Y Vương Cái Thế

Chương 662. Hoàn thành tâm nguyện của Phiêu Miểu tông

Chương 662. Hoàn thành tâm nguyện của Phiêu Miểu tông
Chương 662
Người dịch PrimeK tohabong
Đều không chớp mắt một cái.
Chỉ cảm thấy lỗ tai phát ra ảo âm.
Gần một vạn viên chí bảo tiền sử???
Đùa à?
Tưởng cải trắng thì sao?
Còn nữa, tông chủ, tôi cũng tìm được<>, đây.” Tô Kiệt hít sâu một hơi, tâm thần khẽ động, đưa<>.
.............
Diệp Trường Không kích động đến cả người run rẩy, cũng không biết nói chuyện, run rẩy tiếp nhận<>, ánh mắt đều có chút đỏ.
Khát cầu cùng tâm nguyện hơn 1 tỷ năm trước của Phiêu Miểu Tông, cứ như vậy thực hiện như mộng ảo !
Chuyện mà bao nhiêu đời Phiêu Miểu tông tông chủ đều không có hoàn thành, còn ông ta một đời này hoàn thành.
"Tô tiểu tử, cám ơn!!!” Diệp Trường Không hít sâu một hơi, đúng là muốn cúi đầu trước Tô Kiệt.
Tô Kiệt vội vàng đỡ lấy Diệp Trường Không: “Tông chủ, ông làm tiểu tử tổn thọ mất”.
Trong mắt Tô Kiệt, vẫn là Diệp Trường Không và Phiêu Miểu Tông trợ giúp mình lớn hơn, những thứ khác không nói, chỉ riêng Tiểu Tô Linh, nếu không phải Diệp Trường Không và Phiêu Miểu Tông, sợ là đã sớm chết đói.
"Tô tiểu tử, lời dư thừa thì không nói, bổn tông hiện tại muốn đi tổ các, để cung phụng lên Phiêu Miểu tông.” Diệp Trường Không đã có chút chờ không kịp, những cao tầng Phiêu Miểu tông khác cũng không kém nhiều lắm.
Sau khi đám người Diệp Trường Không rời đi, Tô Kiệt về tới phòng, lúc này, Vân Tinh Dao ngồi ở bên giường, đang thì thầm với Trì Linh.
Ông xã, Tinh Dao nói, cô ấy cũng muốn có cục cưng.” Trì Linh tâm tình không tệ, đôi mắt đẹp nhíu lại, hơi có chút trêu chọc cười nói.
Nhất thời, khuôn mặt Vân Tinh Dao liền đỏ lên, nhưng không có phản bác, nàng đích xác rất muốn một cục cưng, đôi mắt đẹp rơi vào bụng nhỏ hơi phồng lên của Trì Linh, không khỏi lấy tay chạm vào, sau đó, Vân Tinh Dao kích động nói:” Trì Linh, Tiểu Tô Linh đang động đậy.
“ Những ngày kế tiếp, chuyện quan trọng nhất của ông xã, chính là ở bên cạnh hai người, đến lúc đó, hai người đều sẽ có con.” Tô Kiệt mở miệng nói, thực lực hiện tại của anh, ở trong Vực cấp 1, tuyệt đối vô địch, thậm chí, nếu hắn nguyện ý, một ý niệm cũng có thể gạt bỏ toàn bộ Vực cấp 1, cho dù là Ý chí đại đạo của Vực cấp 1 cũng tuyệt đối không phải đối thủ của mình.
Ngược lại không có áp lực gì.
Tu luyện qua nhiều năm, một đường đi tới, cũng chỉ có tới hôm nay, mới chính thức không có áp lực gì.
Mấy năm nay, bởi vì tu luyện, đối với mẫu thân, đám người Trì Linh, Thanh Hoan, Tinh Dao, Mộng Điệp, Nghê Thường, Khương Lê, đều có chỗ thua thiệt.
Hiện tại, rốt cục có thời gian bên các nàng.
Mình muốn đi Vực cấp 2 một chuyến, đón mẫu thân và Thanh Hoan tới.” Tô Kiệt nghĩ nghĩ, nói, có chút chờ không kịp.
Hắn đã để lại ước chừng mấy ngàn gốc chí bảo tiền sử, cũng không cần lo lắng Tiểu Tô Linh đói bụng, về phần nguy hiểm??? Tứ đại Trường Sinh gia tộc đều kính sợ, còn có nguy hiểm gì đáng nói, ngắn ngủi rời đi một chút, không có gì.
Hơn nữa, dựa theo thực lực hiện giờ của hắn, dưới tình huống cực hạn, vượt qua vực cấp 1 cùng vực cấp 2, đại khái chỉ cần một nén nhang thời gian, tốc độ nhanh vượt quá tưởng tượng.
‘Trì Linh, cái này cho em nếu quả thật gặp phải nguy hiểm gì, xé nó ra, có thể ngăn cản một lần.” Tô Kiệt nghĩ nghĩ, lại đưa cho Trì Linh một tấm phù triện, là hắn tiện tay khắc, đừng xem thường, một phù triện nho nhỏ như vậy, có thể bộc phát ra sức chiến đấu của Hồn Đế tầng chín, coi như là vì an toàn tuyệt đối của Trì Linh và Tinh Dao đi.
“Ông xã, đi sớm về sớm, em cũng nhớ rõ chị Hoan bọn họ rồi.” Tinh Dao tiến lên, ôm lấy Tô Kiệt, nhẹ giọng nói, trong đôi mắt đẹp tràn đầy vẻ chờ mong, cô biết, ông xã hẳn là vô địch vực cấp 1, về sau, không có áp lực, người một nhà có thể nhẹ nhàng thoải mái, vui vẻ hưởng thụ cuộc sống.
Giây tiếp theo.
Tô Kiệt biến mất.
.............................................
.............................................
.............................................
Ngày hôm sau.
Tô Kiệt mang theo mẫu thân, Thanh Hoan, Mộng Điệp, Nghê Thường, Khương Lê đi tới Phiêu Miểu Tông.
“Tiên khí thật nồng đậm.” Đạm Đài Thanh Hoan cảm thán một câu.
Sau này, chúng ta sẽ sống ở Phiêu Miểu Tông.” Tô Kiệt một tay cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Thanh Hoan, vừa nói với mẹ.
Mẫu thân hiện giờ cũng đã là Thánh cảnh, mặc dù không có kinh nghiệm chiến đấu gì, nhưng có cảnh giới như vậy chồng chất, thọ nguyên cũng không có vấn đề gì, sống mấy trăm nghìn tuổi không thành vấn đề.
Mau mau mau, dẫn ta đi gặp Trì Linh, một thời gian ngắn không gặp, không biết nha đầu này thế nào.” Hạ Xuân Hương sốt ruột nói, bà nằm mơ cũng hy vọng có cháu trai hoặc cháu gái, hiện tại Trì Linh đã có thai, bà đương nhiên khẩn trương.
Đoàn người được Tô Kiệt an bài ở trong lầu các, dù sao lầu các rất lớn, cũng đủ chứa.
............
Trì Linh cũng rất vui vẻ, gặp lại đám người Thanh Hoan, Mộng Điệp, Khương Lê, Nghê Thường, tâm tình càng thêm vui sướng, chỉ là có chút không quá thích ứng với sự khẩn trương của mẫu thân Hạ Xuân Hương, hận không thể thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm nàng, sợ nàng ăn không ngon, nghỉ ngơi tốt,....
Vài ngày sau.
Tô Kiệt đang cùng Trì Linh uống thuốc canh, đột nhiên, trong lỗ tai truyền âm của tông chủ Diệp Trường Không: “Tô tiểu tử, người bên thế lực ẩn giấu tới, tới...... Có không ít người tới, đại khái có hơn một ngàn người.
“Hả?” Tô Kiệt có chút kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận