Đế Tôn

Chương 1824 + 1825: Nguyên Dương mất trộm.

Khí tức của hắn không chút nào kém hơn chư đế, cho người cảm giác tựa như bên trong Chư Thiên nhiều ra một Thần Đế, quân lâm thiên hạ!

Đã qua thật lâu, thần đình thứ sáu của Giang Nam đã thành, khí tức dần dần hạ xuống.

- Đa tạ chư vị đạo hữu gia trì.

Giang Nam khom người, hướng Chư Thần, chư đế cùng Tam Hoàng nói cám ơn.

Chư Thần, chư đế cùng Tam Hoàng khí tức hạ xuống, nhao nhao hoàn lễ nói:

- Giáo chủ thành Quân, chính là đại sự của Chư Thiên ta, không thể không đến đây tương trợ!

Chư Thần, chư đế cùng Tam Hoàng từng người tán đi, Giang Nam trở lại Chư Thiên phủ, đem một thân sự vụ giao cho Thi Hiên Vi nói:

- Phu nhân, hôm nay Chư Thiên cùng Địa Ngục chấn nhiếp lẫn nhau, Địa Ngục chư hoàng bị Đạo Vương dư uy cùng Bổ thiên thần nhân bức phải ẩn núp, không dám xuất đầu, trong Địa Ngục đã không ai có thể lưu lại ta. Ta muốn đi Địa Ngục một chuyến, gặp một lần rốt cuộc là ai cùng Đạo Vương tranh chấp, nhìn một cái hai tồn tại này phải chăng thật sự vẫn lạc, hoặc là đi Tiên Giới.

Hôm nay Thi Hiên Vi dĩ nhiên cũng đạt tới Thần Tôn Đại viên mãn cảnh giới, vài thập niên hun đúc làm cho nàng đã có khí chất mẫu nghi thiên hạ, cười nói:

- Phu quân cẩn thận, tuy hôm nay Địa Ngục chư hoàng chia rẽ, không dám xuất đầu, nhưng vẫn là có Vấn Đỉnh thiên hạ chi tâm, thành tiên chi tâm, vẫn là sẽ sinh sự, khó tránh khỏi sẽ có người nhảy ra làm khó dễ ngươi.

Giang Nam kiếm bội bên hông, ngọc thụ lâm phong, tư thái phong độ làm lòng người khâm phục, cười nói:

- Ta tu thành Thần Quân, có thể cùng chư đế tranh phong, trong địa ngục người có thể lưu lại ta không nhiều lắm. Phu nhân, Trung Thiên chiến hậu, mấy vị sư huynh của ngươi trở lại Bỉ Ngạn thế giới, ngươi cũng cần liên lạc một chút.

Thi Hiên Vi gật đầu, cười nói:

- Tịch sư huynh cùng Lạc sư tỷ cũng đi Bỉ Ngạn thế giới, ta mấy ngày nữa cũng cần đi xem.

Giang Nam rời đi, Thi Hiên Vi nghĩ nghĩ, không có trực tiếp tiến đến Bỉ Ngạn thế giới, mà là lấy ra Nguyên Dương bản thân mạnh mẽ bắt lấy từ Giang Nam, phong ấn ở chỗ sâu nhất trong Chư Thiên phủ, thầm nghĩ:

- Hôm nay người có thể không biết phu quân như thế nào không nhiều lắm, cái Nguyên Dương này đại khái là không dùng đến rồi, vẫn là phong ấn, miễn cho gây sai lầm...

Thi Hiên Vi bố trí thỏa đáng, gọi Nhạc Ấu Nương, Mộ Yên Nhi cùng Giang Lâm tam nữ, tuy Nhạc Ấu Nương cùng Mộ Yên Nhi đã được Phong Hầu, từng người thống lĩnh một tòa Chư Thiên thế giới, nhưng thường xuyên đến Chư Thiên phủ giúp đỡ, quản lý sự vụ. Mà Giang Lâm thì là giáo chủ muội muội, cũng có hầu vị, phụ trách quản lý Huyền Thiên thư viện, cùng Chư Thiên phủ cũng thường có lui tới, một ở là mấy tháng.

Thi Hiên Vi phân phó nói:

- Ta ly khai mấy ngày, những ngày này các ngươi hỗ trợ quản lý Chư Thiên phủ, duy trì Chư Thiên phủ vận chuyển. Còn có, coi chừng Chư Thiên phủ bảo khố của chúng ta, không được để cho người tiến vào trong đó, bên trong có một kiện đồ vật... Ân, rất trọng yếu, không thể mất. Ta nơi này có một mặt kim phù, chính là ta cùng với giáo chủ liên thủ luyện, hôm nay phân ba phần, các ngươi tất cả được một phần, hợp cùng một chỗ liền có thể mở ra bảo khố.

Tam nữ đồng ý, cười nói:

- Hôm nay Thần giới Chư Thiên bình an, còn có ai to gan như vậy, mạnh mẽ xông tới Chư Thiên phủ chúng ta đoạt bảo?

- Cẩn thận thì tốt hơn.

Thi Hiên Vi kiểm tra không sai, lúc này mới yên lòng lại, phong ấn bảo khố, thúc dục Bỉ Ngạn Nữ Đế lưu lại ngọc phù, ly khai Chư Thiên phủ tiến vào Bỉ Ngạn thế giới.

Nàng chân trước vừa đi, Nhạc Ấu Nương liền cùng Mộ Yên Nhi, Giang Lâm thương nghị nói:

- Sư mẫu thần thần bí bí, không biết ở trong bảo khố gửi bảo bối gì, không bằng chúng ta đem ba khối kim phù hợp lại làm một, vụng trộm tiến vào xem một cái?

- Không ổn đâu?

Mộ Yên Nhi chần chờ nói:

- Giáo tôn phu nhân nói, vật kia rất quý, không để cho mất...

- Liếc mắt nhìn cũng sẽ không mất đi.

Nhạc Ấu Nương khuyên can mãi, cuối cùng để cho Mộ Yên Nhi cùng Giang Lâm gật đầu, tam nữ đang muốn đi vào bảo khố, đột nhiên chỉ nghe một thanh âm cười nói:

- Phong Đô Ngọc Dung tôn vương, Thiên Đô Linh Tuyết thượng tôn, Thiên Nguyên thiên Lưu Ly Thần Quân, Nguyên Quân Nữ Đế tọa hạ Tiểu Nguyên Quân Vi Tuyết Chủ, đến đây diện kiến Huyền Thiên giáo chủ, kính xin giáo chủ hiền khang lệ đi ra gặp gỡ!

Tam nữ liếc nhau, chỉ phải buông sự tình tiến vào bảo khố nói:

- Bốn vị tồn tại này đều là cùng giáo tôn một cái bối phận, không được lãnh đạm. Đợi tiễn các nàng đi, chúng ta lại tiến trong bảo khố nhìn xem.

Tam nữ nghênh tiếp Ngọc Dung tôn vương, Linh Tuyết thượng tôn, tiểu Nguyên Quân Vi Tuyết Chủ cùng Lưu Ly Thần Quân, chào đón các nàng, lúc này không khỏi nao nao, chỉ thấy ngoại trừ bốn nữ tử ra, còn có hai vị nữ tử xuất chúng, một cái ôn nhu im lặng, hoa nhường nguyệt thẹn, trong mắt thần hoa nội liễm, một cái cao cao tại thượng, tư thế hiên ngang, trong đôi mắt có khí tức cuồng dã không bị trói buộc.

Hai nữ này đều là sắc nước hương trời, nhưng trong đôi mắt lại có yêu khí nồng đậm, hiển nhiên là bá chủ bên trong Yêu tộc!

Hơn nữa xem đại đạo của các nàng, cùng Chư Thiên vạn giới đại đạo có chỗ bất đồng, hiển nhiên thực sự không phải là Yêu tộc cường giả trong Chư Thiên vạn giới.

- Hai vị này là?

Giang Lâm cùng Mộ Yên Nhi không dám lãnh đạm, tiến lên khoản đãi, cười hỏi.

- Hai vị này là đặc sứ đến từ Yêu giới.

Linh Tuyết thượng tôn mỉm cười giới thiệu nói:

- Vị này chính là Điệp Y yêu quân, vị này chính là Cửu Phượng yêu quân, đều là phụng yêu giới Thiên Môn đại đế chi mệnh đến Chư Thiên ta, hiến sách Tam Hoàng. Tam Hoàng tiếp được Thiên Môn đại đế thư, lệnh chúng ta khoản đãi hai vị khách quý này. Cửu Phượng đạo hữu nói, các nàng cùng giáo chủ tình bạn cố tri, muốn tới Chư Thiên phủ một hồi, lúc này chúng ta mới đến phiền nhiễu giáo chủ thanh tịnh. Xin hỏi giáo chủ ở đâu?

- Thật sự là không khéo.

Nhạc Ấu Nương cười mỉm nói:

- Sư tôn ta vừa rời Chư Thiên, sư mẫu ta cũng đã đi...

- Thủy Công Giang là cố ý trốn tránh người ta sao?

Cửu Phượng Yêu Tôn cười mỉm nói:

- Người ta cũng không phải thật sự muốn cùng hắn sinh thuần chủng, nhìn đem hắn sợ tới mức bỏ chạy kìa.

Bọn người Giang Lâm liếc nhau, cũng có chút ít sờ không rõ ý nghĩ, thầm nghĩ:

- Ca ca ta hoàn toàn chính xác đi qua Yêu giới, chẳng lẽ ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt? May mắn chị dâu không có đây, nếu không nhất định sẽ dẫn xuất đại sự, ... ặc, sẽ cháy nhà a.

Mộ Yên Nhi dù sao lão thành một ít, thấy hào khí có chút không đúng, vội vàng chuyển hướng chủ đề, cười nói:

- Chư Thiên phủ ta chính là chư hoàng chư đế cùng giáo tôn đồng loạt ra tay luyện chế thành, khắp nơi tiên cảnh, lịch sự tao nhã, hôm nay khó được khách quý đến, tiểu muội thay giáo tôn tiếp đãi chư vị đạo hữu, du lịch một phen.

Chúng nữ thả lỏng trong lòng, cười nói:

- Rất muốn nhìn chư hoàng chư đế cùng giáo chủ thủ đoạn.

Chúng nữ du lịch Chư Thiên phủ, quả nhiên thấy Chư Thiên phủ mỹ lệ hùng vĩ, sơn thủy hoa cảnh bố trí trang nhã, ở chỗ bình thường gặp không tầm thường, ở chỗ bất phàm gặp thần thánh, tại chỗ thần thánh gặp đại đạo, tại chỗ đại đạo gặp Hoàng Đạo, tại chỗ Hoàng Đạo gặp tiên đạo, làm cho người lưu luyến quên về, trong thoáng chốc là mấy ngày trôi qua.

Mà vào lúc này, Thi Hiên Vi sớm đã đến Bỉ Ngạn thế giới, bái kiến Hoằng Tổ Thần Đế cùng mấy Tiên Thiên Thần Ma sư huynh, lại gặp được bọn người Tịch Ứng Tình, Lạc Hoa Âm, đã ở trong Bỉ Ngạn tiên đình, từng người mượn nhờ thời gian trong tiên đình cùng tiên khí tiên quang đến tu luyện, tìm hiểu Bỉ Ngạn Nữ Đế lưu lại tiên đạo.

- Đáng tiếc phu quân không cách nào tới nơi này, nếu không hắn ở trong Bỉ Ngạn thế giới tiềm tu mấy trăm năm, giờ phút này chỉ sợ muốn chứng đạo thành đế rồi.

Thi Hiên Vi nhìn thấy Lạc Hoa Âm dĩ nhiên thành tựu Thần Quân, mà Tịch Ứng Tình cũng là Thần Quân, trong nội tâm thở dài:

- Cũng không biết Bỉ Ngạn sư tôn hôm nay ở nơi nào? Nàng cùng Càn Khôn lão tổ có hạnh phúc hay không...

- Sư muội, ngươi tới vừa vặn.

Lạc Hoa Âm cười nói:

- Ta vừa mới tu thành Thần Quân, đang tĩnh cực tư động, chuẩn bị đi ra ngoài một chút. Tử Xuyên tại Chư Thiên phủ sao? Ta giá thuyền đi qua, dẫn hắn cùng đi Quỷ giới pha trộn, đoạt vài món pháp bảo đến chơi đùa.

Thi Hiên Vi cười nói:

- Phu quân đã ra Chư Thiên, nói là muốn đi địa ngục nhìn Đạo Vương cùng ma tiên chiến trường, hôm nay không ở trong phủ.

Lạc Hoa Âm nhíu mày, nhảy lên Bỉ Ngạn Thần Chu, cười nói:

- Ta đi tìm Ấu Nương, chuyện này mang theo nàng nhất định cũng rất có ý tứ.

Dứt lời, Thần Chu phi tốc bỏ chạy, biến mất không thấy gì nữa.

Thi Hiên Vi bất đắc dĩ, thầm nghĩ:

- Mà thôi, Ấu Nương cũng là chủ nhân ngồi không yên, ở lại Chư Thiên phủ sẽ gây chuyện thị phi. Nàng cùng Lạc sư tỷ chung một chỗ đi ra ngoài, Chư Thiên phủ ta cũng có thể bớt chút nhiễu loạn...

Nàng tĩnh tâm ngồi xuống, ở trong tiên đình ngộ đạo, lại cùng bọn người Hoằng Tổ, Hồ Thiên đạo nhân, Huyền Hoàng đạo nhân cùng Tịch Ứng Tình trao đổi, lấy được nhiều ích lợi, dần dần muốn đột phá, tu thành Thần Quân.

Trong Tiên đình thời gian thông nhiễm cực nhanh, bất tri bất giác liền đã là trăm năm, mà ở bên ngoài chỉ là qua vài ngày công phu, Thi Hiên Vi rốt cục tích lũy tiền vốn hùng hồn, thành công đột phá, tu thành Thần Quân.

Mọi người nhao nhao chúc mừng, Thi Hiên Vi cũng có chút vui mừng, đột nhiên sắc mặt nàng biến hóa, Tịch Ứng Tình cười hỏi:

- Đệ muội, đã xảy ra chuyện gì?

Thi Hiên Vi tâm thần có chút không tập trung, vội vàng đứng dậy, vội vã hướng ra phía ngoài tiến đến nói:

- Trong Chư Thiên phủ đã xảy ra chuyện! Ta lưu lại một kiện bảo vật đặt ở trong bảo khố, hôm nay có người xúc động cấm chế ta thiết hạ, đem bảo vật kia lấy đi rồi!

Tịch Ứng Tình cũng không khỏi biến sắc, đứng lên nói:

- Cái bảo vật gì? Phải chăng nghiêm trọng? Ta với ngươi cùng một chỗ tiến đến!

- Cũng không phải bảo vật kinh thiên động địa gì, bất quá...

Trong nội tâm Thi Hiên Vi xoắn xuýt, thật sự không biết nên nói như thế nào, chỉ đành phải nói:

- Cái bảo vật này đối với ta cùng Tử Xuyên đều thập phần trọng yếu, nếu rơi vào trong tay nam tử cũng thôi, nếu rơi vào trong tay nữ tử, chỉ sợ sẽ dẫn xuất một đống lớn nhiễu loạn... Thậm chí, không thể nói trước tương lai sẽ có người đến đoạt gia sản... Sư huynh, chuyện này ngươi không tiện nhúng tay... Ai, sớm biết thì hủy diệt rồi!

Nàng vội vàng bỏ chạy, Tịch Ứng Tình như Hòa thượng lùn 2 thước với tay sờ không đến đầu, không biết nàng đến tột cùng nói cái gì, lẩm bẩm nói:

- Rốt cuộc là cái bảo vật gì, rõ ràng còn có thể đoạt gia sản...

Thi Hiên Vi vội vàng trở lại Đô Thiên Phủ, đến Đô Thiên Phủ, chỉ thấy hết thảy bình tĩnh như trước, bất quá Nhạc Ấu Nương cùng Lạc Hoa Âm đều không ở chỗ này, nghĩ đến là lái Bỉ Ngạn Thần Chu đi làm thổ phỉ, Mộ Yên Nhi cũng không ở chỗ này.

Thi Hiên Vi nhảy vào bảo khố, không khỏi dậm chân:

- Quả nhiên đã mất!

Nàng lấy lại bình tĩnh, gọi Giang Lâm, hỏi thăm mấy ngày nay phải chăng có chuyện phát sinh.

Giang Lâm nói:

- Ngược lại chưa từng có việc, chỉ là chị dâu giao cho ta kim phù mất đi gần nửa ngày, về sau lại tìm được.

Trong lòng Thi Hiên Vi tim đập mạnh một cú, hỏi kỹ mấy ngày nay có người nào đi vào Chư Thiên phủ, Giang Lâm liền nói từng cái danh tự chúng nữ, Thi Hiên Vi chỉ cảm thấy huyệt Thái Dương ẩn ẩn nhảy lên, thầm nghĩ:

- Nhiều như vậy... Rốt cuộc là cái nào lấy đi đạo Nguyên Dương kia của phu quân? Cái này để cho ta từ đâu tìm được... Chỉ mong người đánh cắp Nguyên Dương kia, không mở ra phong ấn của ta, nếu không Nguyên Dương trong bình ngọc bay ra, vậy thì không xong rồi...

Nàng đang tâm thần bất định, đột nhiên cảm ứng được phong ấn của mình ở lại trên bình ngọc bị người phá vỡ.

- Không xong rồi...

Thi Hiên Vi thở dài, thầm nghĩ:

- Phu quân ngươi biết không, ngươi có hậu rồi, chỉ là không cùng ta sinh... Tương lai chỉ sợ có người muốn mang theo nhi tử hoặc là con gái, chạy tới chia gia sản rồi... Rốt cuộc là ai đánh cắp bình Nguyên Dương này? Thứ này cũng là ai liền có thể lén lấy ra chơi sao...

Mà vào lúc này, Giang Nam đã rời Chư Thiên thần giới, đi vào Hồ Thiên đại thế giới, hắn ngồi ở trước nhà tranh, Hồ Thiên lão tổ cũng ngồi ở trước nhà tranh, hai người không nói gì, từng người đại đạo bốc hơi, diễn biến ra đủ loại dị tượng.

Ba ngày sau, Giang Nam đứng dậy ly khai, Hồ Thiên lão tổ cũng phản hồi nhà tranh, hai người vẫn là một câu không nói.

- Hồ Thiên lão sư tử kiếp vẫn còn, còn không có biến mất.

Giang Nam đi ra Hồ Thiên đại thế giới, mày nhíu lại, hắn cùng với Hồ Thiên lão tổ tuy một câu cũng không có nói, nhưng đại đạo ở giữa trao đổi lại không cần nói chuyện, ngôn ngữ như thế nào có thể đem đại đạo miêu tả?

Hắn cùng Hồ Thiên lão tổ trao đổi đại đạo, gặp được số mệnh của Hồ Thiên lão tổ khô kiệt, có tử khí bao phủ, đây là dấu hiệu vẫn lạc.

Theo lý mà nói, Đạo Vương chém giết Lan Lăng Thần Hoàng, tiêu diệt Tạo Hóa Huyền Tổ, cùng Địa Ngục ma tiên chung một chỗ biến mất, đã dẹp loạn uy hiếp của Chư Thiên vạn giới, cho dù Thiên Mẫu Thánh Hậu cũng lật không nổi bao nhiêu sóng gió, kết quả Hồ Thiên lão tổ vẫn lạc đã giải.

Bất quá, Hồ Thiên lão tổ như cũ có vẫn lạc hiện ra, cái này để cho hắn có chút nghi ngờ.

- Quang Vũ cùng Thiên Mẫu Thánh Hậu chung một chỗ biến mất không thấy gì nữa, cùng hắn đồng thời biến mất còn có Trường Nhạc Vị Ương hai vị nương nương cùng Thánh Hoàng Thần Đế, cũng là một cổ thế lực không nhỏ. Hơn nữa, bộ hạ cũ của Quang Vũ cũng chưa toàn bộ chết hết, còn có Đế Thiên, Phụ Triều cùng năm vị Thánh Vương tồn thế, những người này hôm nay cũng không thấy bóng dáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận