Thập Niên 80: Tiểu Quả Phụ Mang Con Tái Giá

Chương 349. Lý Hồng Quân Tới Thăm Nhà Mới (2)

Editor: Tô Nhi
—-------------
“Anh cũng mua nhà ở đây a?” Trâu Hoa Anh hậu tri hậu giác mới chú ý đến lời của Lý Hồng Quân nói.
Thời buổi này, phải là người có rất nhiều tiền mới mua nhà a…
‘Đúng vậy, nha, chính là tòa đối diện kia, ở lầu hai.” Lý Hồng Quân tùy tiện nói, anh ta không chút e dè với bạn gái mới quen được một tháng mà nói ra việc mình tự mua nhà.
Mua nhà xong thì liền có thể làm hàng xóm với Từ Hải Châu, nhưng mà cũng vì thể mà anh ta trở thành người nghèo của xã hội, tiền trang hoàng nhà cửa trước mắt vẫn chưa gom đủ. Mặc dù Kiều Lộ bỏ ra chi phí lên để trang trí nhà cửa nhưng trên thực tế cô vẫn còn một số tiền đủ để chi trả cho chi tiêu hằng ngày. Việc bỏ tiền ra trang trí nhà cần phải tính toán thật cẩn thận không thể qua loa được.
“Thật lợi hại.” Mua được nhà ở ở còn chưa tình, đã vậy còn mua nhà ở khu Nam Hồ!
Chị Lưu giới thiệu cho cô ta một người bạn trai thật lợi hại a!
Vốn Trâu Hoa Anh đã ái mộ Lý Hồng Quân, lúc này, khi nhìn Lý Hồng Quân cô ta càng thêm khâm phục.
Lý Hồng Quân áp xuống sự đắc ý trong lòng, khuỷu tay để trên bả vai của Từ Hải Châu, “Vợ chồng hai người khi nào định chuyển nhà, nếu người phụ không đủ thì tôi còn có mấy người anh em.”
Kiều Lộ cười đáp, “Không cần đâu, cũng chỉ có dọn giường và tủ quần áo đồ thôi thêm máy đồ lặt vặt thôi, mấy cái bàn cái ghế thì vẫn để ở nhà bên đó.”
“Kia, vậy không nhanh dọn vào a, dọn sớm một chút có thể ở sớm một chút.” Nếu không phải do tài chính có hạn, Lý Hồng Quân cũng muốn xuống tay trang trí nhà cửa rồi vào ở.
“Bọn em đã tìm người vận chuyển rồi, chủ yếu làm em đang suy nghĩ nên bỏ đâu cho phù hợp nên không vội.”
Lý Hồng Quân nhướng mày, bội phục nhìn Kiều Lộ, “Thật giỏi, nhà của hai người đã đủ đẹp rồi.”
Kiều Lộ bật cười: “Dù sao thì đây cũng là ngôi nhà đầu tiên mà, đương nhiên phải nghiêm túc một chút.”
“Toàn bộ đồ dùng đều mua mới hết sao?” Nói xong còn lẩm bẩm, “Trách không được tốn nhiều tiền như vậy.”
Lý Hồng Quân tiếc tiền nha, theo anh ta thì tường màu trắng rồi, chỉ cần bỏ thêm chút đồ gia dụng vào liền có thể dô ở, dù sao ở một thời gian cũng sẽ trở nên loạn thôi, anh ta không có nhiều thời gian để dọn dẹp như vậy….Đúng rồi, nếu có một người vợ, không phải sẽ có người giúp anh ta làm việc này sao?
Lý Hồng Quân quay đầu nhìn Trâu Hoa Anh, người bạn gái này chính là kiểu người hiền thê lương mẫu điển hình…Bất quá, Lý Hồng Quân chưa có ý định kết hôn bây giờ, hiện tại là quá sớm.
“Đồ dùng ở đại tạp viện đều rất lâu rồi, bỏ vào nhà thì không hợp nên cứ để ở bên đó.”
Một cách công bằng mà nói, đồ ở bên nhà đại tạp viện kỳ thật không phải là của Từ Hải Châu, đó đều là tài sản của nhà họ Lý, mặc dù trên pháp luật đó là của Từ Hải Châu.
Cẩn thận ngẫm lại thì cảm thấy vẫn là nên mua mới toàn bộ, đồ hoàn toàn thuộc về gia đình mình.
Tiền sao, kiếm lại là được, hiện tại đồ dùng tuy mắc nhưng ba mươi năm sau vẫn có thể dùng được! Dù sao thì tiền kiếm lại là được!
“Được rồi, hai người chính là thổ hào, cứ trực tiếp bỏ qua câu vừa rồi đi.”
Hôm nay là ngày đầu tiên Lý Hồng Quân đưa bạn gái tới ra mắt, tốt xấu gì cũng là bạn nhiều năm, như thế nào thì hai vợ chồng Kiều Lộ cũng nên mời người ta một bữa cơm.
Vừa lúc cần thương lượng phương án cho mua thu, nên Kiều Lộ liền mời hai người tới đại tạp viện ăn cơm.
Quay lại, Kiều Lộ bỗng nhiên nói với Lý Hồng Quân, “Hồng Quân, anh có thể giúp em đi gọi Du Phồn tới được không?”
‘A?’ Nghe thấy tên quen thuộc, trái tim của Lý Hồng Quân run lên một nhịp, xác nhận lại, ‘Ai?”
“Du Phồn, vừa lúc em cần thương lượng với cô ấy chuyện trang phục mới của cửa hàng.”
Không thể hiểu được, Lý Hồng Quân thở dài, “Trang phục mới của cửa hàng có liên quan gì đến Du Phồn?”
Lý Hồng Quân khó hiểu hỏi.
Kiều Lộ giải thích: “Ngày hôm qua em đi dạo phố Bạch Vân, nghe nói dạo gần đây cô ấy làm ăn không tốt. Vừa lúc bạn trai cô ấy đi học đại học ở thành phố Lữ Khẩu, cô ấy nói muốn tích kiệm tiền đi thăm bạn trai. Em thì đang chuẩn bị cho bộ sưu tập mới, em nghĩ là chúng ta có thể hợp tác với cô ấy.”
Lúc đó, Từ Hải Châu cũng có mặt, kỳ thật kế hoạch này không phải là của cô mà là của Từ Hải Châu.
Nhiều năm buôn bán ở ngoài, lại được Kiều Lộ hướng dẫn một thời gian, bây giờ, cho dù là gặp phải tình huống gì Từ Hải Châu đều tự hỏi có biện pháp marketing nào phù hợp không?
Này không phải là cơ hội tới sao?
“Không phải cô ấy bán tơ lụa sap? Hai nhà có gì mà hợp tác?” Lý Hồng Quân bĩu môi, cạn lời.
“Đương nhiên có thể, mau đi đi, anh hẳn là biết nhà cô ấy ở đâu đi?” Lần trước uống rượu chính Lý Hồng Quân là người đưa Du Phồn về.
Hai vợ chồng Kiều Lộ đều không chịu nói, Lý Hồng Quân chỉ có thể chấp nhận.
Lý Hồng Quân gãi gãi đầu, bất đắc dĩ nói: “Được, tôi đi gọi người.”
Sau khi quét dọn nhà lại một lần nữa, đoàn người mênh mông cuồn cuộn tiến về nhà Từ Hải Châu ở đại tạp viện.
Nhân lúc Lý Hồng Quân đạp xe đi gọi Du Phồn, Kiều Lộ hỏi thăm về tình huống của Trâu Hoa Anh một chút.
Trâu Hoa Anh thật sự là cô gái nhỏ, không phải là nhìn nhỏ nhắn đáng yêu mà cô ta thật sự mới có mười chín tuổi.
Trâu Hoa Anh tốt nghiệp sơ trung, hiện tại đang đi làm ở xưởng, một tháng được 40 đồng tiền lương, trong nhà thì có hai anh trai. Trong phạm vi mười dậm quanh đại tạp viện, có thể nói điều kiện của Trâu Hoa Anh có thể xem là tốt nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận