Y Vương Cái Thế

Chương 568. Pháp môn hồn tu

Chương 568. Pháp môn hồn tu
Chương 568
Người dịch
Hai hộ vệ dẫn đường phía trước.
Thanh Y thì ở bên cạnh Tô Kiệt vội vàng nói:” Thanh Thiên Vực có Thanh Thiên Nhân Kiệt Bảng, Thanh Thiên Nhân Kiệt Bảng tổng cộng 49 người, thu nạp chính là 49 vị yêu nghiệt mạnh nhất Thanh Thiên Vực, 49 người này đại khái có khoảng 40 người đều đến từ Thanh Thiên Môn, những người khác là tán tu.
Thanh Thiên Môn mặc dù ở Thanh Thiên Vực một tay che trời, tuyệt đối bá chủ, nhưng, cũng không có khả năng bất kỳ yêu nghiệt nào đều nguyện ý gia nhập Thanh Thiên Môn trở thành chân truyền, luôn luôn có một số ít đặc biệt không gia nhập Thanh Thiên Môn, như lười nhác quen thói, như cùng Thanh Thiên Môn có cừu hận, .... .
Vị Thiên Khuyết công tử này đứng thứ 43 trong Thanh Thiên Nhân Kiệt Bảng kỳ trước, Hồn Vương Tầng 9 Cảnh. Tuy Thiên Khuyết công tử cũng không phải người của Thanh Thiên Môn, không có tư cách tu luyện Thanh Thiên Dưỡng Hồn Tam Thập Lục Thức. Nhưng pháp môn không trọn vẹn của Thiên Khuyết công tử chắc chắn cao cấp hơn pháp môn không trọn vẹn của Hiên Viên gia rất nhiều. Cho nên, Hồn Vương Tầng 9 của Thiên Khuyết công tử đại khái mạnh hơn Hồn Vương Tầng 9 của phụ thân em rất nhiều. Thanh Y tiếp tục nói.
“ Hồn Vương Tầng 9?” Tô Kiệt bật cười, còn tưởng rằng là cường giả gì chứ, chỉ là Hồn Vương Tầng 9 ??? Khi hắn là bán bộ Hồn Vương có thể treo Hiên Viên Thiên Trượng bán bộ Hồn Hoàng lên đánh, hiện tại hắn là Hồn Vương tầng hai. Không khỏi, Tô Kiệt hỏi:” Lại nói tiếp, ta có một vấn đề, không phải nói tu luyện pháp môn không trọn vẹn, sẽ bị vây ở Hồn Đồ cảnh, rất khó tiến vào Hồn Vương cảnh sao?”
“ Đúng là rất khó, tu luyện pháp môn Hồn Tu không trọn vẹn, trong số cả nghìn người mới có 1 người có thể phá được gông cùm xiềng xích của Hồn Đồ, tiến vào Hồn Vương, về phần tại sao có thể phá được gông cùm xiềng xích, cũng phải trả giá, là dùng một ít bí pháp đặc thù, dưới cái giá tiêu hao tinh huyết hoặc là thọ nguyên, mạnh mẽ phá vỡ gông cùm xiềng xích.”
“ Thì ra là thế.” Tô Kiệt gật đầu, đại đạo bốn mươi chín, luôn luôn độn nhất, vạn vật không có khả năng tuyệt đối, luôn luôn có một đường sinh cơ, nói tu luyện pháp môn không trọn vẹn không thể nhập Hồn Vương, cũng có một phần ngàn xác suất đặc thù ở bên trong, có thể lý giải, cũng là, tùy ý cảm thụ, chung quanh đường phố người đông nghìn nghịt hồn tu, đâu chỉ 1 triệu, 10 triệu, trăm triệu, trong đó, cũng chỉ có cá biệt đạt tới Hồn Vương cảnh mà thôi.
Sau một nén nhang.
Đến Quế Nguyệt Lâu
Quế Nguyệt lâu náo nhiệt phồn hoa, thoạt nhìn xa hoa vô cùng, chỉ làthị nữ tiếp khách liền có tới hơn mười người, hơn nữa, một đám tư sắc bất phàm.
Bất quá, phồn hoa chỉ là tầng một tầng hai Quế Nguyệt Lâu, tầng ba không có một bóng người, bị bao trọn.
Sau khi ba người Tô Kiệt đi vào Quế Nguyệt lâu, hơn vạn cái đuôi nhỏ kia cũng chỉ có thể dừng lại ở bên ngoài Quế Nguyệt lâu, không dám xông vào, thứ nhất, Thiên Khuyết công tử vẫn có chút danh tiếng, mặt khác, sau lưng Quế Nguyệt lâu cũng có bối cảnh lớn.
Đi lên tầng ba.
Đập vào mắt, chính là một cái bàn nhã nhặn, có mấy người trẻ tuổi, ngồi vây quanh bên bàn, uống rượu.
……………..
Bên cạnh, có hộ vệ, gã sai vặt, nha hoàn, thị nữ phục vụ.
Ba người Tô Kiệt đến, mấy người trẻ tuổi đều quay đầu, nhìn về phía Tô Kiệt.
Tổng cộng năm người trẻ tuổi, một nữ, bốn nam, người con gái che kín mạng che mặt, một thân váy trắng.
Trong bốn Người thanh niên, có một người khí độ phi phàm, khí chất trên người có chút tôn quý. Ba người khác, một người hơi thở nội liễm, hơi thở hung ác nham hiểm, một người hơi có vẻ cao ngạo, ăn mặc hoa lệ, một người mặt tươi cười, thưởng thức chiếc quạt xương.
Người trẻ tuổi khí độ phi phàm, khí chất tôn quý đứng lên, cười nói:” Tô công tử, mời! Tại hạ Phùng Thiên Khuyết! Cũng có danh hiệu Thiên Khuyết công tử!
Ba người Tô Kiệt ngồi xuống.
Thiên Khuyết công tử giới thiệu cho Tô Kiệt:” Đây là Trần Anh sư muội, chính là thân muội muội của Trần Lê Chân truyền Thanh Thiên Môn, Trần Anh sư muội cũng có thiên phú tu luyện kinh người, nếu như không có gì ngoài ý muốn, trong vòng ngàn năm, có thể trở thành chân truyền Thanh Thiên Môn.
Trần Anh là cô gái áo trắng kia.
Trần Anh cách mạng che mặt, hướng về phía Tô Kiệt gật gật đầu.
Tô Kiệt mỉm cười đáp lại.
Vị này là Triệu Khúc, dòng chính của Triệu gia Linh Lung Sơn.” Thiên Khuyết công tử lại giới thiệu, nói chính là người trẻ tuổi khí chất nham hiểm kia.
Thanh Y thì nhỏ giọng giới thiệu với Tô Kiệt:” Linh Lung Sơn là thế lực phụ thuộc nhất đẳng Thanh Thiên Môn, rất mạnh, lão tổ tông Linh Lung Sơn đảm nhiệm nhị trưởng lão ở Thanh Thiên Môn, thân ở địa vị cao, tương lai Triệu Khúc này cũng sẽ ván đã đóng thuyền trở thành chân truyền của Thanh Thiên Môn, có lẽ, hiện tại, người này cũng đã thông qua lão tổ tông nhà hắn tu luyện Thanh Thiên Dưỡng Hồn Tam Thập Lục Thức, Thanh Thiên Môn đối với chuyện này đều mắt nhắm mắt mở.
Triệu Khúc tựa hồ tính tình tương đối lạnh lùng, không nói gì, thậm chí cũng không gật đầu với Tô Kiệt.
Tô Kiệt cũng lười phản ứng.
Vị này là dòng chính của Phù Vân thương hội đại trưởng lão, tên là Hàn Diệp.” Thiên Khuyết công tử lại giới thiệu Người thanh niên quần áo hoa lệ, thần sắc cao ngạo.
Hàn Diệp cười cười:” Tô công tử.” Thần sắc vẫn kiêu căng như trước, nhưng tốt xấu gì cũng cười cười.
Tô Kiệt cũng mở miệng nói:” Hàn công tử.” .
Vị này là đại công tử dòng chính Thiên Nam Sơn Mạnh Nghiêm.” Thiên Khuyết công tử lại giới thiệu vị Người thanh niên đang thưởng thức quạt xương kia.
Mạnh Nghiêm rất khách khí, buông quạt xương trong tay xuống, hướng về phía Tô Kiệt chắp tay:” Tô công tử.
Mạnh công tử.” Tô Kiệt gật đầu.
Tô công tử, uống rượu, uống rượu...” Thiên Khuyết công tử bưng bầu rượu lên, rót rượu cho Tô Kiệt.
Tô Kiệt uống một chén, cũng lười nói nhảm, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề:” Thiên Khuyết công tử có chuyện gì sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận