Y Vương Cái Thế

Chương 7. Suýt nữa bị doạ chết

Chương 7. Suýt nữa bị doạ chết
Chương 7
Tô Kiệt, mình ngăn bọn họ lại, cậu đi trước đi!!! Tên kia khẳng định thân phận không đơn giản, hắn ta gọi điện thoại tìm người! Vạn nhất...... "Châu chấu đứng bên cạnh Tô Kiệt, thấp giọng nói, trong giọng nói hồn nhiên sốt ruột còn có chút áy náy.
Tôi cũng không đơn giản, yên tâm đi. "Tô Kiệt cười nói, rất nhẹ nhàng.
Nhưng mà...... Châu chấu gấp muốn chết, nhưng khuyên không được Kiệt à! Hơn nữa, hắn biết tính cách của Tô Kiệt, chuyện Tô Kiệt quyết định, căn bản sẽ không thay đổi!
Bên kia, Phùng Quý thật vất vả mới được đám người Từ Chấn Sinh đỡ lên.
"Trên đầu thủng lỗ to quá, không cầm được máu, phải đi bệnh viện thôi!"Từ Chấn Sinh ngưng giọng nói, đều có chút hoài nghi sự đời, Phùng Quý thiếu chút nữa bị đánh chết đi? Tên kia làm sao dám?!
"Không đi, không tận mắt... tận mắt nhìn thấy thằng chó này chết như thế nào??? Tôi khó giải được mối hận trong lòng!" Phùng Quý oán độc nhìn chằm chằm Tô Kiệt từ xa, ánh mắt đều đỏ như máu, có trời mới biết giờ phút này hắn rốt cuộc chịu đựng nỗi đau thân thể đáng sợ cỡ nào?
"Chúng ta đi bên kia hành lang, có thể nhìn qua cửa sổ thấy phía dưới ông nội của tôi lúc nào dẫn người tới!"Phùng Quý chỉ chỉ bên ngoài hành lang phòng bao Lâu Lan hành lang.
Từ Chấn Sinh đỡ Phùng Quý, chậm rãi đi ra hành lang.
Hình Chi cũng đỡ Chu Vân Hồng còn đang gào thét dữ tợn chậm rãi đến hành lang.
Mộng Huyên, hai tên điên kia đợi lát nữa chết cũng không biết chết như thế nào, con còn khăng khăng một mực u mê?! Con nhìn xem cha con đã thành cái dạng gì rồi hả?!"
Nhưng mà, Chu Mộng Huyên có chút do dự, suy cho cùng, Chu Vân Hồng là cha của mình, nhưng, ngẫm lại hành động của cha mẹ, giờ phút này lại khiến cô vô cùng tức giận, chỉ còn lại nước mắt rơi, đau khổ, lắc đầu!
"Con......" Hình Chi tức gần chết, nhưng cũng không thể làm gì, đã hạ quyết tâm, từ hôm nay, sẽ nhốt con gái lại.
Thời gian từng giây từng giây trôi qua, châu chấu gấp gáp như kiến bò trên chảo nóng.
Tô Kiệt thì đã tính trước.
Khoảng một hai mươi phút sau.
Đột ngột.
Cửa khách sạn Thiên Hồ.
Brừm…br ừm….Từng chiếc từng chiếc Range Rover dừng lại, đều là màu đen kéo dài, liếc mắt một cái, lại...... Không ngờ ước chừng hai ba mươi chiếc.
Hết sức rầm rộ.
Mà cầm đầu là một chiếc Rolls Royce Phantom đời mới.
Một màn này, quá mức rung động, thế cho nên, những người qua đường xung quanh khách sạn Thiên Hồ đều trực tiếp dừng bước, khiếp sợ, nhìn về phía đoàn xe
Những bảo vệ của khách sạn Thiên Hồ kia, thậm chí cũng không dám tiến lên hỏi thăm.
"Là ông nội …ông nội dẫn người tới!", Phùng Quý kích động nói, chính hắn cũng không ngờ tới ông nội lại rầm rộ như thế này
Sau một khắc, hơn 100 tên vệ sỹ mặc áo đen bước ra khỏi 20,30 chiếc Land Rover!!!
Tên nào tên đấy đều cao to thân thể cường tráng, không tên nào thấp hơn 185 cm, đeo kính râm, cầm côn điện trong tay!
Nhìn từ xa, thật đáng sợ.
Một mảnh đen kịt.
Quả thực làm cho người ta không dám hít thở.
Người qua đường lui tới, sắc mặt đều có chút tái nhợt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận