Đế Tôn

Chương 887 - 888 : Trong lúc vô tình bày ra sát cục.

Nhất là đại hán khôi ngô đi ra trước hết kia, lại càng mạnh mẽ, phía sau bốn tòa Thiên Cung đại phóng tia sáng, trong đó truyền đến lôi âm cuồn cuộn, giống như có ngàn vạn thần minh ở trong Thiên Cung cao tụng Thần danh, gia trì nhục thể của hắn!

Này hiển nhiên là một loại Thần cấp công pháp cực kỳ cao minh, tinh diệu cường đại. Không ngờ, vị đại hán khôi ngô này mới vừa đi tới trong cái khe kia, đột nhiên một đạo sáng mờ xoắn tới, tiếp theo vị đại hán khôi ngô này phảng phất gặp được chuyện kinh khủng nhất thế gian, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi.

Thiên Cung của hắn nhanh chóng tan rã, thần minh cao tụng trong Thiên Cung càng ngày càng mờ, đạo sáng mờ này đang hủ hóa đi tu vi của hắn!

Hơn mười vị cao thủ khác xông lên thấy thế, vội vàng dừng bước lại, kinh nghi bất định nhìn sáng mờ trước mắt.

- Thôn Thiên Thần Long Tráo!

Vị đại hán khôi ngô này quát lên, tế lên một kiện pháp bảo, hình dạng kiện pháp bảo này như một cái lồng chụp, từ trên cao chụp xuống, trên lồng có chín con Thần Long hiện lên, phần đuôi tương liên, đỉnh đầu rũ xuống, hào quang của Thần Long tỏa sáng, đem người này bao quanh bảo vệ ở chính giữa.

Thôn Thiên Thần Long Tráo này hiển nhiên là một thần minh chi bảo vô cùng được, thần uy tràn ngập. Cuồng dã bá đạo, có thể tưởng tượng nếu như bảo vật này tế lên bao lại địch nhân. Chín con Thần Long chỉ sợ ở một chớp mắt là có thể đem đối thủ luyện hóa thành bụi!

Sáng mờ vọt tới, chỉ nghe Thần Long hí hô truyền đến, Thần Long tản mát ra Thần Quang nhanh chóng trở nên ảm đạm, long thân khổng lồ giãy giụa, phảng phất gặp phải chuyện kinh khủng nhất.

Những long thân này nhanh chóng khô quắt, tựa hồ bị sáng mờ hấp thu tinh khí trong cơ thể những Thần Long này, cho dù đường đường là thần minh chi bảo, cũng không cách nào ngăn trở sáng mờ oai!

- Đó chính là đệ nhất trọng cấm chế của Thánh Quân động phủ, Hóa Thần Độc Hà.

Trong sơn cốc, mọi người lạnh lùng nhìn một màn này, tùy ý đại hán khôi ngô kia ở trong sáng mờ giãy giụa, không có người nào tiến lên viện thủ, một vị lão giả vuốt chòm râu, lão thần nói:

- Hóa Thần Độc Hà nghe nói chính là Thần Mộc Thánh Quân dùng mộc độc bản thân luyện chế thành, giỏi về hấp thu tinh khí người khác, cho dù là pháp bảo, bị loại sáng mờ này cuốn lấy, tinh khí linh lực cũng sẽ mất hết. Trong hạp cốc hư không này, đã chôn vùi không biết bao nhiêu Thần Ma cùng thần minh chi bảo của bọn họ.

- Người kia tên là Nhậm Công Thanh? Nghe nói hắn gặp gỡ bất phàm, cũng có kỳ ngộ, thậm chí nhận được thượng cổ đại thần Thôn Thiên Thần Long truyền thừa, tương lai có hi vọng trở thành thần minh.

Một vị lão giả gầy lắc đầu, thở dài nói:

- Thôn Thiên Thần Long truyền thừa, lần này muốn diệt tuyệt.

Thôn Thiên Thần Long Tráo ở trong sáng mờ trong chớp mắt liền uy năng tổn hao nhiều, vị đại hán khôi ngô Nhậm Công Thanh kia khẩn trương, không dám tiếp tục xâm nhập, vội rút thân lui về phía sau.

Rầm...

Thôn Thiên Thần Long Tráo ở trong sáng mờ toái đi, nhưng hắn cũng nhân cơ hội thoát khỏi sáng mờ bao phủ. Nhậm Công Thanh mới vừa thở phào nhẹ nhỏm, đột nhiên lại có một đạo sáng mờ giống như đầu lưỡi trâu bò xoắn tới, tứ trọng Thiên Cung ở phía sau hắn trong chớp mắt biến mất không thấy gì nữa, đạo sáng mờ này đem tu vi của hắn hóa đi sạch sẽ!

Sau một khắc, vị cao thủ có đại cơ duyên này vẻ mặt dại ra, thân thể đột nhiên hóa thành một bãi nước mủ rơi trên mặt đất!

- Thật là đáng tiếc, thế gian mất đi một môn công pháp.

Một vị lão giả lắc đầu nói.

Ở trong tràng có thật nhiều tiền bối cao nhân, tuyệt đối có thực lực có thể cứu Nhậm Công Thanh ra khỏi sáng mờ, nhưng không có một người xuất thủ, chỉ lạnh lùng nhìn hắn ở trong sáng mờ hôi phi yên diệt.

- Làm người cần có tự biết rõ, một tiểu bối lại ở trong lòng ôm may mắn, muốn xông vào thượng cổ cấm địa này, không biết từ cổ chí kim cao thủ trẻ tuổi chết ở chỗ này đếm không xuể sao!

Một thần minh quanh thân bao phủ ở trong Thần Quang, có chút tàn khốc nói:

- Chỉ cần bước vào nơi đây, chính là đối thủ cạnh tranh, liền là địch nhân, không thể có nửa điểm thương hại!

- Thao Hộc Tôn Giả nói đúng!

Một vị thần minh lông mi trắng, phong thái như Tiên, phiêu dật tiêu sái, trầm giọng nói:

- Thánh Quân động phủ này có tam trọng môn hộ cấm chế, Hóa Thần Độc Hà chẳng qua là cấm chế tầng thứ nhất, uy lực yếu nhất, có thể đầu độc thần minh. Tầng cấm chế thứ hai chính là chín quan đại cấm, Cửu Đạo Toái Thần Áp, có thể vây hãm Thiên Thần.

Tầng thứ ba cấm chế lay động thiên khung, cơ hồ có thể tiêu diệt hết Chân Thần! Từ xưa tới nay, nhiều thần nhân ở chỗ này người trước ngã xuống, người sau tiến lên, nhưng cực ít có người có thể vượt qua ba đạo môn hộ cấm chế này. Cho dù vượt qua, cũng chưa từng có thấy người từ trong động phủ đi ra, hơn phân nửa là chết trong động phủ!

Thanh âm của Mao Viễn Công giống như gà trống gáy kêu, kêu lên:

- Muốn phá vỡ ba đạo môn hộ cấm chế này, chỉ có Thần Mộc Lệnh! Tiểu quỷ họ Giang!

Ánh mắt của hắn rơi vào trên người Giang Nam, lạnh lùng nói:

- Sư chất Vô Đạo Công Tử của ta nếu là chết ở trong tay của ngươi, như vậy mặt Thần Mộc Lệnh kia của hắn nhất định là rơi vào trong tay của ngươi!

Đàm Trí thánh tăng ánh mắt chớp động, lên tiếng nói:

- Huyết Thần tiền bối, chẳng những mặt Thần Mộc Lệnh của Vô Đạo Công Tử rơi vào trong tay người này, ngay cả vật trong tay tiểu tăng, cũng bị người này chiếm đi.

- Giang công tử người mang hai mặt Thần Mộc Lệnh, giờ phút này sao không mở cấm chế?

Ánh mắt vị Thao Hộc Tôn Giả kia rơi vào trên người Giang Nam, mặt không chút thay đổi nói.

Nhiều ánh mắt đồng loạt rơi vào trên người Giang Nam, Giang Nam hướng Mao Viễn Công cùng Đàm Trí thánh tăng nhìn thoáng qua. Trên mặt nụ cười nói:

- Thần Mộc Lệnh mặc dù quý giá, nhưng cũng bất quá là mật thược mở ra động phủ mà thôi, vãn bối nguyện ý cống hiến ra hai mặt Thần Mộc Lệnh này, mở ra cấm chế Thánh Quân động phủ. Bất quá Thần Mộc Lệnh này chính là công cụ mà Thần Mộc Thánh Quân chọn đồ, vãn bối cũng không cách nào luyện hóa, lại nói, Đàm Trí thánh tăng mới là người Thần Mộc Thánh Quân tuyển định, có hy vọng luyện hóa Thánh Quân động phủ nhất, trở thành đệ tử của Thánh Quân.

Ánh mắt của mọi người nhất tề hướng Đàm Trí thánh tăng nhìn lại, không ít người thầm nghĩ:

- Chính xác, đoạt được Thần Mộc Lệnh cũng không có cái gì quá không được, Thần Mộc Lệnh này bất quá là mật thược mở ra động phủ, nhân tài nhận được Thần Mộc Thánh Quân cho phép mới là đối thủ chân chính của chúng ta! Người bậc này tiến vào trong động phủ chính là như cá gặp nước, nếu Thánh Quân động phủ bị tiểu hòa thượng này luyện hóa, chỉ sợ chúng ta đừng nói phân một chén canh, cho dù bảo vệ tánh mạng cũng có chút khó khăn!

- Muốn đoạt được bảo vật cùng truyền thừa trong động phủ, liền trước hết diệt trừ tiểu hòa thượng này!

Đàm Trí thánh tăng cảm giác được từng đạo ánh mắt tràn đầy sát ý, phải thừa nhận áp lực có thể nghĩ, bất quá hòa thượng này như cũ trên mặt nụ cười, không một chút vẻ kinh hoảng.

Chẳng qua là mặc dù hắn không đổi sắc, nhưng trong lòng thì cực kỳ não:

- Vị Giang giáo chủ này đích xác là nhân vật hung ác, vừa nói chuyện liền để cho tiểu tăng trở thành mọi người chi địch.

- Một mặt Thần Mộc Lệnh khác, là rơi vào Ngọc phu nhân chi nữ, Hiên Vi Tiên Tử a?

Chân Pháp Phật Đà đột nhiên mặt mỉm cười, hướng mỹ phụ kia cười hỏi.

Ngọc phu nhân hàn quang hiện lên trong mắt, trong lòng đối với Phật Đà này đại hận, biết hắn nhắc tới mặt Thần Mộc Lệnh thứ ba, là vì dời đi tầm mắt của mọi người, giảm bớt công kích hắn gặp phải, lúc này cười dài nói:

- Chính xác, bất quá chư vị yên tâm, Bắc Mạc Thi gia ta cũng không có ý tứ độc chiếm Thánh Quân động phủ. Hiên Vi, ngươi đi cùng Giang giáo chủ mở ra cấm chế động phủ.

Thi Hiên Vi lĩnh mệnh, cùng Giang Nam tiến lên trước, hai người riêng phần mình lấy ra Thần Mộc Lệnh, thúc dục pháp lực, tế lên đỉnh đầu.

Mọi người rối rít xuất động, đi theo phía sau bọn họ.

Đợi hai người tới trước cái khe của Thánh Quân động phủ, Thần Mộc Lệnh trên đỉnh đầu Thi Hiên Vi đột nhiên bay lên, treo cao ở giữa không trung, chỉ thấy mặt Thần Mộc Lệnh này bay lên không, nhất thời định trụ từng đạo sáng mờ, để cho Hóa Thần Độc Hà cấm chế uy năng vô hạn định ở giữa không trung, không có bất kỳ dị động.

Hai người lại tới trước đệ nhị trọng cấm chế, trong hư không phía trước mơ hồ hiện ra Cửu Đạo Toái Thần Áp, mặt áp lưu động đủ loại thần vân, phức tạp chí cực, như núi như ấn, treo cao ở nơi đó, bất cứ lúc nào cũng có thể bay ra đả thương người.

Ông...

Đỉnh đầu của Giang Nam có một mặt Thần Mộc Lệnh bay lên, mặt Thần Mộc Lệnh này hóa thành một thần thụ, lồng lộng đứng vững, nâng Cửu Đạo Toái Thần Áp, để cho Cửu Đạo Toái Thần Áp này không cách nào rơi xuống.

- Mặt Thần Mộc Lệnh này của ta, trong đó đệ nhất trọng Thần Cấm bị ta đánh nát, thiếu hụt một đạo Thần Cấm, không biết có thể xảy ra vấn đề gì hay không?

Giang Nam nhìn về phía gốc Thần Mộc Lệnh biến thành thần thụ này, chỉ thấy thần thụ khẽ đung đưa, cây khô phát ra tiếng vang khanh khách xèo xèo, hiển nhiên nhận áp lực thực lớn, chỉ sợ không thể chống đở thời gian bao lâu.

Bọn họ đi tới trước đạo cấm chế thứ ba, cuối cùng một mặt Thần Mộc Lệnh cũng bay ra, định trụ thiên khung lay động.

Đạo thiên khung này vốn là ở trong hư không phiêu đãng, giống như một con cá lớn, qua lại như điện, thiên khung mở ra, che khuất bầu trời, diệt quang tiếp theo cắt xuống, hôm nay bị một mặt Thần Mộc Lệnh cuối cùng định trụ.

- Mặt Thần Mộc Lệnh này cũng bị ta đánh nát đệ nhất trọng Thần Cấm, đoán chừng cũng không cách nào định trụ thiên khung bao nhiêu thời gian. Đứng ở dưới ba đạo cấm chế này, chính là tự tìm đường chết!

Ánh mắt Giang Nam chợt lóe, không tính toán thu hồi hai mặt Thần Mộc Lệnh kia của mình, hướng đám người Thiệu Thiên Nhai, Tam Khuyết Đạo Nhân thấp giọng nói:

- Nhanh đi vào!

- Giang lão đệ, ngươi không có ý định thu hai khối Thần Mộc Lệnh kia sao?

Tam Khuyết Đạo Nhân kinh ngạc nói.

- Không cần, đi mau!

Giang Nam cùng đám người Thiệu Thiên Nhai nhanh chóng xuyên qua mặt phạm vi thiên khung bao phủ, mà chư cường giả ở phía sau bọn họ đã bắt đầu vung tay, tranh đoạt quyền chưởng khống Thần Mộc Lệnh.

Hô...

Thi Hiên Vi thu hồi Thần Mộc Lệnh của mình, cùng chúng cường giả của Bắc Mạc Thi gia nhanh chóng xuyên qua thiên khung, đối với hai mặt Thần Mộc Lệnh khác làm như không thấy. Những cường giả khác thấy thế, lập tức đi tới mặt Thần Mộc Lệnh thứ ba, rối rít xuất thủ tranh đoạt mặt Thần Mộc Lệnh thứ hai.

- Đàm Trí, Thần Mộc Lệnh không liên quan nặng nhẹ, Thánh Quân động phủ mới là chủ yếu nhất!

Chân Pháp Phật Đà trầm giọng quát lên.

Bọn họ mới vừa đi ra thiên khung, lại có mấy thần minh cùng trên dưới một trăm vị cường giả cũng xông vào trong cái khe hư không, tranh đoạt bảo vật trong động phủ.

Bất quá ở hậu phương, còn có mọi người vung tay, trong đó thậm chí còn có hai Thần Ma, một cái hóa thành đầu giao nhân thân, một cái thì thân hóa Bạch Cốt Cự Nhân, hai Thần Ma thân cao mấy vạn trượng, cầm trong tay thần minh chi bảo vung tay, đánh cho thiên băng địa liệt!

- Hai Thần Ma này chết chắc...

Giang Nam quay đầu lại nhìn thoáng qua, lắc đầu nói:

- Đáng tiếc không có thể ám toán đến Mao Viễn Công cùng Chân Pháp Phật Đà.

Ma Thần thân hóa xương trắng kia chính là Diêm Tôn Giả, một vị Ma Thần trong Ma Đạo, từ trước đến giờ độc lai độc vãng, hắn luyện chế pháp bảo tên là Diêm Vương Điện, lớn nhỏ tùy tâm, lúc lớn trấn áp hết thảy, lúc nhỏ thì như hạt bụi.

Tòa Diêm Vương Điện này lúc trở nên to lớn còn dễ dàng ngăn cản, nhưng biến thành hạt bụi liền làm cho người ta khó lòng phòng bị, hơn nữa qua lại như điện, chỉ thấy được một đạo ô quang hiện lên, liền đem đối thủ oanh giết!

Bất quá đối thủ của hắn cũng là một Yêu Thần da thô thịt béo, tên là Giao Vương Thần, đem giao da của mình luyện thành khôi giáp, mặc lên người, lúc Diêm Vương Điện oanh đến, cố nhiên có thể xuyên thủng khôi giáp của hắn, nhưng mà uy năng đã suy giảm thật to, không cách nào tạo thành sát thương hữu hiệu.

Mà Giao Vương Thần công kích lại cực kỳ hung mãnh, hắn xuất thân luyện độc, đem độc tính bản thân luyện thành một viên minh châu, độc châu đánh ra, cả người Diêm Tôn Giả cũng bị nhuộm thành màu xanh biếc, sùng sục sùng sục bay ra lục khí.

Hai Yêu Thần Ma Thần này vung tay, chư cường giả khác cũng đã động thủ, trong những cường giả này không thiếu có thần minh chi bảo, đạo đạo Thần uy tung hoành, chỉ vì tranh đoạt hai mặt Thần Mộc Lệnh mà Giang Nam bỏ qua.

Đột nhiên, chỉ nghe răng rắc một tiếng vang thật lớn, hư không chấn động, một cổ hơi thở làm lòng người kinh sợ truyền đến.

Lúc này mọi người đã ra khỏi ba đạo cấm chế vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy đạo cấm chế thứ hai đã đem mặt Thần Mộc Lệnh biến thành thần thụ kia đè sập, Cửu Đạo Toái Thần Áp ầm ầm rơi xuống!

- Mặt Thần Mộc Lệnh thứ hai bị đập vụn rồi?

- Tại sao có thể như vậy? Thần Mộc Lệnh chính là Thần Mộc Thánh Quân luyện, dùng làm mật thược để mở ra Thánh Quân động phủ, làm sao sẽ bị cấm chế đập vụn?

Rất nhiều cường giả còn đang trong lúc giao thủ thấy một màn như vậy, không khỏi riêng phần mình dừng lại tranh đấu, trong lòng mơ hồ sinh ra một cảm giác không ổn.

Đột nhiên, Đãng Thiên Mạc trên đỉnh đầu bọn họ khẽ lay động, đem Thần Mộc Lệnh định trụ đạo cấm chế này chấn đến hiện đầy tiếng vỡ ra.

Răng rắc, răng rắc...

Mặt Thần Mộc Lệnh thứ ba đã không cách nào chịu đựng được Đãng Thiên Mạc trọng áp, chỉ thấy tần số Đãng Thiên Mạc này lay động càng lúc càng nhanh, một cổ hơi thở hủy diệt dần dần nồng nặc, ép tới mọi người ở dưới Đãng Thiên Mạc không thở nổi.

- Đi mau!

Không biết người nào quát to một tiếng, mọi người tỉnh ngộ, vội vàng phía sau tiếp trước bão táp bay đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận