy mà đi chủ động tiếp xúc với tên phế vật kia???"
Mẹ, Tô Kiệt là vị hôn phu của con! Ông nội khi còn sống quyết định! "Chúc Trì Linh phản bác, nhắc tới ông nội, đáy lòng cô là ủy khuất cùng tưởng niệm......
"Ông nội ngươi năm đó chính là hồ đồ!!! vậy phế vật Tô gia cũng xứng với con?"Bạch Hân Hân tức giận.
Mẹ, Tô Kiệt rất ưu tú, hắn thậm chí là võ đạo giả! "Trong đôi mắt đẹp của Chúc Trì Linh tràn đầy quật cường.
Ha ha...... Con tin sao? Võ đạo giả?! "Bạch Hân cười châm biếm:" Trì Linh, con bây giờ cũng biết nói dối!!!
Khanh khách...... "Đám người Chúc Tình Nhi cũng đều nở nụ cười, ánh mắt nhìn về phía Chúc Trì Linh như đang nhìn kẻ ngốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận