Đế Tôn

Chương 2457: Người cầm lái Tiên giới. (2)

- Ta cho rằng Tiên Đế, Tiên Tôn để lại người cầm lái trong hai cung, người đó có thể thúc giục nguyên đỉnh, nguyên tháp, có được uy lực bình định thiên địa hỗn loạn. Có người này, đám người Thái Nhất Tiên Quân không cách nào hoàn toàn khống chế hai cung, không cần chúng ta ra tay.

Lòng Giang Nam máy động, hỏi:

- Quân sư có biết người này là ai không?

Càn Khôn lão tổ lắc đầu, nói:

- Thế thì không, nhưng ta cho rằng người này không nằm trong hai cung, không giúp đữ Tiên Đế cung hoặc Tiên Tôn cung. Người đó trú ngụ trong một tòa đạo cung, che giấu tung tích không gây chú ý.

- Người này phải là một cường giả cự ạnh nhưng không có thế lực của mình. Người này không nắm giữ quyền to nhưng thích lo chuyện bao đồng, kiềm chế các mâu thuẫn lớn nhỏ trong hai cung, không để hai cung hoàn toàn rạn nứt.

Giang Nam thở phào, lẩm bẩm:

- Ta biết người đó là ai rồi.

Càn Nguyên Tiên Quân mặc dù ở Tiên Tôn cung nhưng đối xử hai cung bình đẳng. Càn Nguyên Tiên Quân từng trấn áp Huyền Đô Tiên Quân, dánh Ngọc Kinh Tiên Quân, không có thực quyền, chuyện lớn chuyện nhỏ tự mình làm. Càn Nguyên Tiên Quân gây chuyện thị phi, phá Tiên giới gà bay chó sủa.

Hai cung có mâu thuẫn nhưng vì Càn Nguyên Tiên Quân thọc gậy bánh xe nên chỉ đấu chứ không đá, công lao của gã rất lớn.

Không ai nghi ngờ Càn Nguyên Tiên Quân chính là người cầm lái Tiên Đế, Tiên Tôn để lại cho Tiên giới. Vì Càn Nguyên Tiên Quân thật sự làm xằng làm bậy, nhân quả quấn thân, gần như đắc tội hết thủ lĩnh trong Tiên giới.

Giang Nam hơi khó chấp nhận, nhưng Càn Khôn lão tổ phỏng đoán có lý. Càn Nguyên Tiên Quân là người cầm lái Tiên giới cũng là chuyện đương nhiên. Càn Nguyên Tiên Quân phi thăng sau, khi đến Tiên giới thì nhiều sư huynh, sư đệ đã công thành danh toại trú trong hai cung, chia hai phái hệ. Càn Nguyên Tiên Quân không nằm trong hai phái hệ này, chỉ treo danh nghĩa tham gia Tiên Tôn cung.

Sau này Càn Nguyên Tiên Quân leo lên cao, nổi bật trong ma ngục huyền thai kinh, tính tình hoạt bát, suy nghĩ điều người ta không nghĩ tới, khai thác thứ người ta không thể khai thác.

Ngọc Kinh Tiên Quân quá đa nghi, Huyền Đô Tiên Quân quá hờ hững, Thái Nhất Tiên Quân quá cực đoan, Trọng Quang có kiếp nạn lớn. Mỗi mình Càn Nguyên Tiên Quân là không chỗ dựa, phúc duyên sâu dày, gã là nhân tuyển duy nhất cho người cầm lái Tiên giới.

- Người cầm lái này chắc chắn là Tiên Đế đời tiếp theo được Tiên Đế, Tiên Tôn quyết định nội bộ.

Càn Khôn lão tổ cười nói:

- Nhưng không biết hắn có thể sống đến lúc thành tựu Tiên Đế không. Sau khi hắn bị lộ sẽ chịu người ghen ghét, hãm hại. Sau khi trận chiến này bình ổn, Ngọc Kinh, Huyền Đô, Càn Nguyên đều sẽ có một trận đại kiếp nạn, không biết ai có thể sống sót.

Giang Nam gật đầu, hắn hiểu ý Càn Khôn lão tổ. Càn Nguyên Tiên Quân, Ngọc Kinh Tiên Quân, Huyền Đô Tiên Quân sắp thành tựu Thiên Quân, cường giả Hỗn Độn thiên quốc như Đại Diễn Cổ Thần hay đám người Thái Nhất Tiên Quân đều sẽ không ngồi xem bọn họ chứng được Thiên Quân, sẽ trừ khử cả ba.

Càn Khôn lão tổ bỗng lạy dài Giang Nam, cười nói:

- Giáo chủ, ta có thể làm quân sư của người chưa?

Giang Nam vội nâng Càn Khôn lão tổ dậy, mỉm cười nói:

- Ta mời người đến là để làm quân sư cho ta, tại sao đạo hữu nói thế?

Càn Khôn lão tổ lắc đầu, nói:

- Lúc trước là ngươi bắt ta về, nhâm mệnh ta làm quân sư chưa chắc người khác phục ta. Bây giờ ta hơi bộc lộ tài năng, làm quần hùng dưới tay giáo chủ phục, có như vậy quần hùng mới phục ta. Sau đó ta xin giáo chủ cho chức quân sư, khiến mọi người biết ta là quân sư được giáo chủ mời đàng hoàng, chứ không phải dựa vào mặt mũi thê tử leo lên chức quân sư.

Giang Nam cười phá lên.

Băng Liên Thánh Mẫu đánh giá Càn Khôn lão tổ từ trên xuống dưới, hỏi dồn:

- Giáo chủ, vị này là . . . ?

Giang Nam trịnh giọng giới thiệu:

- Vị này là Càn Khôn lão tổ, đạo hiệu Tiềm Long, là quân sư mà bản giáo nhiều lần vất vả mời đến phụ tá cho Huyền Châu ta. Được quân sư giúp đõ là vinh hạnh cho Huyền Châu ta!

Đám người Đạo Vương, Thiên Ý, Bình Thiên tiến lên trò chuyện vui vẻ với Càn Khôn lão tổ, bằng hữu cũ trùng phùng tất nhiên rất vui sướng.

Có Càn Khôn lão tổ, Huyền Châu rất nhanh được quản lý gọn gàng ngăn nắp. Tài trí của Càn Khôn lão tổ đúng là hiếm có trong thiên hạ, thuộc về trí tướng đỉnh cao. Giang Nam nhẹ nhàng hơn nhiều.

Giang Nam dò hỏi:

- Quân sư nói Ngọc Kinh, Huyền Đô, Càn Nguyên đều có kiếp số, không biết có cách nào ứng đối kiếp số này không?

Càn Khôn lão tổ lắc đầu, nói:

- Ba vị Tiên Quân chỉ cách Thiên Quân nửa bước, đang định mượn kiếp số này để đột phá, thành tựu Thiên Quân. Nếu độ qua kiếp số này tất nhiên sẽ thành Thiên Quân, còn không vượt qua được sẽ thành tro. Người ngoài can thiệp ngược lại tăng thêm nhiều nhân quả, làm đứt đường Thiên Quân của bọn họ.

Càn Khôn lão tổ chớp mắt cười hỏi:

- Giáo chủ có muốn làm Tiên Đế không? Ta có thể giúp giáo chủ lên kế hoạch, khiến người cầm lái Tiên giới được Tiên Đế, Tiên Tôn chọn chết trong kiếp số này. Không còn hắn thì tương lai ngôi Tiên Đế chắc chắn thuộc về giáo chủ.

Giang Nam lắc đầu từ chối:

- Càn Nguyên có nửa ân sư phụ với ta, sao ta có thể tính kế hắn? Đừng nhắc lại chuyện này, hơn nữa ta không muốn ngôi Tiên Đế. Trong loạn thế này chỉ cần giữ mảnh đất của mình, bảo vệ an toàn cho người thân là được.

Càn Khôn lão tổ đi xa:

- Cây cao đón gió lớn.

Càn Khôn lão tổ khẽ thở dài:

- Tiên giới đã hỗn loạn, tương lai giáo chủ khó thể canh giữ lãnh thổ của mình. Huống chi mảnh đất của giáo chủ quá lớn, vô nhân cấm khu cũng nằm trong số đó, sẽ chọc người đỏ mắt.

Giang Nam im lặng nhìn theo Càn Khôn lão tổ đi xa, giây lát sau hắn ngồi xếp bằng tập trung tu luyện.

- Loạn thế đã đến, lần này bế quan mặc kệ qua bao lâu phải hoàn toàn luyện thành pháp, thân, đạo, quả hợp nhất, một hơi chứng Nguyên Thủy Thần Quân!

Từ khi Giang Nam đấu với Vô Cực Thiên Tôn sớm đã sơ bộ luyện thành pháp, thân, đạo, quả hợp nhất, nhưng muốn luyện công pháp đến viên mãn còn cần một đoạn thời gian.

Ngày viên mãn chính là ngày Giang Nam chứng Nguyên Thủy Thần Quân quả vị.

Hiện giờ Giang Nam đã đả tông mấu chốt, hắn cần thời gian tham ngộ hiểu thấu.

Vù vù vù vù vù!

Trong Huyền Thiên tiên vực từng đợt thần quang phóng lên cao, chiếu rọi đại thiên thời không, hóa thành các loại dị tượng, đó là tình hình Giang Nam tu luyện.

Thần quang chiếu rọi ngày đêm không ngừng, đạo âm đại đạo chấn động, thiên hạ nghe thấy. Tiên nhân trong Huyền Châu vốn đã đông, nhiều tiên nhân tụ tập quanh Tiên vực ngày đêm nghe đạo âm, tu vi thực lực tiến bộ nhiều.

Bất giác xung quanh Huyền Thiên tiên vực hình thành một thánh địa danh hấn một phương, nhiều tiên nhân đến tham thiền ngộ đạo.

Từng ngày trôi qua, năm tháng dài dặc, năm năm đã qua đi. Hai cung vẫn tiếp tục chiến tranh, các Tiên Quân mệt rã rời. Thái Nhất Tiên Quân cũng lộ vẻ mệt mỏi.

Những cường giả này chiến đấu tám năm trời, khiến đám người Càn Khôn lão tổ bất ngờ là Thiên Nguyên thần tổ không lộ mặt. ​
Bạn cần đăng nhập để bình luận