Y Vương Cái Thế

Chương 52. Không nể tình nữa

Chương 52. Không nể tình nữa
Chương 52
Người dịch PrimeK tohabong
Cũng chính là khoảnh khắc Tô Lâm gần như mất khống chế, "Tô Lâm, Tô Kiệt, hai người đang nói chuyện gì vậy? không đi ăn cơm?" giọng Hoàng Thiên Thiên truyền đến, cô cũng rời bàn đi ra bên ngoài.
Không...... Không có gì, chỉ là hỏi cậu ấy về cuộc sống đại học. "Tô Lâm vội vàng qua loa một câu, cố nén lửa giận ngập trời.
Lúc này, Hoàng Thiên Thiên đột nhiên nói một câu: "Tô Lâm, anh về bàn ăn cơm trước đi, em cũng rất tò mò về cuộc sống đại học Vân Châu, em hỏi Tô Kiệt một chút.
Tô Lâm thiếu chút nữa ngã sấp xuống.
Anh nhìn ra Hoàng Thiên Thiên cảm thấy hứng thú với Tô Kiệt, lúc trước Hoàng Thiên Thiên một mực tìm Tô Kiệt nói chuyện phiếm, muốn dụ dỗ Tô Kiệt.
Nhưng làm sao nghĩ tới, Hoàng Thiên Thiên điên cuồng như vậy? Hiện tại, ngay trước mặt mình, còn muốn nói chuyện riêng với tên phế vật Tô Kiệt này?
Dụ dỗ người khác?! Còn coi mình là cái gì?
Tô Lâm lộ ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn, hắn không có trở lại bàn ăn, mà là đi tới bên trong cửa đại sảnh biệt thự, đứng ở nơi đó... Hắn cố nén uất nghẹn cùng nhục nhã cực lớn, dựng thẳng lỗ tai nghe.
Hoàng Thiên Thiên cũng tàn nhẫn, rõ ràng nhìn thấy Tô Lâm không trở về vào bàn ăn, còn khoảng cách không xa, có thể nghe thấy, cô vẫn nói với Tô Kiệt: "Cuộc sống của anh và mẹ anh ở Tô gia tôi biết, anh muốn thay đổi hiện trạng không?"
Tô Kiệt cười cười, muốn ói a!
"Mấy ngày nữa, tôi sẽ đi du lịch, cậu đi cùng tôi, đại khái thời gian một tháng, tôi cho cậu 100 nghìn. Mặt khác, sau này tôi gả đến Tô gia, cũng có thể che chở cho cậu và mẹ cậu, như thế nào?"
Trong nhà cô có gương không? "Nhưng mà, Tô Kiệt lại nói một câu như vậy.
Ý tôi là, hãy nhìn vào gương đi!!
Kỹ năng châm chọc toàn bộ khai hỏa!
Tô Kiệt cảm thấy đêm nay mình phát huy rất tốt, vô cùng nhuần nhuyễn!
Nói xong, hắn liền đi vào trong đại sảnh biệt thự.
Hoàng Thiên Thiên giận dữ, nàng kiêng kị nhất người khác nói nàng xấu, nổi giận, nhìn về bóng lưng Tô Kiệt, ánh mắt muốn giết người.
Tô Kiệt phạm vào kiêng kị của cô.
"Đồ phế vật, tôi nói cho cậu biết, Thiên Thiên có lẽ là có một ít chuyện khó coi, nhưng cô ấy cũng là thiên kim của tập đoàn Hợp Lập, về sau có thể kế thừa mấy tỷ, người phụ nữ như vậy, không phải cậu có thể tưởng tượng, lại càng không phải cậu có thể xứng đôi!!" Tô Kiệt đi đến bàn ăn, Tô Lâm nhanh chóng đuổi theo, hạ giọng cảnh cáo: "Cậu phải tự mình hiểu lấy!
Cảnh cáo xong, Tô Lâm ngẩng đầu lên, còn có chút kiêu ngạo.
Mặc dù vợ tương lai của Tô Lâm hắn xấu xí, nhưng ngay cả người con gái như vậy, cũng không phải là người mà Tô Kiệt ngươi có thể có được, không phải sao?
Sau khi Tô Kiệt và Tô Lâm trở lại bàn ăn, Hoàng Thiên Thiên cũng trở lại, nhưng sắc mặt của cô ta rất khó coi.
"Tô Kiệt, cậu không mời chị dâu một chén rượu sao?" sau một khắc, Hoàng Thiên Thiên làm khó dễ, trong giọng nói không thể nghi ngờ, là rét lạnh, là mệnh lệnh.
Không biết uống rượu. "Tô Kiệt cũng không ngẩng đầu, lười phản ứng.
Không nể tình? Đối với chị dâu tôi cậu cũng khinh thường? " giọng nói Hoàng Thiên Thiên lớn hơn rất nhiều.
Đám người Tô Thiên Mộc cùng Tô Lâm lập tức khẩn trương, ai nấy vội vàng quát lớn: "Tô Kiệt, còn không mời rượu??? Một chút lễ phép cùng giáo dưỡng cũng không có!
Đúng khoảnh khắc này.
Chồng ơi... "Một giọng nói thanh thúy dễ nghe từ cửa đại sảnh biệt thự truyền đến, Chúc Trì Linh tới.
Trong giây lát.
Tất cả mọi người trên bàn cơm đều ngẩng đầu, nhìn về phía cửa.
Và rồi...
Sợ ngây người!!!
Tiên nữ hạ phàm sao?
Vẻ đẹp bùng nổ.
Nhất là Tô Lâm, trong đầu đều trống rỗng, hắn có thể tưởng tượng đến hết thảy từ ngữ hình dung mỹ nữ, tựa hồ đều không xứng với cô gái đột nhiên xuất hiện này.
Tô Kiệt cũng rất kinh ngạc, sao Trì Linh lại tới đây?
Hơn nữa, đêm nay Trì Linh rõ ràng rất đặc biệt trang điểm, ăn mặc, cái đùi đẹp kia, cái dung mạo, cái khí chất cao quý kia... Đẹp đến khó có thể tưởng tượng.
Hoàng Thiên Thiên cũng bối rối, sau đó, đáy lòng là cực lớn cực lớn tự ti!!! Tiếp theo, là cực hạn ghen tị!
Trì Linh, sao em lại tới đây? "Tô Kiệt đứng dậy.
"Chồng ơi, em muốn mang cho anh một niềm vui bất ngờ!"Chúc Trì Linh đặt món quà mình mua xuống đất, đi tới, khoác cánh tay Tô Kiệt, hơi bĩu môi làm nũng, ngọt ngào muốn nổ tung, khi nói chuyện, cô nhìn về phía bàn cơm, cẩn thận hỏi: "Không biết ai là bác gái?"
Mẹ anh đang nằm viện. "Tô Kiệt bất đắc dĩ.
A?... Chúc Trì Linh thè lưỡi đáng yêu, có chút kinh ngạc và quan tâm: "Bác gái ở thế nào...
Ngay lúc này.
Cô là ai? Hoàng Thiên Thiên mở miệng, giọng nói rất lạnh, hai mắt đều muốn phun lửa, nếu như nói, vốn cô chỉ là xấu, nhưng đến khi Chúc Trì Linh xuất hiện thì so sánh một chút, cô cũng sắp không thể giấu mặt đi đâu rồi.
Chúc Trì Linh. "Chúc Trì Linh nhìn Hoàng Thiên Thiên một cái.
Cái gì, Chúc Trì Linh???Trên bàn cơm, sắc mặt tất cả mọi người cuồng biến.
Chúc Trì Linh, cái tên này, tại Vân Châu thành phố quá nổi danh, đệ nhất mỹ nữ thành phố Vân Châu, đại tiểu thư dòng chính Chúc gia, ngôi sao trên trời.
Tô Thiên Mộc và người Tô gia đều sợ hãi, Chúc Trì Linh???
Ngay cả công ty thiên kim nhà Hoàng Thiên Thiên, bọn họ đều quỳ liếm rồi, mà tài sản Chúc gia cao tới trăm tỷ, là ba gia tộc siêu cấp đứng đầu thành phố Vân Châu.
Về phần Chúc Trì Linh có phải là giả mạo thân phận hay không? Không ai nghĩ như vậy, nguyên nhân rất đơn giản, dung mạo khí chất bực này, đại khái cũng chỉ có Chúc Trì Linh.
Hơn nữa, thành phố Vân Châu, không có cô gái nào dám giả mạo Chúc Trì Linh.
Cô là Chúc Trì Linh? Cô….cô làm sao có thể cùng Tô Kiệt... "Tô Lâm muốn điên rồi, da đầu muốn xé rách.
Thật lớn không dám tin cùng ghen tị, khiến mặt của hắn điên cuồng co quắp.
Trong lòng hắn, Tô Kiệt phế vật như vậy, ngay cả lấy vợ cũng không xứng.
Nhưng đảo mắt, hắn lại có Chúc Trì Linh!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận