Đế Tôn

Chương 362 - 363 : Sinh Tử Vạn Hóa Ma Luân.

Khuôn mặt Ma La Thập dử tợn gấp đôi, xiềng xích rầm nữa rung động, sau một lúc lâu mới bình phục lại, lắc đầu nói:

- Tu hành chi đạo, một bước chậm, từng bước chậm, ta bị trấn áp hơn ba trăm năm, ba trăm năm không có tu luyện, tu vi không tiến phản lui, hôm nay đã không phải là đối thủ của hắn rồi.

Phụ Văn Cung liếc chúng đại ma đầu Công Dương Cổ một cái, mỉm cười nói:

- Sư bá, những thức ăn này, có thể làm cho ngươi khôi phục mấy phần tu vi? Có thể đánh xuyên qua Bách Ma Quật rời đi hay không?

Hắn lời này vừa ra, đám người Công Dương Cổ vừa sợ vừa giận, rối rít phẫn nộ quát:

- Thanh Diện Nhân, ngươi đây là ý gì?

- Cái gì gọi là thức ăn?

- Ngươi cho rằng bằng vào hai người các ngươi, liền có thể đem chúng ta cũng ăn? Ngươi thật đem chúng ta làm thành thức ăn?

- Thời điểm lão tử tung hoành giang hồ. . .

Phụ Văn Cung khuôn mặt tươi cười, vội vàng nói:

- Chư vị đừng nóng vội, các ngươi nghe ta giải thích.

Mọi người dần dần an tĩnh lại, bất quá như cũ đằng đằng sát khí, vây khốn hắn ở chính giữa, cười lạnh liên tục.

Phụ Văn Cung cười tủm tỉm nói:

- Chư vị, lần này ta lẻn vào Bách Ma Quật, mục đích chủ yếu là vì cứu sư bá ta, cứu các ngươi tự nhiên là có mục đích của ta. Có người nói cho ta biết, hôm nay Thái Hoàng đã mạnh đến trình độ không cách nào chống lại, chỉ có sư bá ta mới có thể cùng hắn chống lại, nếu Thái Hoàng hùng bá thiên hạ, chúng ta những thứ làm ma đầu này nơi nào còn có đường sống? Cho nên, chúng ta là người trong ma đạo, mọi người liền phải đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, trên dưới một lòng, hợp lực đối kháng Thái Hoàng, các ngươi nói đúng hay không?

Công Dương Cổ cười lạnh nói:

- Nếu là mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, ngươi mới vừa rồi vì sao còn muốn nói chúng ta là thức ăn?

Phụ Văn Cung cười đến càng thêm vui vẻ, mạn điều tư lý nói:

- Nếu là trên dưới một lòng đối kháng Thái Hoàng, như vậy mọi người cũng phải có kính dâng mới đúng. Chư vị, các ngươi muốn kính dâng, là tánh mạng của các ngươi, để cho Đại sư bá ta có thể khôi phục tu vi, đánh xuyên qua Bách Ma Quật, lúc này rời đi.

Đám người Công Dương Cổ giận tím mặt, gào thét giận dữ hét:

- Chỉ bằng các ngươi, một cái tiểu bạch kiểm, một bộ xương khô bị khóa ở chỗ này chờ chết, ngay cả động cũng không thể động, cũng muốn ăn chúng ta?

- Trước giết bọn họ, lại cùng lão quái vật của Thái Huyền Thánh Tông quyết tử chiến!

Huyền Ẩn Đạo Nhân cũng không khỏi thay đổi sắc mặt, vội vàng đem Giang Nam che ở phía sau, cả giận nói:

- Tử Xuyên, người này quả nhiên lộ ra chân diện mục, đáng thương, lão phu mới vừa chạy ra lao ngục, liền rơi vào ma chưởng, bất quá ngươi yên tâm, lão phu liều chết cũng sẽ bảo vệ ngươi an nguy!

- Sư thúc tổ, không nên kinh hoảng, cũng không nên động thủ.

Giang Nam mỉm cười nói:

- Còn nhớ rõ trước kia ta nói qua cho ngươi không? Ngươi ở bên cạnh ta, một tấc cũng không rời, ta tự nhiên có thể bảo vệ tính mạng ngươi không lo.

Huyền Ẩn Đạo Nhân cả giận nói:

- Tiểu tử, ngươi thật đem mình làm thành sư tôn ta rồi hả? Ngươi không biết lão ma đầu Ma La Thập kia. . .

Hắn lời còn chưa dứt, công kích của đám người Công Dương Cổ kia đã đi tới trước người Phụ Văn Cung, Phụ Văn Cung cười ha ha, bả vai lay động, hóa thành một pho tượng Cự Nhân vạn trượng, quanh thân ánh sao lấp lánh, sau ót giơ lên một vòng Minh Nguyệt ngân bạch sắc, giơ tay lên liền đở công kích của đám đông.

Phía sau lưng hắn chính là cửa vào tầng dưới chót nhất của Bách Ma Quật, để cho mọi người không đường có thể trốn, không đường thối lui!

Trên bảo tọa, Ma La Thập đột nhiên mở miệng, thanh âm trầm thấp:

- Văn Cung, hấp thu bọn họ, tu vi của ta có thể khôi phục hai ba thành, đánh xuyên qua Bách Ma Quật, có chút khó khăn.

Phụ Văn Cung ra sức ngăn cản đám người Công Dương Cổ công kích, bọn người Công Dương Cổ là Thiên Cung cấp cường giả, năm đó hoành hành nhất thời, mặc dù bị giam cầm rất nhiều năm, nhưng thực lực như cũ không thể khinh thường, để cho hắn rất là cố hết sức.

Hơn nữa, cường giả Thái Huyền Thánh Tông sắp đuổi tới đây, đến lúc đó, hắn chính là hai mặt thụ địch!

- Đại sư bá, không chỉ hai ba thành tu vi, ta còn vì ngươi đưa tới mấy lão quái vật của Thái Huyền Thánh Tông, đầy đủ cho tu vi của ngươi khôi phục đến sáu bảy thành!

Phụ Văn Cung cười to nói.

Linh Dịch trong bình ngọc kia còn đang không ngừng chảy xuống, tắm rửa quanh thân Ma La Thập, để cho nhục thể của hắn như cũ nhanh chóng phục hồi như cũ, thanh âm ù ù nói:

- Văn Cung, thủ đoạn của ngươi, so sánh với sư phó của ngươi tăng thêm một bậc!

Ầm!

Đột nhiên trên bảo tọa, thân thể của Ma La Thập chấn động, hư không tựa hồ cũng bị chấn đến sắp nghiền nát!

Không gian Bách Ma Quật, trải qua không biết bao nhiêu đạo trận pháp trận văn gia cố, trở nên không gì phá nổi, cho dù mấy đại ma đầu Công Dương Cổ là Thiên Cung cấp cũng không cách nào rung chuyển, nhưng mà thân thể Ma La Thập chấn động, liền cơ hồ đem không gian chấn vỡ, nhục thể của hắn đã khôi phục thất thất bát bát, Ma Thần chi thân bắt đầu bày ra uy lực cường đại!

- Sinh Tử Vạn Hóa Ma Luân Kinh!

Ma La Thập quát khẽ, vô số đạo văn từ trong cơ thể xông ra, hóa thành một mặt cự luân, cao cao dựng thẳng ở sau ót, ong ong chuyển động, truyền đến một cổ dẫn lực không gì phá nổi, đám người Công Dương Cổ nhất thời chỉ cảm thấy tinh khí cùng máu huyết trong cơ thể xuẩn xuẩn dục động, tinh khí, khí huyết không ngừng lưu thất, tu vi điên cuồng suy kiệt!

Hắn tu luyện chính là một môn Ma Đạo kinh điển cực kỳ cao thâm, có thể trong vô hình đoạt tinh khí khí huyết của người, cướp đoạt tu vi người khác, Giang Nam cũng cảm giác được tinh khí bản thân xuẩn xuẩn dục động, khí huyết không yên, vội vàng cao giọng nói:

- Phụ chưởng giáo, đừng quên hiệp nghị giữa chúng ta!

- Tự nhiên chưa quên!

Phụ Văn Cung cười to nói:

- Đại sư bá, vị tiểu huynh đệ này cùng lão gia hỏa bên cạnh hắn cùng ta có hiệp nghị, còn cần mượn bảo vật của hắn giúp ngươi chặt đứt gông xiềng, chi bằng bỏ qua cho bọn họ.

Ánh mắt Ma La Thập rơi vào trên người Giang Nam, hừ lạnh một tiếng, thấp giọng nói:

- Tiểu quỷ, để cho ta không có thể ăn thống khoái. . .

Giang Nam cùng Huyền Ẩn Đạo Nhân nhất thời chỉ cảm thấy áp lực chợt nhẹ, khí huyết cùng tinh khí bản thân không hề lưu thất nữa, cũng thở phào nhẹ nhỏm.

- Phụ Văn Cung thật là một nhân vật lợi hại, thận trọng, vì cứu Ma La Thập có thể nói tính toán nặng nề !

Ánh mắt Giang Nam chớp động, thực lực của Ma La Thập cố nhiên làm hắn khiếp sợ, nhưng Phụ Văn Cung quyền mưu trí mưu, mới thật sự là tài trí.

- Hắn cứu đám người Công Dương Cổ, vốn là không có cái hảo tâm gì, hơn nữa ở trên đường trì hoãn thời gian, đợi chờ cao thủ Thái Huyền Thánh Tông tới, sau khi giết mấy trưởng lão Thái Huyền Thánh Tông, lợi dụng Thái Huyền thánh tông tức giận, hấp dẫn càng nhiều cường giả tiến vào Bách Ma Quật đưa đồ ăn cho Ma La Thập, giúp hắn khôi phục tu vi.

Giang Nam thầm nghĩ:

- Nếu Thái Huyền Thánh Tông biết Ma La Thập thoát khốn, căn bản không sẽ phái người tới, mà là chờ Thái Hoàng lão tổ trở lại làm tiếp quyết định. Chưởng giáo Chí Tôn, phải là hạng người tài trí vô song như Phụ Văn Cung, nếu chỉ là tu vi cường đại, nhiều nhất chỉ có thể làm nhất phương bá chủ, mà không thành được chưởng giáo.

Tinh Nguyệt Thần Tông tiền chưởng giáo lựa chọn Phụ Văn Cung làm người thừa kế, ánh mắt đúng là lão luyện độc đáo.

Tinh khí khí huyết cùng tu vi của đám người Công Dương Cổ cũng đang không ngừng lưu thất, trong lòng kinh hãi, đối với thế công của Phụ Văn Cung càng thêm mãnh liệt, cố gắng đem Phụ Văn Cung ép mở, cướp đường mà chạy!

Bất quá, ở loại địa phương như Bách Ma Quật này, tu vi thực lực của bọn họ cũng gặp phải áp chế thật lớn, nhất thời trong chốc lát không cách nào ép mở nhân vật chưởng giáo Chí Tôn như Phụ Văn Cung này.

- Trước hết giết lão khô lâu này!

Rốt cục, có mấy vị đại ma đầu lệ tiếu không dứt, tung mình hướng Ma La Thập giết tới, Ma La Thập bị trói ở trên bảo tọa, không cách nào nhúc nhích, thậm chí ngay cả đầu ngón chân cũng bị xiềng xích trói lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ công tới.

Oanh!

Công kích của mọi người rơi vào trên người Ma La Thập, các loại chấn động không dứt, cuồng phong cuồn cuộn quét ngang không gian tầng dưới chót Bách Ma Quật, nếu không phải bên cạnh Giang Nam có Huyền Ẩn Đạo Nhân che chở, chỉ sợ hắn mới vừa tiếp xúc đến dư ba công kích của mọi người, sẽ bị chấn nát bấy!

Đây là Thiên Cung cường giả tranh phong, mạnh mẻ vô cùng, không chỉ có Thần Thông công phạt, còn có Thiên Cung chi bảo uy năng vô hạn, chỉ có không gian vững chắc như Bách Ma Quật mới có thể chịu đựng được công kích của bọn hắn, đổi lại những địa phương khác, hư không cũng sẽ bị đánh nát bấy!

Thân thể của Ma La Thập lại khe khẽ rung lên, chỉ nghe thình thịch một tiếng vang thật lớn, Thần Thông cùng Thiên Cung chi bảo rơi vào trên người hắn rối rít nổ tung, tài liệu có thể luyện thành Thiên Cung chi bảo đều cực kỳ thượng thừa, lại bị người tế luyện không biết bao nhiêu năm, phóng ở trong người lấy Đạo văn ân cần săn sóc, tính chất mạnh tiếp cận thần kim, nhưng dù vậy cũng không cách nào cùng thân thể của Ma La Thập sánh ngang!

Nhục thể của hắn đã thành thần, thành Ma!

- Chết!

Ma La Thập rống to, những người kia đột nhiên thình thịch nổ tung, hóa thành huyết vụ, xương cốt vỡ vụn, nhưng ngay sau đó bị đầu Ma Thần này há mồm khẽ hấp, huyết vụ cùng tinh khí, khí huyết, tu vi của bọn hắn rối rít bay vào trong miệng của hắn!

Ma La Thập cắn nuốt mấy người này, tu vi đột nhiên tăng vọt, hơi thở càng ngày càng mạnh, cự luân phía sau truyền đến dẫn lực mạnh hơn, công kích của đám người Công Dương Cổ càng chặt, chờ đợi có thể lao ra nơi này. Chỉ là tu vi cùng thân thể của bọn họ cũng đang không ngừng suy sụp, thậm chí thân thể vốn là cực kỳ khổng lồ, giờ phút này cũng trở nên càng ngày càng khô quắt, khí huyết trong thân thể càng ngày càng khô kiệt.

Cho dù là Công Dương Cổ cao tới hơn nghìn trượng, khí lực cũng dần dần thu nhỏ lại, biến thành không tới trăm trượng, mà mấy người khác cũng là đồng dạng không chịu nổi, càng phát ra cảm giác vô lực.

Huyền Ẩn Đạo Nhân thở dài, lẩm bẩm nói:

- Sinh Tử Vạn Hóa Ma Luân Kinh, rốt cục tái hiện thế gian, năm đó nơi đại ma đầu kia đi qua, hài cốt đầy đồng, làm hại thiên hạ. . .

Hắn đã từng thấy qua bức tình hình này, Ma La Thập là nhân vật cùng thời đại với Huyền Ẩn Đạo Nhân, thời đại kia, quần tinh lấp lánh, cao thủ cường giả vô số, môn phái cũng nhiều hơn hiện nay, mỗi môn phái đều có nhân tài đứng đầu. Tinh Nguyệt Thần Tông Ma La Thập, Huyền Thiên Thánh Tông Huyền U Đạo Nhân, Thái Huyền Thánh Tông Thái Hoàng lão tổ, chính là ba vị nhân vật đứng ở đỉnh.

Trong đó Ma La Thập danh tiếng không tốt nhất, người này thích giết chóc thành tánh, năm xưa vì tu luyện Sinh Tử Vạn Hóa Ma Luân Kinh, liền đã bắt đầu làm hại thiên hạ, không biết có bao nhiêu người chết ở trong tay của hắn, người bị giết quá nhiều, cho dù là Tinh Nguyệt Thần Tông đối với hắn cũng không chào đón.

Cuối cùng, người này nghe nói chết ở trong tay Thái Hoàng, để cho tất cả mọi người thở phào nhẹ nhỏm, Tinh Nguyệt Thần Tông cũng không có đi chứng thật sống chết của hắn, trừ Tinh Nguyệt Thần Tông tiền chưởng giáo đối với Ma La Thập kiêng kỵ, cũng có Ma La Thập làm ác quá nhiều, coi như là Ma Đạo cũng nhìn không được.

- Tử Xuyên, ngươi muốn cho Phụ Văn Cung mượn cự phủ của ngươi, giúp Ma La Thập thoát khốn sao?

Huyền Ẩn Đạo Nhân lắc đầu nói:

- Chỉ sợ tương lai ngươi sẽ hối hận hôm nay sở tác sở vi, ngươi không biết người này sau khi ra ngoài, sẽ tạo thành bao nhiêu sát kiếp. . .

Giang Nam nhẹ giọng nói:

- Mặc dù ta không cho mượn, Phụ Văn Cung cũng có thể giết ta đoạt bảo, sư thúc tổ, ngươi có thể đở nổi Phụ Văn Cung sao?

Huyền Ẩn Đạo Nhân hơi ngẩn ra, lắc đầu, mặc dù hắn là trưởng bối của Phụ Văn Cung, nhưng mà tu vi thực lực lại chưa từng đạt tới cấp bậc chưởng giáo, tự nhiên không phải là đối thủ của Phụ Văn Cung.

- Nếu Phụ Văn Cung dám đến cứu Ma La Thập, như vậy hắn nhất định cũng có bảo vật có thể chặt đứt những gông xiềng này, cứu Ma La Thập ra, nhưng tốc độ có thể chậm một chút.

Giang Nam hé mắt, nhẹ giọng nói:

- Ta cho hắn, chẳng qua là dệt hoa trên gấm, không cải biến được bất kỳ kết quả. Huống chi có Ma La Thập ở đây, Thái Hoàng ta cho Huyền Thiên Thánh Tông ta áp lực, sẽ ít rất nhiều, để cho Huyền Thiên Thánh Tông ta, tạm thời không đến nổi có nguy cơ diệt môn.

Hắn vừa dứt lời, đột nhiên chỉ nghe bịch một tiếng, thân thể một vị đại ma đầu Thiên Cung cảnh đột nhiên toái rụng, hắn bị Sinh Tử Vạn Hóa Ma Luân rút đi một thân tu vi tinh khí, thân thể hóa thành phấn vụn.

Thình thịch thình thịch, thân thể mấy vị cường giả khác cũng rối rít nát bấy, chỉ còn lại có một người Công Dương Cổ.

- Ta và ngươi liều mạng!

Công Dương Cổ rống giận, phi thân hướng Ma La Thập đánh tới. Ma La Thập nhếch miệng cười to, há mồm khẽ hấp, chỉ thấy đầu sơn dương này vô lực giãy giụa, phi một tiếng nhảy vào trong miệng của hắn, truyền đến một tiếng hét thảm, liền không một tiếng động.

Ma La Thập một ngụm liền đem Công Dương Cổ nuốt luôn, chép miệng chậc lưỡi, ồm ồm nói:

- Văn Cung, ta thực đã khôi phục hơn hai thành tu vi, bất quá xiềng xích khóa ta lại, dùng chính là Hằng Vũ Thần Kim, tài liệu mà thần minh dùng để luyện chế pháp bảo, ngươi chém không đứt, ta cũng không cách nào đi ra ngoài. Ta cảm ứng được những cao thủ Thái Huyền Thánh tông kia đã tới gần, nếu chém không đứt xiềng xích, bọn họ luyện Bất Tử ta, nhưng các ngươi lại chạy trời không khỏi nắng!

Phụ Văn Cung cười ha ha, nói:

- Sư bá, ta sớm có chuẩn bị, đã mang đến Thần Tông trấn giáo chi bảo, luyện hóa xiềng xích giúp ngươi thoát khốn, bất quá tốn hao thời gian có chút dài, may mắn chính là, trên người vị Giang Nam tiểu huynh đệ này cũng có một kiện bảo vật, có thể chặt đứt Hằng Vũ Thần Kim!
Bạn cần đăng nhập để bình luận