Y Vương Cái Thế

Chương 88. Áp lực thỏa hiệp

Chương 88. Áp lực thỏa hiệp
Chương 88
Người dịch PrimeK tohabong
Giờ phút này, Chúc Trì Linh chủ động lấy lòng, cô khiếp sợ đồng thời là kinh hỉ, Chúc Trì Linh tựa hồ...... Dường như là cho phép mình tồn tại?
Cô đã không trông cậy vào Tô Kiệt chỉ có một mình cô, dù sao, Tô Kiệt không phải người bình thường, anh là võ đạo giả rất mạnh, quy tắc của người bình thường không trói buộc được anh, cô chỉ cần có thể có được một chút của Tô Kiệt, liền...... Cũng rất thỏa mãn.
Cô vốn lo lắng chính là, cho dù mình nguyện ý trở thành một trong những người yêu của Tô Kiệt, Chúc Trì Linh cũng sẽ không tiếp nhận mình, không nghĩ tới, kinh hỉ tới đột nhiên như vậy.
Chử Mộng Điệp thốt ra "Chị Trì Linh ", tiếng chị này là một loại tán thành đối với địa vị chính cung của Chúc Trì Linh, còn có phần cảm kích.
Không uổng công mình nhượng bộ một bước. "Chúc Trì Linh trong lòng dễ chịu hơn nhiều, ít nhất Chử Mộng Điệp không đạp lên mặt mũi.
Cô làm sao không muốn có một Tô Kiệt hoàn chỉnh, nhưng tên khốn Tô Kiệt này căn bản không biết cự tuyệt, một người đàn ông cực kỳ ưu tú, lại không biết cự tuyệt làm sao có thể không trêu hoa ghẹo nguyệt...
Chúc Trì Linh rất lý trí, cô xác định, hoặc là mình hoàn toàn cắt đứt quan hệ với Tô Kiệt, hoặc là chỉ có thể...... Hoàn toàn cắt đứt quan hệ với Tô Kiệt, cô làm không được, cũng chỉ có thể mắt nhắm mắt mở.
Vân Tinh Dao xuất hiện, càng làm cho Chúc Trì Linh cảm thấy Chử Mộng Điệp không phải đối thủ gì, cô và Chử Mộng Điệp cùng nhau đối mặt với Vân Tinh Dao, mới là sách lược tốt hơn
Dưới áp lực rất lớn, Chúc Trì Linh thỏa hiệp.
Áp lực cực lớn này chính là võ đạo.
Đương nhiên, nếu nói thật lòng thì với tính cách của Chử Mộng Điệp thì cho dù là cô cũng không thể ghét nổi.
Tô Kiệt thở dài, hắn hiểu trạng thái tâm lý của Trì Linh, trong lúc nhất thời, vô cùng áy náy, hắn nắm chặt tay Trì Linh, có rất nhiều lời, nhưng không biết nói như thế nào.
Chính mình thật sự rất cặn bã đi!!!
Tô Kiệt, uống rượu... "Châu chấu nhanh chóng chuyển đề tài.
Mộng Điệp ngược lại có thiên phú võ đạo. "Lúc này, Tô Kiệt mở miệng nói:" Hơn nữa thiên phú võ đạo còn không thấp, Mộng Điệp, trên thực tế, anh muốn hỏi em, khi còn bé em từng tu võ sao?
Chử Mộng Điệp sửng sốt, có chút mơ hồ, sau đó lắc đầu: "Trước khi em quen biết anh, cũng không biết có võ đạo.
Kỳ quái. "Tô Kiệt lẩm bẩm một câu.
Lần trước, ở trong khu rừng nhỏ khi khóa môi cô, hắn tuy rằng không tính là quá phận, nhưng cũng có chút được voi đòi tiên.
Khi mà Mộng Điệp Tình Động gắt gao ôm mình, hắn cảm nhận được một tia khí tức võ đạo chợt lóe rồi biến mất từ trên người cô. Lúc ấy cảm thấy là ảo giác, nhưng sau đó trở lại ký túc xá, hồi tưởng, cũng không phải ảo giác.
Mộng Điệp, qua vài ngày nữa, chờ trong khoảng thời gian thế lực Núi Côn Lôn chọn lựa hạt giống, anh cùng em về nhà em một chuyến. "Tô Kiệt nghĩ nghĩ, nói.
Đến nhà cô, có vài bí ẩn mới có thể giải đáp.
Chử Mộng Điệp đầu tiên là kinh ngạc, sau đó rất cảm động, gật đầu, cô nghĩ đến chính là gặp cha mẹ, trong lúc nhất thời, khuôn mặt xinh đẹp có chút đỏ.
Kế tiếp, chính là ăn thịt xiên, mấy cô gái không uống rượu, uống trà canh, cô ca….Tô Kiệt và Châu chấu thì uống bia.
Hơn 9 giờ.
Châu chấu đưa Chu Mộng Huyên về đại học sư phạm Vân Châu.
Tô Kiệt dẫn ba cô gái Chúc Trì Linh về đại học Vân Châu.
Đêm đó, Tô Kiệt tu luyện Bạo Huyết, muốn sớm ngày tu luyện tới viên mãn.
Ngày hôm sau.
Không có tiết.
Sáng sớm, Tô Kiệt truyền hai bộ công pháp cho Châu chấu, hơn nữa đi ra ngoài một chuyến, mang về ước chừng mấy chục loại dược liệu, chế thành một loại dược cao, đem dược cao giao cho Châu chấu: "Dược cao này, mỗi ngày bôi lên vết sẹo trên mặt một lần."
Tô Kiệt, cậu... "Châu chấu rất khiếp sợ, cũng có chút kích động.
Vết sẹo này của cậu, là năm đó vì cứu tôi mới... "Tô Kiệt sâu kín nói, trong giọng có áy náy:" Đã nhiều năm rồi, bởi vì vết sẹo này mà Châu chấu bị chế giễu không ít.
Tô Kiệt, tôi chưa bao giờ hối hận. "Châu chấu ngưng giọng nói.
Thuốc cao là một mặt, mặt khác chính là tôi còn cần dùng nguyên khí giúp cậu kích thích tế bào máu thịt gần vết thương trên mặt. "Tô Kiệt lại nói:" Vốn tôi cho rằng phải đến đại tông sư mới có thể làm được, không nghĩ tới chất lượng nguyên khí của tôi hiện tại tựa hồ cũng đủ rồi, sớm một chút, không có vấn đề gì.
Cho tới trưa thời gian trôi qua, dưới sự kích thích của nguyên khí, tế bào vết sẹo trên mặt Châu chấu quả nhiên có chữa trị rất tốt, lại phối hợp với thuốc cao, nhiều nhất nửa tháng là có thể khôi phục hoàn hảo không tổn hao gì.
Đây coi như là một tiếc nuối khác mà Tô Kiệt trọng sinh trở về bù đắp.
Buổi chiều, có tiết, hắn không đi học, mà là ở ký túc xá tu luyện, Châu chấu đi học.
Chiều tối, Châu chấu trở về, vẻ mặt kích động:
Tô Kiệt, hôm nay lớp chúng ta lại chuyển tới một học sinh, tên là Lục Ngưỡng, lúc cậu ấy gặp chúng ta, còn rất tinh vi, hình như là coi trọng Vân Tinh Dao, vẫn muốn nói chuyện với Vân Tinh Dao, Vân Tinh Dao không để ý đến cậu ấy.
"Sau đó, cái kia Lục Ngưỡng bắt đầu giả bộ, luyên thuyên cái gì là tu giả võ đạo, phổ cập khoa học cái gì là Núi Côn Lôn, cái gì gì gì đó, còn nói mình là thiên tài võ đạo, thậm chí, còn trước mặt mọi người khoe khoang một chút, một tay bóp vụn chân bàn...."
Kết quả, khoe khoang nửa ngày, Lục Ngưỡng kia chính là một võ giả cảnh tầng bảy, cười chết đi được. Chờ hắn giả bộ kết thúc, tôi trực tiếp nói cho hắn biết, Vân Tinh Dao là hoa đã có chủ, còn bảo hắn đi xem video Tô Kiệt múc Tư Kình.
"Sau khi xem xong, thật sự, Lục Ngưỡng mắt thường có thể thấy được sắc mặt trắng bệch, xin lỗi Vân Tinh Dao xém chút nữa quỳ xuống, ha ha ha!"
Lục Ngưỡng?
Bạn cần đăng nhập để bình luận