Y Vương Cái Thế

Chương 57. Tu luyện Như ảnh tùy phong

Chương 57. Tu luyện Như ảnh tùy phong
Chương 57
Người dịch
Kiếp trước, hắn vẫn rất không hiểu nổi, đích hệ công tử núi Côn Lôn Liễu gia làm sao có thể ngẫu nhiên gặp được cùng Trì Linh, sau đó nhằm trúng Trì Linh?
Dù sao, dựa trên thân phận có khác nhau một trời một vực, bình thường mà nói, hai người không có khả năng có cơ hội ngẫu nhiên gặp nhau.
Thì ra là thế!!!
Chúc Hồng Hộc vì lấy lòng dòng chính Liễu gia, đại khái đã sớm miêu tả Chúc Trì Linh có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, dòng chính Liễu gia đã sớm cảm thấy rất hứng thú với Trì Linh.
Tô Kiệt đáy lòng nghĩ đến: "Cho nên, kiếp trước, cô gái Trì Linh này cho dù không có cùng ta xác định quan hệ, cũng như trước không đồng ý tham gia tiệc tối. Nhưng, kiếp trước, Chúc gia nhân cũng công khai nói hủy bỏ tiệc tối, lừa gạt Trì Linh, sau đó lừa dối Trì Linh tham gia tiệc mừng thọ 71 tuổi của Lục gia gia nhà nàng. Tại tiệc mừng thọ, Chúc Hồng Hộc mang theo dòng chính Liễu gia đột nhiên xuất hiện, sau đó dòng chính Liễu gia liếc mắt một cái liền thật sự chọn trúng Trì Linh..."
Tất cả đã rõ ràng!
Mà kiếp này, Trì Linh cùng mình đều xác định quan hệ, nàng càng kiên quyết, tuyệt không tham gia cái gọi là dạ tiệc. Nhưng tiệc sinh nhật của Lục gia gia cô, về tình về lý, cô đều phải tham gia.
Trên thực tế, nếu như Trì Linh cẩn thận ngẫm lại, thì sẽ liên hệ giữa bữa tiệc tối và và tiệc mừng thọ? Có phải quá trùng hợp không? Nếu theo sự thông minh của Trì Linh, có lẽ nghĩ đến những thứ này, nhưng cô căn bản không cảm thấy cha mẹ sẽ bỉ ổi lừa gạt cô như vậy chứ?
Cô rất tin tưởng cha mẹ và người thân của mình!
Nhưng hết lần này tới lần khác, cha mẹ nàng vì lợi ích, vì trèo cành cao, lừa gạt nàng!
Lòng người a! Đôi khi......
"Trì Linh, ngày mai chúng ta đi khu vui chơi, em đi ngủ sớm một chút đi." Tô Kiệt nghĩ nghĩ, cũng không vạch trần âm mưu của Chúc gia, không có ý nghĩa, dù sao sau này Thiên Trì Linh sẽ lập tức nhìn thấu bộ mặt thật của tất cả người nhà Chúc gia .
Sau khi cúp điện thoại.
Tô Kiệt sắc mặt khó coi, trong ánh mắt hung quang lóe lên: "Ngày mốt tôi phải đi Chúc gia một chuyến!!!
Trước tiên đối đầu với dòng chính Liễu gia Núi Côn Lôn!
Trì Linh là nghịch lân của mình, ai dám đánh chủ ý, người đó liền chuẩn bị chịu chết đi!
Trùng sinh một đời, nếu như còn không thể bảo vệ tốt Trì Linh, không thể thay đổi vận mệnh của nàng, vậy cái này trùng sinh còn có ý nghĩa gì?!
…………….
Ngày hôm sau.
Sáng sớm, Tô Kiệt và Chúc Trì Linh đã đi đến nơi hẹn, sau khi gặp nhau, tâm tình Chúc Trì Linh rất tốt, một tay khoác cánh tay Tô Kiệt, tay kia cầm điện thoại di động search đường ở thung lũng Hoan Lạc Vân Châu.
Đến thung lũng Hoan Lạc Vân Châu, cho tới trưa trải nghiệm ba lần tàu lượn siêu tốc.
Chơi tương đối vui vẻ, Trì Linh giống như một con chim trong lồng thoáng cái bay ra, ở điểm cao nhất của tàu lượn siêu tốc, cô tùy ý mở hai tay ra, giống như muốn ôm bầu trời, tùy ý thét chói tai.
Tô Kiệt cũng giống như trở lại thời niên thiếu, cùng cô chơi đùa điên cuồng.
Buổi chiều, hai người lại trải nghiệm thuyền hải tặc, trò nhảy lầu ….
Mãi cho đến chạng vạng tối, mặt trời chiều ngã về tây, sau khi trải nghiệm toàn bộ hạng mục của Hoan Lạc Cốc một lần, hai người mới nắm tay nhau rời khỏi Hoan Lạc Cốc.
Ông xã, hôm nay vui thật đấy! "Chúc Trì Linh cười nói.
Cô bị Tô Kiệt ôm eo, dưới ánh chiều tà, bóng dáng kéo dài ra.
Cô nghịch ngợm muốn dùng chân giẫm lên cái bóng, không ngừng nhảy tới nhảy lui.
Đã bao nhiêu tuổi rồi, còn nghịch ngợm như trẻ con......
"Chồng ơi, em muốn hôn!!" Đột nhiên, Chúc Trì Linh dừng bước, cùng Tô Kiệt đối diện: "Chồng, anh nâng mặt của em, em muốn hôn lãng mạn kiểu này, ánh chiều tà phản chiếu, khẳng định rất đẹp.........."
Không đợi nói xong, Tô Kiệt cũng đã nâng khuôn mặt tuyệt mỹ của cô lên, cúi đầu, ngậm lấy đôi môi đỏ mọng của cô.
Chúc Trì Linh cảm giác mình sắp bay lên đám mây, cô rất muốn hôn Tô Kiệt như vậy, hôn mãi đến trời đất u ám.
Nụ hôn nồng nhiệt kéo dài hơn mười phút.
Hôn xong, Chúc Trì Linh thân thể mềm nhũn, miệng phun ra mùi thơm, vẻ mặt yêu thương, mặt đỏ bừng, nhìn chằm chằm Tô Kiệt, rất kiêu ngạo: "Chồng, anh cõng em được không?"
Tô Kiệt không nói hai lời, ôm lấy cô, không sợ bị lộ, hôm nay là vì tới khu vui chơi chơi, Trì Linh mặc một bộ đồ thể thao màu trắng nhạt.
Ôm lấy thân thể mềm mại của cô, đột nhiên xoay người một cái, cô sợ tới mức liên tục thét chói tai, sau đó cô liền ghé vào trên lưng Tô Kiệt.
Cô ôm bả vai Tô Kiệt, nghịch ngợm thổi vào cổ Tô Kiệt.
Đừng làm loạn nữa, buồn.
Hì hì.
Hai người liếc mắt đưa tình một hồi lâu sau, đón xe đi tới phố ăn vặt ăn vặt gần đó, sau đó, mỗi người một ly trà sữa, còn mua bỏng ngô, đến rạp chiếu phim.
Phim không hay, nhưng cái loại cảm giác ngọt ngào nắm tay cùng nhau xem phim này rất tốt.
Tô Kiệt không có làm càn, có theo dõi.
Sau khi bộ phim kết thúc, đã hơn 9 giờ.
Chồng, em... "Chúc Trì Linhvẫn chưa nói xong, chính là mối tình đầu, lần đầu tiên yêu đương, ngây ngô nhưng ngọt ngào, cô một phút cũng không muốn rời khỏi Tô Kiệt, có chút dính người.
Trở về đi, không phải con nói ngày mai thọ yến của Lục gia gia sao? Em trở về ngủ sớm một chút, ngày mai dậy sớm.
Vậy...... vậy được rồi, trước khi ngủ gọi điện thoại cho em, em muốn anh dỗ em ngủ. "Chúc Trì Linhhơi bĩu môi.
Được.
Chúc Trì Linhtrở về Chúc gia, Tô Kiệt đi bệnh viện một chuyến, thăm mẹ, sau đó mới quay về trường học.
Khoảng 12 giờ đêm, Tô Kiệt lại gọi điện thoại cho Trì Linh, dỗ cô ngủ, mãi cho đến 1 giờ đêm, mới bắt đầu tu luyện.
Trong khoảng thời gian ngắn Bất Diệt Huyền Hoàng Quyết muốn tiếp tục đột phá, không phải dễ, càng về sau, càng khó.
Võ đạo cảnh giới có chút đình trệ, trước mắt là tông sư cảnh tầng bốn.
Trong khoảng thời gian ngắn muốn tăng lên thực lực, trước tiên phải cân nhắc võ kỹ. "Tô Kiệt thì thào tự nói, bắt đầu tu luyện<>, đây là võ kỹ thân pháp kiếp trước mình chủ tu.
Hiếm có bên trong hiếm hiếm có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận