Y Vương Cái Thế

Chương 288. Vở kịch kinh thiên động địa

Chương 288. Vở kịch kinh thiên động địa
Chương 288
Người dịch PrimeK tohabong
Giờ phút này U Phong cùng Yến Phù Dao cũng nhìn về phía Tô Kiệt, U Phong hỏi: "Phù Dao, hắn là bằng hữu của muội?
Trong giọng nói, mang theo một chút vị ghen tuông.
Yến Phù theo bản năng lắc đầu.
Không biết!
Đối phương vừa nhìn chính là người của bên ngoài Thương Huyền Vực tổ địa, nàng không có bằng hữu là người của Thương Huyền Vực.
Giờ phút này, Tô Kiệt cũng đã đi tới trước bàn.
Không chút khách khí, ngồi xuống, nhìn lướt qua các loại mỹ vị trên bàn: "Rượu đồ ăn ngon, tiểu nhị, thêm một đôi bát đũa.
"Tiểu tử, ngươi biết mình đang làm cái gì không đấy?!!" U Phong ánh mắt nguy hiểm, nhìn chằm chằm Tô Kiệt, đáy lòng là khiếp sợ, còn có người dám khiêu khích chính mình? Điên à? Có 20-30 siêu cấp yêu nghiệt từ bên ngoài vào trong Thương Huyền Tổ địa, nhưng những người này ai dám trêu chọc U gia?!
Đừng kích động. "Tô Kiệt cười cười, nâng bầu rượu lên, rót rượu cho mình, lại nhìn Yến Phù Dao:" Phù Dao cô nương quả nhiên là thiên tư quốc sắc, đệ nhất mỹ nữ của Thương Huyền Tổ Địa, danh bất hư truyền.
Cũng chỉ kém một tia so với Chúc Trì Linh mà thôi!
Rất được đấy!
U Phong ánh mắt hơi nguy hiểm, khí tức khủng bố, bạo ngược trên người, đã mơ hồ hướng về phía Tô Kiệt trấn áp.
Yến Phù Dao nhíu mày một cái: "Vị công tử này, Phù Dao cũng không biết anh, xin hỏi, có chuyện gì sao?"
Giờ phút này, bên ngoài tửu lâu, người đông nghìn nghịt, chen chúc muốn điên rồi!!!
Rất nhiều người kích động run rẩy......
Chết tiệt!
Chết tiệt!
Chết tiệt!
Vở kịch kinh thiên a!
Đúng là có chút việc. "Tô Kiệt gật đầu, không hề liếc U Phong một cái, mà nhìn Yến Phù Dao:" Muốn Phù Dao cô nương phối hợp với ta diễn một vở kịch.
Ý anh là sao?
Yến Phù Dao không hiểu.
U Phong thì là ánh mắt nguy hiểm lại càng nguy hiểm, nhưng, còn đang cố nén, muốn biết cái tên tiểu tử bên ngoài tổ địa to gan lớn mật này muốn làm cái gì? Rồi quyết định sau.
…………………
Yến Phù Dao nhìnTô Kiệt, đáy lòng khá chấn động, người này thật trẻ tuổi, chỉ khoảng 20 tuổi!!!
Tôi là của người đàn ông của em. "Tô Kiệt mở miệng.
Chết tiệt.
Lời này vừa nói ra.
Yến Phù Dao bối rối.
U Phong cũng bối rối!!!
U Phong không phải chưa từng gặp qua người muốn chết, nhưng, cái này...... Cái này...... Muốn chết như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Oanh!!!
Không nói hai lời, U Phong mạnh mẽ đứng lên, khoảnh khắc, bàn ghế trước người, lập tức nát bấy.
Hóa thành hư vô.
Toàn thân hắn, khí tức bạo liệt, tựa như cự thú viễn cổ lập tức thức tỉnh.
Sức mạnh rít gào ầm vang.
U Minh giơ tay lên, nắm đấm khổng lồ đánh về phía Tô Kiệt!
Rõ ràng có thể thấy được, không gian trước người Tô Kiệt đều vặn vẹo, tiếp theo, bị đập nát trở thành chân không.
Quyền ấn chính là quyền ấn thân thể, nhưng, trên đó ẩn chứa sức mạnh dao động, quả thực khủng bố đến hít thở không thông.
Toàn bộ đại sảnh Thần Tiên Lâu, đều trong nháy mắt bạo liệt, mà cửa tửu lâu chen chúc xem kịch người đông nghìn nghịt, càng là sợ hãi cùng khiếp sợ bạo lui.
Ngay cả đôi mắt đẹp của Yến Phù Dao cũng hơi kinh ngạc, nàng rõ ràng ngửi được sức mạnh một quyền này của U Phong, ước chừng đạt tới khoảng 3 triệu kg, cũng chính là 30.000 Thái Cổ lực.
Rất mạnh.
Nếu như đổi thành tu giả võ đạo luyện khí, ít nhất phải đạt tới Lĩnh Vực Cảnh tầng 5,6, mới có thể có được sức mạnh như vậy.
Tuy nhiên.
Càng làm người ta kinh ngạc chính là, mắt thấy, nắm đấm kia đánh tới!!!
Tô Kiệt thậm chí cũng không quay đầu nhìn U Phong một cái.
Cũng không đứng lên.
Cho đến khi một quyền này gần như cách ngực Tô Kiệt một tấc.
Đột nhiên.
Cũng không thấy rõ tay Tô Kiệt giơ lên như thế nào.
Rất quỷ dị.
Xoẹt!
Tất cả dừng lại!!
Giống như quyền ấn muốn hủy diệt ngập trời, giống như quyền ấn muốn đập nát vạn vật, giống như quyền ấn muốn đánh Tô Kiệt thành huyết vụ, lại...... Không ngờ dừng lại.
Nhìn kỹ, là tay Tô Kiệt bắt được nắm đấm của U Phong.
Cái này......
Không đợi mọi người ở đây kịp phản ứng.
Rốp rốp......
Chỉ nghe thấy tiếng xương gãy chói tai.
Trên nắm tay U Phong phát ra.
Tiếp theo.
Bùm!!!
Nắm đấm kia bị bóp nổ.
U Phong đau đến dữ tợn, điên cuồng lui về phía sau, kêu thảm thiết.
Mà Tô Kiệt cho đến giờ phút này, cũng không có liếc U Phong một cái, ngược lại tự rót cho mình chén rượu, cười cười: "Phù Dao cô nương, danh tiếng của em đủ lớn, bắt đầu từ giờ phút này, tôi là người đàn ông của em, đợi đến khi tin tức này giống như sóng thần nhộn nhạo tứ đại Kỷ Nguyên thành, nhiệm vụ của em hoàn thành, coi như ta nợ em một ân tình, như thế nào?"
Sắc mặt Yến Phù Dao hơi trắng bệch, nhìn Tô Kiệt, giống như nhìn người điên!!!
Nàng nhìn chằm chằm Tô Kiệt, thanh âm khẽ run rẩy: "Anh rất mạnh, nhưng, anh gặp phải phiền toái lớn, anh đả thương U Phong, chẳng khác nào đắc tội U gia......
Sau đó thì sao? "Tô Kiệt cười cười.
Anh căn bản không biết U gia mạnh thế nào đâu"Yến Phù Diêu ngưng giọng nói.
Cũng chính là giờ khắc này!
………………
Thật can đảm, dám đả thương đệ đệ của ta! Ta muốn ngươi chết!!!
Một đạo thanh âm tức giận ngập trời, lập tức truyền từ ngoài tửu lâu đến.
Trong nháy mắt, tửu lâu từ trên xuống dưới, trước sau sau, tất cả không gian, đều phảng phất bị đọng lại.
Chỉ có sức mạnh ngập trời vắt ngang qua bầu trời, vắt ngang qua hư thực, chợt trút xuống, giống như hư không bão táp vô tận.
Khổng lồ, mênh mông cuồn cuộn làm người ta tâm thần xé rách.
Toàn bộ Thần Tiên Lâu đã hóa thành hư vô chi địa.
Nơi nào còn có bóng dáng tửu lâu?
Chung quanh, vô số người Thương Huyền tổ địa, chen chúc vọt tới, xem kịch, đều kích động chạy tán loạn.
Cùng một thời khắc, một thanh huyết sắc cuồng đao xuyên thấu hết thảy, vạch ra thương khung, lực bạt sông núi, Thái Sơn áp đỉnh, khóa chặt Tô Kiệt, một đao bổ xuống!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận