Đế Tôn

Chương 2641: Đường đã đứt. (2)

Giang Nam tiếp tục tìm kiếm, đi tới trước nhưng mãi không tìm được người quen kia. Sau đó Giang Nam thấy dấu vết chiến đấu của Đế và Tôn.
Trong dòng thời gian đằng trước xuất hiện nhiều vết nứt, là dấu vết tồn tại siêu mạnh đại chiến để lại. Bọn họ cường đại đến nỗi khiến pháp lực quán thông tiền sử, ảnh hưởng sự ổn định của dòng thời gian.
Đây là dấu vết chiến đấu của Đế và Tôn.

Giang Nam nhìn đằng trước, khe rãnh lớn xé rách thời không tiền sử cổ xưa, khe rách lan tới tận thời đại nguyên đạo.

Chuyện này gần như không thể xảy ra nhưng nó có thật. Đứng trong dòng thời gian không thể vào các thời đại, như người ngoài cuộc đứng xem thời đại phát triển.
Nhưng Đế và Tôn? Tình huống từ dòng thời gian đánh tới thời đại nguyên đạo, dư âm công kích xuyên vào thời đại nguyên đạo.
Thủ đoạn kinh thiên động địa như thế thật là vượt sức tưởng tượng.

Giang Nam đánh giá kỹ, rất là giật mình. Thực lực của Đế và Tôn vượt qua sự tưởng tượng của cường giả như Giang Nam, làm hắn ngước nhìn.

Giang Nam cẩn thận tiến tới, né trách vết nứt thời không. Các vết nứt rất nguy hiểm, rơi vào trong đó bị thời gian loạn lưu cuốn đi, hoàn toàn biến mất, không còn xuất hiện ở bât cứ thời đại nào, mãi mãi biến mất trong thời gian loạn lưu không tìm thấy đường về.

- Có vẻ Đế và Tôn đánh thật, nếu không chẳng ra tay dữ dội như thế.

Giang Nam Thần Tang nương nương kđi tới, xem xét những vết nứt thời gian, phát hiện chút manh mối. Tuy Đế và Tôn khiến dư âm công kích xông vào thời đại nguyên đạo nhưng thời đại này tự động sinh ra thời không bao vây đòn công kích lại, cho nên tuy bọn họ chiến đấu rất mãnh liệt vẫn không tạo thành chút tổn thương nào cho sinh linh sống trong đó.
Sức chiến đấu của Đế và Tôn mạnh mẽ đến thế nhưng không thay đổi được sự thật đã xảy ra.
Không lâu sau, Giang Nam trông thấy đạo tràng Đế Tôn.

Trong vũ trụ thời đại nguyên đạo, một thời không kỳ lạ lơ lửng liên tục hút nguyên thủy chi khí từ thời đại nguyên đạo. Trong thời không, hai cái xác to lớn bềnh bồng, một là Hồng Mông Thanh Liên, một là Tiên Đế.
Tiên Đế và Tiên Tôn lĩnh ngộ đạo lý khiến tiên đạo vĩnh viễn bất diệt tại đây, hai người nhìn nhau cười, chủ động tan rã đại đạo, để lại xác chết và ba ngàn tiên đạo chưa hoàn thành. Nguyên thần của hai người bay vào tầng hư không thứ bảy biến thành hai đạo cung.

Nguyên thần trong hai đạo cung có cảm ứng kỳ diệu với thân thể Tiên Đế, Tiên Tôn nên mới đánh thông đường hầm kết nối với chỗ này.
Xác Tiên Đế, Tiên Tôn trở thành đạo tràng Đế Tôn.

Chỉ có cơ thể đẳng cấp như hai người mới khiến thời đại nguyên đạo không bài trừ đạo tràng được, mới hút nguyên thủy chi khí từ thời đại nguyên đạo được, mới dẫn đại đạo thời đại nguyên đạo tẩm bổ, thấm nhuần ba ngàn ba ngàn đại đạo được.

Đạo tràng kia vô cùng thần thánh, chưa đến gần mơ hồ có đạo âm làm người tỉnh ngộ từ xa vọng đến. Giang Nam đứng bên ngoài đạo tràng Đế Tôn quan sát.
Đường đằng trước đã đứt.

Đế và Tôn tạo đạo tràng tại đây chứ không trong hỗn độn hồng mông khởi nguồn thời đại nguyên đạo, có lẽ nơi này là cực hạn của bọn họ.
Đường gãy ngang, Giang Nam không thể dọc theo dòng thời gian đi tiếp, đến khởi nguồn thời đại nguyên đạo, chứng kiến quá trình thời đại vĩ đại này sinh ra.
Giang Nam đi ngược dòng thời gian Đế và Tôn khai sáng, hắn đi hơn hai vạn năm.

Hiện giờ đạo tràng Đế Tôn ngay trước mặt.

Giang Nam nhìn đạo tràng Đế Tôn, mục đích không còn xa vượt tầm vời. Nơi đó có bóng người thấp thoáng, chắc là các cường giả đi vào đạo tràng, còn đang tranh giành ba ngàn đại đạo, nguyên thủy chi khí.
Đây là cơ duyên siêu khổng lồ, ba ngàn đại đạo hay nguyên thủy chi khí đều là thần vật, thánh vật rất lợi hại, giúp tu vi, sức chiến đấu của bọn họ tăng mảng lớn.
Hơn hai vạn năm trôi qua mà tranh đấu chưa ngừng, Giang Nam còn cơ hội.

Giang Nam đứng im không nhúc nhích, giây lát sau hắn bật cười, xoay người trở về đường cũ.

- Nguyên thủy chi khí còn có chút sức hấp dẫn với ta chứ ba ngàn tiên đạo thì không là gì. Tiên đạo thì cứ để tiên nhân tranh giành đi.

Giang Nam vừa xoay người chợt thấy đạo tràng Đế Tôn tan vỡ sụp đổ, đạo tràng kia không chịu nổi thời đại nguyên đạo nghiền áp bắt đầu tan vỡ.

Các bóng người phóng lên cao, hốt hoảng chạy ra đạo tràng Đế Tôn, dọc theo đường cũ quay về.

Có người thấy Giang Nam trong dòng thời gian:

- Huyền Thiên giáo chủ?

Người đó cười phá lên:

- Huyền Thiên, bây giờ ngươi mới đến sao? Vô số kho báu Đế và Tôn, nguyên thủy chi khí, các tiên đạo đều bị phân chia hết rồi, giờ này ngươi mới tới đây? Ha ha ha ha ha ha!
Là giọng của Quỷ Nhung Đạo Quân.

Cự Linh Đạo Quân cũng xuất hiện trong dòng thời gian, cười to bảo:

- Tiểu quỷ Huyền Thiên, ngươi không biết bây giờ ta cường đại đến mức nào, ta bóp chết ngươi như bóp một con kiến!
Càn Nguyên Tiên Đế lao ra đạo tràng, nhíu mày nói:

- Thái sư, sao ngươi lâu vậy mới đến? Hơn hai vạn năm, thái sư đi đâu?

Càn Nguyên Tiên Đế tiếc cho Giang Nam

- Thực lực mọi người tiến bộ nhiều, e rằng nhân kiếp của thái sư...

Hồng Đạo Nhân, Quân Đạo Nhân lao ra đạo tràng Đế Tôn, vội chạy đến bảo vệ Giang Nam. Cả hai khí thế siêu cường đại, tiến bộ gấp mấy lần.
Huyền Đô Thiên Quân lao tới nói:

- Tuy đạo tràng còn chút tiên đạo chưa bị luyện hóa hấp thu nhưng bây giờ đạo tràng đã sụp đổ, e rằng giáo chủ không có duyên phận.

Giang Nam mỉm cười hờ hững, thi thể Đế và Tôn biến thành đạo tràng bị thời đại nguyên đạo nuốt hết. Dòng thời gian sụp đổ, mọi người không kịp nghĩ nhiều, vội bay nhanh như tia chớp ra ngoài.
- Huyền Thiên, khi đến Tiên giới là lúc nhân kiếp của ngươi bùng nổ!
Có người cười to bảo:

- Ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là tuyệt vọng!

Hồng Đạo Nhân tức giận quát:

- Ai dám đụng vào phụ thân của ta?

Hồng Đạo Nhân tức giận, mấy cường giả có thù với Giang Nam tim rớt cái bịch. Hồng Đạo Nhân tỏa sáng trong đạo tràng Đế Tôn, lấy vài tiên đạo quan trọng nhất trong ba ngàn đại đạo, thực lực tăng vọt, có vốn liếng đối đầu với bọn họ.

Đặc biệt là Hồng Đạo Nhân khống chế Bàn Cổ Thập Nhị Thiên Luân, chí bảo tiên đạo chỉ đứng sau Đinh Thiên Nguyên Thung, lại được đạo dịch tiên thiên ngũ sắc liên, có vài nguyên thủy chi khí trong đạo tràng bù đắp lại yếu kém tu vi cảnh giới, tiến vào Thiên Quân. Hồng Đạo Nhân là một đại cao thủ trong thời đại tiên đạo.

Quân Đạo Nhân tiến lên che trước mặt Giang Nam, lạnh nhạt nói:

- Các vị đạo hữu, phụ nợ thì tử trả, ăn hiếp phụ thân của ta có gì hay?

Giang Nam không biết nên nói cái gì, trong bụng hơi vui vẻ.

Bỉ Ngạn nương nương, Càn Khôn lão tổ tiến lên đứng hai bên Giang Nam, hộ tống hắn nhanh chóng thụt lùi.
Càn Khôn lão tổ cười to bảo:

- Các vị đạo hữu, đường hầm đang sụp, đây không phải nơi đánh nhau. Chờ đến Tiên giới phân thắng thua đi!

Đám người Kế Đô ma tổ, La Hầu La cũng lao tới che chở Giang Nam rút ra sau.

Kế Đô ma tổ thản nhiên nói:

- Các vị đạo hữu, chúng ta tranh chấp trong đạo tràng đã lâu, các ngươi nên biết thủ đoạn của Kế Đô ta không phải hư danh. Muốn đụng vào giáo chủ của đại giáo ta cần qua ải chúng ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận