Y Vương Cái Thế

Chương 65. Chết đuối vớ được cọc

Chương 65. Chết đuối vớ được cọc
Chương 65
Người dịch PrimeK tohabong
Sau khi ông ta liên tục vung trọn vẹn hơn một ngàn đao, nguyên khí trong cơ thể cũng có chút kiệt lực.
Sau một khắc, lão già một tay mạnh mẽ lui về phía sau hơn mười mét, kéo ra khoảng cách an toàn với Tô Kiệt.
Lão già một tay từng ngụm từng ngụm hô hấp, mồ hôi trên trán đang chảy xuống, hắn nhìn chằm chằm Tô Kiệt, thần sắc trong ánh mắt đã biến thành ngưng trọng, trịnh trọng, hắn hạ giọng, quát: "Nhóc con, hôm nay, dừng ở đây, như thế nào?
Hắn có chút lo lắng cho an nguy của nhị công tử!!!
Người này quá mức quỷ dị.
Ngay cả chính mình cũng không phải đối thủ.
Nhị công tử nguy hiểm.
Một bên Liễu Minh Phong, sắc mặt lần nữa trắng bợt đến cực điểm, thậm chí có chút mờ mịt, hắn dù là nghĩ nát đầu cũng không thể tin được, có một ngày, hắn sẽ gặp phải nguy hiểm tính mạng, vẫn là có Lục trưởng lão ở bên người bảo vệ còn là ở thế giới người bình thường.
Giống như gặp ác mộng.
Tô Kiệt chỉ cười cười, không trả lời.
Đáng chết!!! "Lão già một tay hít thở không thông, nụ cười này của Tô Kiệt, hắn liền xác định, người này lại...... Dĩ nhiên thật sự muốn mạng của Nhị công tử, cái loại rất kiên định này, cho dù lấy Liễu gia cũng không uy hiếp được đối phương.
Lão già một tay nhìn chằm chằm Tô Kiệt, bước chân hơi di chuyển, tới gần Liễu Minh Phong.
Mãi cho đến gần Liễu Minh Phong, một tay lão già đem Liễu Minh Phong gắt gao che ở phía sau, đè thấp giọng nói, khàn khàn nói: "Nhị công tử, chờ chút, lão phu sẽ cùng hắn liều mạng, cậu nhân cơ hội này, trốn!!!
Lục trưởng lão, ta...... Ta...... Liễu Minh Phong run rẩy, giờ phút này, làm sao còn hăng hái như lúc trước? Run rẩy, phảng phất bất cứ lúc nào cũng có thể sợ tới xụi lơ, ngay cả búi tóc cũng hoàn toàn rối loạn, tóc tai bù xù, trên trán tất cả đều là mồ hôi.
Có nghe thấy không?! "Lão già một tay quát.
Vâng, vâng...... Liễu Minh Phong vội vàng nói.
"Chạy!!!" lão già một tay đột nhiên quát lần nữa, để Liễu Minh Phong chạy, cùng lúc đó, hắn vận chuyển mạnh nguyên khí trong đan điền, vận chuyển đến cực hạn về phía kinh mạch, đúng là thiêu đốt đan điền, trong lúc nhất thời, lão già một tay sắc mặt đỏ bừng, khí tức trên người vô cùng cuồng bạo, giống như một quả bóng sắp nổ tung, hắn ngẩng đầu nhìn Tô Kiệt, mãnh liệt xông tới.
Đây là liều mạng.
Mình một mạng, đổi lấy cơ hội cho Liễu Minh Phong chạy trối chết.
Tôi muốn giết ông, ông thiêu đốt đan điền hay không thiêu đốt, không có gì khác nhau, nói cho ông biết một sự thật tàn nhẫn, cho tới bây giờ, tôi không có dùng toàn lực đâu. "Trong lúc lão già một tay mãnh liệt xông tới, Tô Kiệt cũng mãnh liệt xông tới, trong thời gian ngắn ngủi cực hạn, hai người đan xen, khoảnh khắc giao thoa, Tô Kiệt thản nhiên nói, cùng lúc đó, một đạo hào quang màu đỏ chợt lóe rồi biến mất, cắt xoẹt qua cổ họng lão già một tay.
Lão già một tay khó khăn ngẩng đầu lên, ánh mắt già nua cho đến lúc sắp chết đều tràn đầy sợ hãi không cách nào hình dung!!!
Lão già một tay ầm ầm ngã xuống đất, cổ tuôn máu tươi
Chết.
Tô Kiệt đã sử dụng Xích Lân.
Giết chết lão già cụt tay.
Tiếp theo.
Một trận gió thổi qua, thân ảnh Tô Kiệt biến mất, giây lát sau, hắn xuất hiện trước người Liễu Minh Phong, Liễu Minh Phong chạy trối chết bị chặn lại.
Liễu Minh Phong hai chân mềm nhũn nhìn về phía Tô Kiệt trước mắt: "Anh... anh...
Liễu Minh Phong cũng muốn sụp đổ, Lục trưởng lão liều mạng, thiêu đốt đan điền, vẻn vẹn chỉ ngăn cản một giây?!
Tuyệt vọng cực lớn.
Bang......
Như thế nào cũng khống chế không được, Liễu Minh Phong té ngã trên mặt đất, té ngã trên mặt đất đồng thời hắn lớn tiếng quát: "Thả ta ra, ta sai rồi, ta...... Ta xin lỗi!!! Gia gia, tổ tông, ta sai rồi!! Buông tha ta, ta...... Ta có thể báo đáp ngươi, ta là người Liễu gia, ngươi muốn cái gì, ta đều có thể cho ngươi, chỉ cần ngươi buông tha ta!
Cảm giác muốn sống quá mạnh mẽ khiến Liễu Minh Phong lúc này rống to như điên.
Cùng lúc đó.
"Mẹ, con đã nói rồi, Tô Kiệt là tu giả võ đạo, thực lực còn rất mạnh!!!" Chúc Trì Linh ngẩng đầu, nhìn về phía mẹ Bạch Hân Hân và Chúc gia nhân, gằn từng chữ, trong giọng nói lạnh lùng là ngạo nghễ.
Bạch Hân Hân chờ người Chúc gia muốn nói cái gì, lại không biết nói cái gì, một đám mặt cắt không còn giọt máu, càng ngày càng mờ mịt.
Tôi chính là muốn giết anh! "Tô Kiệt nhìn chằm chằm Liễu Minh Phong, nghiêm túc nói.
Trước không nói trước Liễu Minh Phong sinh ra sát ý cực lớn đối với mình, kẻ muốn giết mình thì không có lý do buông tha.
Chính là nghĩ đến Liễu Minh Phong kiếp trước bức bách Chúc gia gả Trì Linh cho hắn, cuối cùng làm cho Trì Linh thà chết chứ không chịu khuất phục, hương tiêu ngọc nát, cũng đáng chết một vạn lần!!!
Về phần Liễu gia có trả thù hay không? Ha ha...... Cho dù thả Liễu Minh Phong, Liễu gia vẫn phải trả thù, không phải sao? Trả thù cái gì, Tô Kiệt tôi sẽ tiếp nhận.
Tên khốn, ta là Liễu gia ở núi Côn Lôn, ngươi giết ta, Liễu gia sẽ không bỏ qua cho ngươi! Liễu gia cường đại, không phải ngươi có thể tưởng tượng! "Thấy cầu xin tha thứ vô dụng, Liễu Minh Phong gào thét, oán độc gào thét, hổn hển gào thét.
Đúng khoảnh khắc này.
"Ai, không sai, chàng trai, Liễu gia cường đại, không phải ngươi có thể tưởng tượng đến, chi bằng, nể mặt bà lão ta, hôm nay dừng ở đây đi, tha được cho người thì tha, không phải sao? Liễu nhị công tử này hôm nay cũng đã bị giáo huấn rồi. Chàng trai, ngươi thấy thế nào?"
Giọng nói vừa dứt.
Thân ảnh kia cứ như vậy xuất hiện bên cạnh Liễu Minh Phong.
Đây là một bà lão vóc dáng không cao, tóc bạc trắng, nhưng kỳ quái chính là bộ mặt cũng không tính là đặc biệt già nua, ngay cả nếp nhăn cũng không tính là nhiều.
Bà lão cầm trong tay một cây quải trượng, thân thể hơi còng xuống, ngẩng đầu, nhìn về phía Tô Kiệt, một bộ mất đi vẻ mặt thiên nhân.
Cả người Liễu Minh Phong run lên, tiếp theo chính là kích động!!!
Hắn biết bà lão này.
Đây không phải là đại cung phụng Bi Yến lão ẩu của Từ gia sao?!
Hắn từng có duyên gặp mặt một lần
Bạn cần đăng nhập để bình luận