Y Vương Cái Thế

Chương 17. Muốn chết thì cho ngươi chết

Chương 17. Muốn chết thì cho ngươi chết
Chương 17
Người dịch :PrimeK tohabong
Tuy rằng, tạm thời, cô cũng không cảm thấy Tô Kiệt ưu tú bao nhiêu, nhưng so cho cùng, Tô Kiệt là vị hôn phu của mình, chỉ cần tầng quan hệ này còn tồn tại, chính là có loại cảm giác bị cướp.
Dù sao cũng không thoải mái.
Chử Mộng Điệp vì sao đột nhiên có quan hệ thân mật với Tô Kiệt như vậy?
Cô có thể xác định, lúc trước, Tô Kiệt và Chử Mộng Điệp tuyệt đối là người xa lạ.
Lạ thật.
Chúc Trì Linh đang suy nghĩ, bữa trưa của Tô Kiệt và Chử Mộng Điệp đã kết thúc.
Hắn không trở về ký túc xá, mà là đi trong lớp, buổi chiều còn có tiết.
Đến lớp, tiếp tục tu luyện, đồng thời, cẩn thận nhớ lại một ít chuyện kiếp trước.
Rất nhanh, ánh mắt sáng ngời.
" Đại học Vân Châu cũng không đơn giản, trăm năm trước, đại học Vân Châu từng xuất hiện một vị võ đạo yêu nghiệt, về sau vị này võ đạo yêu nghiệt đi núi Côn Lôn , tại núi Côn Lôn cũng có thành tựu rất lớn. Cho nên, bên phía núi Côn Lôn vì lấy lòng vị kia, cứ cách vài năm, sẽ đi tới đại học Vân Châu chọn vài mầm non tốt mang về núi Côn Lôn."
"Kiếp trước, ngay trong khoảng thời gian này, núi Côn Lôn có mấy thế lực phái đệ tử gia tộc đi tới đại học Vân Châu chọn lựa mầm non, trong đó có một người, tên là Hùng, người này tại thâm sơn Núi Côn Lôn từng có kỳ ngộ, đạt được qua một bộ tên là Liệt Không Chưởng võ kỹ."
Tô Kiệt hít sâu một hơi, trong ánh mắt hiện lên vẻ cực nóng, kiên định.
Kiếp trước, cũng là rất nhiều năm sau, Liệt Không Chưởng mới tỏa sáng rực rỡ ở Núi Côn Lôn.
Cái gọi là võ kỹ, chính là võ giả thông qua một ít kinh nghiệm chiến đấu, thông qua bao nhiêu đời thiên tài tìm tòi, tổng kết, sáng tạo ra dùng cho kỹ xảo chiến đấu.
Dựa theo phân chia của Núi Côn Lôn, võ kỹ có thể chia làm nhân cấp, địa cấp, thiên cấp.
Trước mắt địa cầu đã dần dần đi theo hướng khoa học kỹ thuật văn minh, văn minh võ đạo không ngừng tiêu vong, đến xã hội hiện đại, dù là còn có Núi Côn Lôn, nơi võ đạo tồn tại, võ kỹ cũng không còn lợi hại.
Võ kỹ thiên cấp nghĩ cũng đừng nghĩ, võ kỹ Địa cấp cũng đã là truyền thuyết, chỉ có nhân cấp rất phổ biến.
Liệt Không Chưởng đồn đãi là địa cấp trung phẩm, có thể tưởng tượng được gây ra bao nhiêu rúng động.
Kiếp trước,<
>cuối cùng bị một vị truyền nhân đời thứ ba của thế lực đỉnh cấp Núi Côn Lôn lấy được, vả lại, tu luyện tới trình độ tiểu thành, vẻn vẹn tiểu thành, người nọ có thể trực tiếp dựa vào<>vượt qua vài tiểu cảnh giới chiến đấu!
Về phần Hà Hùng, hắn và Hà gia sau lưng hắn ở Núi Côn Lôn không có tư cách bảo trụ Liệt Không Chưởng.
Liệt Không Chưởng còn rất phù hợp Bất Diệt Huyền Hoàng Quyết, Bất Diệt Huyền Hoàng Quyết đồng thời có thể tăng cường độ thân thể, Liệt Không Chưởng vừa vặn cần cường độ thân thể khủng bố mới có thể thi triển tốt hơn.
Kiếp trước, hắn đối với Liệt Không Chưởng vô cùng thèm thuồng, đáng tiếc, vẫn không có cơ hội, kiếp này, tuyệt không thể bỏ qua.
Buổi chiều và buổi tối, Tô Kiệt đều đang tu luyện, vô cùng cố gắng, không muốn chậm trễ từng giây từng phút.
Ngày hôm sau.
Sáng sớm, Tô Kiệt lần nữa dậy sớm, tu luyện một đêm, võ đạo cảnh giới đã đạt tới Võ Giả cảnh chín tầng.
Sáng nay, đầu tiên là lớp tiếng Anh, sau đó là lớp chuyên ngành.
Trong phòng học.
Tô Kiệt vẫn là tiêu điểm trong tiêu điểm, hai ngày nay hắn dường như thành minh tinh, có đôi khi, lúc giữa giờ, còn có học sinh lớp khác đặc biệt tới xem hắn rốt cuộc là thần thánh phương nào? Lại có thể chinh phục Chử Mộng Điệp?
Tô Kiệt, cậu không biết, hai ngày nay trong bài post của đại học Vân Châu, cơ hồ mỗi vài giây liền có một bài post, đều là nói về cậu, rất nhiều nam sinh đều sắp ghen phát điên, còn có đang kêu rên, ha ha ha...... "Châu chấu nhỏ giọng nói, vẻ mặt hưng phấn cùng kiêu ngạo.
Được rồi, tạm thời tôi và Mộng Điệp không có quan hệ gì. "Tô Kiệt không nói gì, anh đối với bài post, các loại nhóm, chưa bao giờ chú ý qua, kiếp trước kiếp này đều là như thế.
Lại nói tiếp, kiếp trước nếu như hắn thường xuyên chú ý đến các bài post đi, cũng không đến mức đều chỉ nghe nói qua tên Chử Mộng Điệp, lại không biết bộ dáng của cô, thế cho nên về sau là cộng sụ của Mộng Điệp tại cửa hàng đồ cổ ở thành phố Ngọc Minh, hoàn toàn không biết đã từng cùng cô học cùng một trường đại học.
Động tĩnh lớn như vậy, Trì Linh Linh cũng biết chứ? Nếu không dỗ dành cô gái này, chắc sẽ ghen. "Tô Kiệt nghĩ .
Ngay lúc này.
Trước cửa phòng học, lại xuất hiện bóng dáng tuyệt mỹ kia!!!
Chử Mộng Điệp.
Lại nữa rồi.
Trong lúc nhất thời, trong lớp lại yên tĩnh.
"Tô Kiệt, anh có thể ra ngoài một chút không?"Chử Mộng Điệp giọng nói không lớn, ôn nhu yếu ớt, nhưng nhẹ nhàng dễ nghe, cho dù là chỉ nghe giọng nói, cũng biết cô là một đại mỹ nữ.
Tô Kiệt bất đắc dĩ, Mộng Điệp, sao cô ấy lại tới nữa?
Một cô gái đẹp như Mộng Điệp, luôn xuất hiện như vậy thì cho dù không muốn thì chắc Trì Linh cũng phải nổi bão ghen!
Tô Kiệt đi ra khỏi phòng học.
Này. "Chử Mộng Điệp nâng bàn tay nhỏ bé trắng nõn lên, trong tay là một ly trà sữa Ô Long 50% đường.
Trong lúc nhất thời, các sinh viên khoa tài chính đều hít thở không thông!!!
Rất nhiều nam sinh ghen tị đỏ con ngươi!
Chết tiệt.
Chử Mộng Điệp đuổi theo Tô Kiệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận