Đế Tôn

Chương 2320 - 2321: A Miêu A Cẩu.

Cái khay ngọc, qua chùy, Tiên Kiếm cùng ngọc tỷ kia, đều là Tiên Quân chi bảo, là Cảnh Nguyệt Nữ Quân luyện, chất chứa uy năng vô biên. Cảnh Nguyệt Nữ Quân ngày bình thường du lịch, là mang lấy chiếc bảo xa này, thậm chí dò xét Cấm khu cũng lái xe du lịch, những nơi đi qua, ngoại trừ Cấm khu ra, bất luận tà ma ngoại đạo gì cũng có thể trấn áp!

Đinh...

Giang Nam một kiếm trảm ở phía trên qua chùy, Kiếm quang nhẹ quấn, hướng phía dưới vỗ, đem Tiên Kiếm đập rơi, kiếm quang nhảy lên, liền đánh bay ngọc tỷ tiên ấn, đón Tiên Quân chi bàn bắn ra tiên quang đi đến, vài bước tầm đó liền tới đến Thất Bảo đế xa!

Kim Huyên nữ tiên vương tháo xuống tiên cung ở trong xe, giương cung liền bắn, một mũi tên rung chuyển Phong Lôi, kích xạ mà đến, lập tức bị kiếm quang của Giang Nam đánh bay.

Kim Huyên quát chói tai, tay nắm đại thương trên vách tường, đứng ở trên hương xe, uy phong lẫm lẫm, đại thương run lên, muốn cùng Giang Nam cận thân vật lộn.

- Bát Tiên vương, ngay cả ta cũng vô cùng kiêng kị. . .

Giang Nam đột nhiên thu kiếm, thân hình lay động, hiện ra Cự Linh bá thể, một quyền oanh tới!

Kim Huyên đâm ra một lưỡi lê, sau một khắc nắm đấm của Giang Nam cùng mũi thương này va chạm, Kim Huyên kêu rên thổ huyết. Cái Tiên Quân chi bảo này thậm chí bị một quyền của Giang Nam ép tới thân thương uốn cong, chấn nàng bay về phía sau, đụng trên vách tường, bị chấn đến lục phủ ngũ tạng toái nát. Nội tạng nghiền nát từ trong miệng nhỏ đàn hương phun ra phía ngoài!

Giang Nam nhấc chân, hướng Thất Bảo đế xa đạp xuống, lẩm bẩm nói:

- Các ngươi đều không chết, bọn hắn như thế nào sẽ chết?

Oanh...

Thất Bảo đế xa bị một cước của hắn đạp xuống đám mây, rơi đập trên đất, Kim Huyên nữ tiên vương trong xe bị chấn nát bấy!

Cũng may đạo quả của nàng ký thác vào đế xa, có Thất Bảo bảo hộ, cũng không bị hao tổn.

Long Phùng, Đan Dương, Ly Ngạn, Long La Phổ Tôn đồng thời đánh tới, từng người tế lên Tiên Quân chi bảo, Long Phùng chính là Viên Không Tiên Quân môn hạ, Thiên Thanh Kim Khuyên của Viên Không Tiên Quân bị hắn tế lên, chỉ thấy vòng tay càng lúc càng lớn, như một cái bẫy, mà ở trong bẫy là một mảnh bầu trời xanh!

Đan Dương Tiên Vương là đệ tử của Tự Nhiên Lão Quân, Tiên Quân chi bảo của Tự Nhiên Lão Quân là Tự Nhiên đạo thư bị hắn tế lên, đạo thư xốc lên một tờ, trong sách chữ to mấy chục mẫu, kim quang chói lọi, rõ ràng là dùng tiên đạo ghi văn tự, từng cái văn tự đều là một môn tiên đạo đại thần thông, bị Đan Dương Tiên Vương thúc dục, như có Tiên Quân chi uy!

Ly Ngạn Tiên Vương là Thái Chân Tiên Quân môn hạ, cũng mang đến Thái Chân Tiên Quân Tiên Quân chi bảo, Thái Chân phi kiều, tế lên cầu lớn, kéo dài qua trời cao.

Long La Phổ Tôn cũng tế lên Hỗn Độn Thiên Nguyên chung, Tu A Mộng Khiết tế lên Tu A Đạo Tâm Tháp, cùng một chỗ công phạt tới, hướng Giang Nam đánh tới!

Mà vào lúc này, Kim Huyên nữ tiên từ trong Thất Bảo đế xa phục sinh, toàn lực khôi phục khí huyết cùng tu vi, thúc dục Thất Bảo đế xa lần nữa đánh tới.

- Rống...

Giang Nam gào thét, tiếng kêu gào chấn động Thiên Quân chi môn, một bước bước ra, Thiên Địa lắc lư, trong nháy mắt liền có hằng hà tiên đạo linh căn bị hắn kích phát, xúc động uy năng, chỉ một thoáng tiên đạo linh căn trong Thiên Quân chi môn tiên quang đại phóng, xông thẳng lên trời!

Bọn người Long Phùng bị tiếng hô của hắn chấn đến khí huyết sôi trào, chỉ thấy Giang Nam hoành thân đánh tới, cạch một tiếng vang thật lớn, hung hăng đâm vào Hỗn Độn Thiên Nguyên chung, khẩu chuông lớn này không ngừng chấn nổ, bị đâm cho bay ra sau, Long La Phổ Tôn căn bản khống chế không nổi!

Sau một khắc, Giang Nam nâng lên bàn tay, ầm ầm hướng cái ót của Long La Phổ Tôn đè xuống.

Mà vào lúc này, Thiên Thanh Kim Khuyên rơi xuống bọc ở trên ót Giang Nam, mạnh mẽ thu nhỏ lại, mà bầu trời xanh bên trong Thiên Thanh Kim Khuyên tựa hồ có lực lượng luyện hóa hết thảy, thậm chí có thể chứng kiến chỗ bầu trời xanh bao phủ, đỉnh đầu của Giang Nam đang không ngừng tan rã!

Thái Chân phi kiều đè xuống, nện ở đầu vai Giang Nam, răng rắc một tiếng áp đoạn xương vai của hắn!

Tự Nhiên đạo thư bộc phát tiên văn, một đạo thần thông oanh lên hậu tâm của hắn, nổ tung một mảnh huyết vụ!

Tu A Đạo Tâm Tháp nghiêng nghiêng đánh tới, đâm cho Giang Nam lảo đảo một cái!

Nhưng mà sau một khắc, Long La Phổ Tôn bị một chưởng của hắn đánh cho nát bấy!

- Ta không sao!

Trong Hỗn Độn Thiên Nguyên chung truyền đến thanh âm của Long La Phổ Tôn, hiển nhiên hắn đem đạo quả của mình ký thác vào trong chuông, tránh bị Giang Nam chém giết, kêu lên:

- Cùng một chỗ động thủ giết hắn đi! Mọi người chia đều bảo vật!

Giờ phút này Kim Huyên nữ tiên vương cũng thúc dục Thất Bảo đế xa đánh tới lần nữa, thế công của sáu người càng thêm mãnh liệt, Giang Nam đối với những người khác công kích làm như không thấy, lại sải bước ra, sau một khắc đi vào trước Hỗn Độn Thiên Nguyên chung, lấy tay hướng khẩu chuông lớn này chộp tới.

Hỗn Độn Thiên Nguyên chung cạch cạch chấn động, chấn đến làn da hắn nhăn lại, bất quá Long La Phổ Tôn liền khôi phục thân thể, uy năng của khẩu Tiên Quân chi bảo này cũng không cường đại, không cách nào làm bị thương hắn mảy may!

Giang Nam lấy tay bắt lấy Hỗn Độn Thiên Nguyên chung, một tay bắt lấy miệng chung, hướng về sau ngăn trở, chỉ nghe một tiếng vang thật lớn truyền đến, Tự Nhiên đạo thư thần thông oanh lên chung. Long La Phổ Tôn vừa mới khôi phục thân thể, liền bị một kích này chấn nát bấy!

Giang Nam đem Hỗn Độn Thiên Nguyên chung ném ra, đánh tới Long Phùng, vung bàn tay lớn, trùng trùng điệp điệp vỗ, tiếng chuông chấn động, phát ra nổ mạnh so với ở trong tay Long La Phổ Tôn còn muốn kinh người, oanh kích ở phía trên chuông lớn.

Long Phùng Tiên Vương kinh hãi, dốc sức liều mạng thúc dục Thiên Thanh Kim Khuyên, chỉ thấy Thiên Thanh Kim Khuyên dọc theo đầu lâu của Giang Nam không ngừng hướng phía dưới tròng đi, những nơi đi qua, huyết nhục cảu Giang Namliền tan rã.

Cạch...

Hỗn Độn Thiên Nguyên chung đâm vào trước mặt, thanh âm đem Long Phùng Tiên Vương chấn đến thổ huyết. Long Phùng Tiên Vương bất chấp thúc dục Thiên Thanh Kim Khuyên, hai tay vội vàng đẩy ra, toàn lực đón đỡ!

Chỉ nghe ba một tiếng vang nhỏ, hắn bị sinh sinh chấn vỡ, hóa thành bùn máu bôi ở trên Hỗn Độn Thiên Nguyên chung!

Giang Nam giật xuống Thiên Thanh Kim Khuyên, dùng sức ném, Tu A Mộng Khiết còn chưa kịp phản ứng. Thiên Thanh Kim Khuyên cũng đã gọt qua trên cổ của nàng, một khỏa đầu lâu kiều mỵ từ trên cổ chảy xuống.

Giang Nam một cước quét lên Hỗn Độn Thiên Nguyên chung, khẩu chuông lớn này ầm ầm đánh tới, đem đầu lâu cùng nửa người dưới của Tu A Mộng Khiết hết thảy đâm cho nát bấy!

Thất Bảo đế xa của Kim Huyên nữ tiên vương giết đến, chỉ thấy một cái chân to đạp xuống, hung hăng dẫm nát đế xa, đem chiếc bảo xa này giẫm nhập bên trong một ngọn núi lửa, ngọn núi lửa kia thai nghén lấy tiên đạo linh căn. Linh căn lập tức bộc phát uy năng, bao phủ Thất Bảo đế xa, Kim Huyên nữ tiên vương không biết sống chết!

Giang Nam nghiêng người va chạm, lại một lần nữa đâm vào Hỗn Độn Thiên Nguyên chung, khẩu Tiên Quân chi bảo này đỉnh lấy Tự Nhiên đạo thư oanh kích, hướng Tự Nhiên đạo thư đánh tới, hai đại Tiên Quân chi bảo va chạm, bộc phát ra nổ mạnh kinh thiên động địa.

Đan Dương Tiên Vương vội vàng tránh né, lại vào lúc này chỉ thấy một quyền hiện ra ở trước mặt hắn!

Oanh!

Hắn bị một quyền của Giang Nam oanh bể đầu, Giang Nam rống to một tiếng, đem thân thể không đầu này rống nát bấy!

Ly Ngạn Tiên Vương tế lên Thái Chân phi kiều, đuổi giết ở sau lưng Giang Nam. Cầu lớn liên thông thời không, trấn áp muôn đời, tuy uy năng vô lượng, nhưng mà thân hình Giang Nam luân phiên lắc lư, ra tay giết người, tốc độ cực nhanh, để cho Ly Ngạn Tiên Vương đuổi không kịp.

Ngắn ngủn một lát thời gian, hắn liền trơ mắt chứng kiến bọn người Long Phùng, Tu A Mộng Khiết bị trảm, thậm chí Kim Huyên nữ tiên vương vậy mà chết hai lần!

Hắn đã có thoái ý, đột nhiên chỉ thấy Giang Nam dừng lại thân hình, một cước đem Hỗn Độn Thiên Nguyên chung dẫm nát dưới chân, khống chế khẩu Tiên Quân chi bảo này bay tới, rơi vào phía trên Thái Chân phi kiều.

Ầm ầm.

Thái Chân phi kiều kịch liệt chấn động, bị ép tới rơi trên mặt đất.

Lúc này, trong chuông truyền đến thanh âm gì đó nghiền nát, mấy khối đạo quả nghiền nát từ trong chuông ngã xuống, rơi vào trên mặt kiều, lập tức nện đến nát bấy.

- Long La Phổ Tôn đạo quả. . .

Trái tim của Ly Ngạn Tiên Vương run rẩy, nghiền nát chính là đạo quả của Long La Phổ Tôn, Giang Nam luân phiên đả kích Hỗn Độn Thiên Nguyên chung, khẩu Tiên Quân chi bảo này cùng rất nhiều Tiên Quân chi bảo va chạm, đem đạo quả mà Long La Phổ Tôn ký thác vào trong đó chấn nát bấy!

- Long La Phổ Tôn. . . Chết rồi!

Tâm hắn dần dần nguội lạnh.

Giang Nam chắp hai tay sau lưng, đứng ở trên Hỗn Độn Thiên Nguyên chung, sắc mặt lạnh lùng nhìn xem hắn.

Ly Ngạn Tiên Vương hầu kết nhấp nhô, âm tuyến có chút run rẩy, cả gan nói:

- Huyền Thiên giáo chủ, sư tôn ta là Thái Chân Tiên Quân, nếu ngươi giết ta, tất nhiên sẽ cùng sư tôn ta kết xuống Nhân quả. . .

Giang Nam một cước đá ra, Hỗn Độn Thiên Nguyên chung cạch một tiếng vang thật lớn, sau một khắc đâm vào trên người Ly Ngạn Tiên Vương, thân thể vị Tiên Vương tuổi trẻ này bạo toái.

- Ha ha, một đám a miêu a cẩu như vậy còn không chết, bát Tiên vương làm sao có thể vẫn lạc? Các ngươi cùng ta đồng dạng, đều là Thần đạo Đạo Tổ ah. . .

Giang Nam cúi đầu, thấp giọng nói:

- Lúc vũ trụ mở mới bắt đầu, không có người hiểu được tu luyện, hết thảy sinh linh đần độn trong Hỗn Độn bao la mờ mịt, các ngươi mở Tiên cung, sáng tạo ra Thần đạo thịnh thế tám trăm triệu năm, tồn tại như vậy, làm sao có thể không bằng những a miêu a cẩu này?

Thất Bảo đế xa từ trong núi lửa lao ra, cái Tiên Quân chi bảo này bị tiên đạo linh căn bên trong núi lửa luyện đến rách tung toé, Long Phùng, Đan Dương, Tu A Mộng Khiết, Ly Ngạn từng người từ trong Tiên Quân chi bảo phục sinh, nguyên một đám khí tức héo đốn, từng ngụm từng ngụm thổ huyết, rõ ràng là bị Giang Nam làm bị thương đạo quả mà bọn hắn giấu ở bên trong Tiên Quân chi bảo, đã bị đạo thương nghiêm trọng!

Về phần Kim Huyên nữ tiên vương, đến nay còn chưa có từ trong Thất Bảo đế xa phục sinh, hiển nhiên thương thế nặng nhất!

Mấy người vẻ mặt hoảng sợ nhìn xem Giang Nam, nhất là Ly Ngạn Tiên Vương càng là nơm nớp lo sợ, không dám tới gần Thái Chân phi kiều.

- Các ngươi là. . . nhân vật ngay cả ta cũng kiêng kị ah!

Thân thể Giang Nam thu nhỏ lại, cất bước từ trên cầu đi ra, đi về hướng Ngọc Lâm Tử, nụ cười trên mặt Ngọc Lâm Tử cứng ngắc, mỉm cười hướng hắn chào, cười nói:

- Gia phụ Ngọc Kinh Tiên Quân, để cho ta thay hắn hướng giáo chủ vấn an.

Giang Nam nhẹ nhàng gật đầu, một đạo kiếm quang bay ra, cất bước từ đi qua bên cạnh hắn nói:

- Thay ta hướng Ngọc Kinh đạo huynh vấn an.

Thân thể Ngọc Lâm Tử vỡ ra từng đạo vết kiếm, đột nhiên 'Rầm Ào Ào' toái đầy đất.

Giang Nam đi xa, lúc này đám người Long Phùng. Đan Dương cùng Kim Huyên mới thở phào nhẹ nhõm, mới vừa rồi Giang Nam liên tiếp công kích thực sự là quá hung mãnh, đem những nhân vật cường đại nhất của Tân Sinh Đại đánh bại, đánh chết như tồi khô lạp hủ, thậm chí ngay cả Ngọc Lâm Tử cũng bị hắn chém một lần, một chút mặt mũi cũng không lưu lại cho Ngọc Kinh tiên quân!

- Huyền Thiên giáo chủ còn chưa chứng Tiên Vương đi?

Trong mắt Long Phùng lộ ra vẻ sợ hãi nói:

- Còn chưa chứng được Tiên Vương liền đã có chiến lực kinh người bậc này, đánh cho chúng ta một chết sáu bị thương, chiến lực bực này thật sự là quá kinh khủng!

Ly Ngạn cũng không khỏi rùng mình một cái, thấp giọng nói:

- Thực lực bực này căn bản không nên là thực lực của Chân Tiên có thể có được, ta mới vừa rồi ở bên trong xuất thủ của hắn cũng không cảm giác được khí tức của tiên nhân, ngược lại là một loại lực lượng bá đọa chí cương chí mãnh, chẳng lẽ hắn không phải là cảnh giới Chân tiên?

Mày của Mộng Khiết hơi cau lại, nhẹ giọng nói:

- Hắn nói hắn đối với Bát Tiên Vương cực kỳ kiêng kỵ, chẳng lẽ nói Bát Tiên Vương thật sự chưa chết, mà là giả chết thoát thân? Bất quá ta rõ ràng nhìn thấy Hậu Thổ tiên vương đang thu lấy một gốc Tiên đạo linh căn thì bị gốc linh căn đó phản phệ, đạo quả đều hóa thành tro bụi, tuyệt đối đã tử vong rồi!

Đan Dương trầm giọng nói:

- Ta cũng xa xa thấy đạo quả của Thanh Hoa tiên vương bị một gốc linh căn cắn nát, nguyên thân cũng yên diệt rồi!

Kim Huyên nghi ngờ nói:

- Mới vừa rồi Câu Trần tiên vương bị chết, tất cả mọi người nhìn ở trong mắt, đạo quả của Câu Trần tiên vương bị luyện hóa thành tro, Huyền Thiên giáo chủ cũng ở nơi này, vì sao hắn còn nói là không tin Câu Trần tiên vương đã chết? Ngọc Lâm Tử, ngươi có cách nhìn như thế nào?

Mọi người hướng Ngọc Lâm Tử nhìn lại, chỉ thấy một chiếc Ngọc Kinh lâu thuyền xuất hiện, Ngọc Lâm Tử ở trong lâu thuyền khôi phục thân thể, đứng ở đầu thuyền, nói:

- Huyền Thiên giáo chủ không phải là tiên, mà là thần, chỉ là hắn so sánh với Bát Tiên Vương đồng thời khai sáng thần đạo thì đi xa hơn. Bát Tiên Vương chỉ là đem thần đạo tu luyện tới cảnh giới Hoàng đạo cực cảnh, sau đó liền đi lên Tiên đạo. Mà Huyền Thiên giáo chủ thì ở Hoàng đạo cực cảnh tiếp tục đi trên con đường Thần đạo. Từ bỏ Tiên đạo, đem Thần đạo thôi diễn đến tầng thứ có thể so sánh với Tiên Vương, Tiên Quân! Thực lực của hắn đã không thể dùng cảnh giới của Tiên đạo tới cân nhắc. Hắn có thành tựu như thế là vượt xa Bát Tiên Vương tự xưng Tổ Thần cũng không phải là không có lý. Bất quá...

Hắn mỉm cười nói:

- Ta xem tu vi thực lực của Huyền Thiên đang không ngừng tiến bộ, sắp thành tựu Tổ thần cấp bậc Tiên Vương rồi, hắn đã không áp chế nổi tu vi bạo tăng, đột phá sắp tới, nhất là hắn vừa mới rồi lại đánh với các ngươi một trận, ta chú ý tới tu vi thực lực của hắn ở trong khoảng thời gian ngắn này liền tăng trưởng một mảng lớn. .
Bạn cần đăng nhập để bình luận