Đế Tôn

Chương 216 - 217 : Một Chưởng Nổ Tung.

Mà giờ khắc này, Giang Nam lại yên lặng ở trong ma tính, tùy ý ma tính tràn ngập tinh thần của mình, không chỗ nào trở ngại, làm cho mình rơi vào Ma Đạo, đồng thời siêu thoát đi ra ngoài, giữ vững thần trí thanh minh của mình.

- Tinh thần vĩ đại...

- Loạn Không Ma Giáo không phải chuyện đùa, một chữ Ma liền để cho ta cảm nhận được loại tinh thần vĩ đại này, vị tiên hiền mở ra Loạn Không Ma Giáo kia thật làm người ta kính ngưỡng. Có thể cách không biết bao nhiêu năm, cùng tiên hiền như vậy trao đổi, thật là một chuyện may mắn.

Giang Nam đối mặt chữ "Ma" này, nhẹ giọng nói:

- So sánh với hiện nay mà nói, Tinh Nguyệt Thần Tông tuy là Ma Tông, nhưng cũng không dám thừa nhận mình là Ma, so với Loạn Không Ma Giáo mà nói, khí phách liền nhỏ hơn rất nhiều.

- Khí phách của Tinh Nguyệt Thần Tông, so sánh với Loạn Không Ma Giáo đã sớm diệt vong này nhỏ đi rất nhiều?

Đột nhiên, một tiếng gầm lên truyền đến, Giang Nam theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một đại hán râu quai nón thân cao một trượng sáu bảy bước đi tới, giống như một pho tượng Ma Thần nho nhỏ, quanh thân ma khí sôi trào, vô cùng hung ác.

- Loạn Không Ma Giáo đã sớm diệt vong, tan thành mây khói, mà Tinh Nguyệt Thần Tông ta vẫn như cũ ngật đứng không ngã, đây chính là địa phương Loạn Không Ma Giáo không bằng ta Tinh Nguyệt Thần Tông!

Hồ Diêm Sơn cười ha ha, thanh chấn khắp nơi:

- Tiểu bối Huyền Thiên Thánh Tông, bằng ngươi cũng dám nói ra loại mạnh miệng này, chẳng phải là làm cho người ta cười đến rụng răng sao?

Giang Nam xoay người, cười nhạt nhẹ giọng nói:

- Vị sư huynh này, ngươi ở trước mặt ta không có bất kỳ tư cách có thể cùng ta đàm luận cảnh giới cao thấp của hai đại môn phái Ma Đạo này, bởi vì, ngươi căn bản không hiểu.

- Càn rỡ!

Hồ Diêm Sơn quát lên, đằng đằng sát khí, thẳng ép mà

đến, cười lạnh nói:

- Tiểu tử, ta cho ngươi biết, Hồ gia gia ngươi thuở nhỏ chuyện xấu làm tẫn, sau khi bái nhập Tinh Nguyệt Thần Tông, lại càng giết người vô số. Vì tu luyện Bách Tử Quỷ Mẫu đại Thần Thông, Lão Tử tìm chín mươi chín phụ nữ có thai, giết chi lấy tử, lúc này mới luyện thành môn Thần Thông này, ngươi lại dám nói Lão Tử không hiểu?

Sắc mặt Giang Nam trầm xuống, trong lòng sát ý đại tác, giết chín mươi chín phụ nữ có thai chỉ vì tu luyện một môn Ma Đạo Thần Thông?

Loại hành vi này, quả thực làm người ta giận sôi, cầm thú cũng làm không ra loại chuyện này!

- Hồ sư huynh nói thật hay!

Đột nhiên, lại có một thanh âm truyền đến, Giang Nam theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy Thư Vọng Nguyệt phiêu nhiên mà tới, âm trầm cười nói:

- Ma Đạo ta làm việc, há lại cho một tiểu bối Chính Đạo môn phái tới quơ tay múa chân, thuyết tam đạo tứ? Lời nói thật, Thần Thông trong Tinh Nguyệt Thần Tông ta hàng vạn hàng nghìn, trong đó có Thần Thông tu luyện nhau thai như vậy, liền cần chém giết phụ nữ có thai, lấy cuống rốn kia, luyện thành Ma Đạo Thần Thông. Còn có lấy người sống luyện thi, cần khôn cùng oán khí, đem cả nhà làm trò ở trước mặt hắn hết thảy giết sạch, để cho oán khí của hắn đạt tới cực điểm, sau đó luyện thành hoạt tử nhân, đây mới là hành vi của ma.

Hồ Diêm Sơn cười ha ha:

- Vì luyện chế pháp bảo Chiến Hồn Thương, sư tôn ta thậm chí phát động hai hoàng triều chiến tranh, mấy chục vạn đại quân ở sa trường chinh chiến, chém giết cả ngày, thi thể khắp nơi, chiến hồn vô số, bị sư tôn ta luyện thành pháp bảo, đây mới thực sự là Ma Đạo!

- Ma Đạo?

Sát ý trong lòng Giang Nam nổi lên, cảm thấy buồn cười, lắc đầu nói:

- Thiếu hướng trên mặt mình dát vàng, hành vi của các ngươi, trong mắt của ta, bất quá là súc sinh mà thôi, ngay cả cầm thú cũng không bằng, người cũng không làm, tại sao nói làm ma?

Cúi đầu và ngẩng đầu nhìn thiên địa, không thẹn với lương tâm, đây mới là ma!

Đây mới là hắn từ trên môn hộ của Loạn Không Ma Giáo cảm nhận được tinh thần!

- Hãy bớt sàm ngôn đi, giết hắn!

Hồ Diêm Sơn bước nhanh đến phía trước, đằng đằng sát khí, chỉ nghe có tiếng ong ong truyền đến, trong mi tâm vị Thần Thông cường giả của Tinh Nguyệt Thần Tông này hiện ra ba đạo Thần Luân, trong một đạo Thần Luân có một pho tượng Bách Tử Quỷ Mẫu khổng lồ chen chúc đi ra ngoài, cao gần sáu bảy trượng, giống như núi nhỏ, vô số quỷ oa bướng bỉnh ở trên người quỷ mẫu bò qua bò lại, thét chói tai liên tục, lay tâm hồn người!

Môn Thần Thông này mới vừa mới xuất hiện, nhất thời một cổ khí tức vô cùng âm lãnh truyền ra, quỷ khí um tùm.

Trong mi tâm của Thư Vọng Nguyệt đột nhiên thần quang chợt lóe, Bạch Cốt Hồ Lô gào thét bay ra, ma khí cuồn cuộn, hóa thành hàng vạn hàng nghìn Khô Lâu, khanh khách rung động, hội tụ ở chung một chỗ, biến thành một đầu khô lâu khổng lồ, há mồm liền hướng Giang Nam hung hăng cắn xuống, nhe răng cười nói:

- Lần trước bị ngươi từ trong tay của ta chạy trốn, làm hại ta ở trước mặt Hồ sư huynh không có mặt mũi, lần này hãy để cho ta tới đưa ngươi quy thiên!

Hô...

Bên cạnh Giang Nam, Thần Thứu Yêu Vương đột nhiên cũng dữ tợn cười một tiếng, một mặt cờ đen ba tấc bay ra, quay tròn xoay tròn, càng lúc càng lớn, hóa thành một Đại Hắc phiên cao gần hơn mười trượng, bay phất phới, độc yêu dài đến trăm trượng cô lỗ lỗ leo ra đại phiên, bay múa đầy trời, độc trùng đại mãng, cùng đầu khô lâu khổng lồ này kịch liệt tranh nhau.

Ngũ Độc Phiên cùng Bạch Cốt Hồ Lô đều là bảo khí Thần Thông bát trọng, uy lực xê xích không nhiều, hai loại bảo khí va chạm, nhất thời khói độc, yêu khí, ma khí, Khô Lâu, độc trùng bay vút lên, ở giữa không trung tạo thành thải vân lớn nhỏ mấy chục mẫu, tranh đấu không nghỉ.

- Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, tiểu tử thúi, lần trước ngươi đuổi giết đến lão tử vội vàng thoát thân, chỉ hận cha mẹ ít sinh hai đôi cánh. Hôm nay lão tử liền giết ngươi báo thù!

Thần Thứu Yêu Vương triển khai hai cánh, kiệt kiệt cười quái dị, đột nhiên hướng Thư Vọng Nguyệt đánh tới, năm đạo Thần Luân cổn động, các loại Thần Thông vận chuyển, phô thiên cái địa hướng Thư Vọng Nguyệt oanh xuống.

Thư Vọng Nguyệt quá sợ hãi, lập tức triển khai Thần Thông chống lại, chỉ cảm thấy chống cự khó khăn, trong lòng lại càng khiếp sợ:

- Đầu điểu này lần trước bị ta giết chạy trối chết, ngay cả dư âm trở tay cũng không có, làm sao mấy tháng không thấy, lại lợi hại đến loại trình độ này?

Lấy thực lực của hắn, cùng Thần Thứu Yêu Vương mới vừa chiếu diện, cũng đã rơi vào hạ phong, bị toàn diện áp chế.

Trong năm đại Thần Thông của Thần Thứu Yêu Vương, Thương Hải Minh Nguyệt Tâm Kinh là pháp môn tăng lên pháp lực, không có bao nhiêu uy lực, Mộng Điệp tăng lên thần niệm, giống như trước cũng không phải là loại Thần Thông công kích, mà ngũ độc luyện hồn thì cần khống chế Ngũ Độc Phiên cùng Bạch Cốt Hồ Lô chém giết, vì vậy chỉ có thể động dụng Thượng Thanh Thần Quang cùng Đại Bằng Minh Vương chân thân.

Dù vậy, Thư Vọng Nguyệt cũng chống cự khó khăn, đầu đại yêu này hai cánh rung lên, chính là hàng vạn hàng nghìn thần quang hóa thành lợi kiếm, phô thiên cái địa rơi xuống, thân thể vô cùng mạnh mẻ, cùng Thư Vọng Nguyệt gần người đánh giết, một trảo chộp tới, liền khai sơn phá thạch, một cánh cắt xuống, cả vùng đất cũng bị cắt mở một khe rãnh đi ra ngoài!

Mà ở đỉnh đầu một người một yêu, Bạch Cốt Hồ Lô cùng Ngũ Độc Phiên chém giết lại càng thảm thiết, thanh thế muốn lớn hơn không chỉ gấp mười lần, một mảnh độc trùng độc vật dài đến hơn trăm trượng bay múa đầy trời, quay chung quanh một đầu khô lâu to đến kỳ cục chém giết, không ngừng có vô số đầu khô lâu bị tiễu diệt, cũng có độc vật bị cắn nát, hóa thành ma khí.

Hồ Diêm Sơn thấy bức cảnh tượng này, trong lòng cũng không khỏi lấy làm kinh hãi, hắn cùng với Thư Vọng Nguyệt thực lực ở sàn sàn như nhau, nếu không tính Bạch Cốt Hồ Lô kia, hắn so sánh với Thư Vọng Nguyệt mạnh hơn rất nhiều, hắn tu luyện thân thể Thần Thông, pháp lực cùng thân thể, cũng muốn cường đại hơn Thư Vọng Nguyệt.

Nhưng mà tính cả Thần Thông bát trọng bảo khí Bạch Cốt Hồ Lô này, thực lực của Hồ Diêm Sơn liền thấp hơn Thư Vọng Nguyệt chút ít.

- Nếu đại yêu này giết Thư Vọng Nguyệt, như vậy ngay cả ta cũng nguy hiểm... Xem ra, chỉ có trước giải quyết tiểu tử này, sau đó đi giúp Thư Vọng Nguyệt, ta mới có hi vọng thắng được.

Trong mắt Hồ Diêm Sơn hung quang chợt lóe, rơi vào trên người Giang Nam, tâm thần đại định, tu vi của Giang Nam hắn tự nhiên có thể nhìn ra được, chưa mở ra Tử Phủ, nhân vật như vậy, cho dù cường thịnh trở lại, cũng mạnh không đi nơi nào.

- Bách Tử Quỷ Mẫu đại Thần Thông!

Bách Tử Quỷ Mẫu lệ tiếu, chỉ thấy quỷ oa xèo xèo quái khiếu, bay múa đầy trời, chi chít hướng Giang Nam đánh tới, quỷ khí thoáng cái nồng nặc mấy chục lần, làm cho da đầu người ta tê dại, tựa hồ ngay cả máu cũng bị đông lại.

Giang Nam hừ lạnh một tiếng, đột nhiên toàn thân mười vạn tám ngàn lỗ chân lông hết thảy mở ra, giống như mười vạn tám ngàn môn hộ mở ra, bản thân phong tỏa dương khí vô cùng nồng đậm kia nhất thời phóng lên cao, hóa thành một đạo khí trụ, vọt lên bốn năm dặm!

Bởi vì tu luyện Ma Ngục Huyền Thai Kinh, dương khí của hắn vốn là vô cùng rừng rực, vô cùng nồng nặc, theo tu vi của hắn tăng lên, lại trải qua nhiều tháng ân cần săn sóc như vậy, dương khí của hắn đã đạt tới trình độ bất khả tư nghị!

Oanh!

Bách Tử Quỷ Mẫu mới vừa đánh tới, chưa đi tới bên cạnh Giang Nam, liền đột nhiên như băng tuyết gặp phải nắng gắt, nhanh chóng tan rã, phân giải trong Liệt Dương!

Đang.

Một đạo Thần Luân trong mi tâm của Hồ Diêm Sơn đột nhiên dập tắt, rõ ràng là bị Giang Nam lấy dương khí phá vỡ Bách Tử Quỷ Mẫu đại Thần Thông của hắn, trực tiếp phá môn tâm pháp âm tà này sạch sẽ!

- Tiểu tử thúi!

Hồ Diêm Sơn cũng rút ra một ngụm lãnh khí, giống như nhìn quái vật nhìn Giang Nam, chỉ dựa vào dương khí bản thân, liền phá vỡ một đại Thần Thông mà hắn tân tân khổ khổ tu luyện thành, này nói rõ dương khí trong cơ thể Giang Nam nồng đậm đến trình độ bực nào!

Bách Tử Quỷ Mẫu đại Thần Thông âm khí quỷ khí rất nặng, Thần Thông cường giả bình thường mới vừa gần người, sẽ bị đống kết máu, thần thức, thân thể, thậm chí cả pháp lực, cả người sẽ bị Bách Tử Quỷ Mẫu ăn không còn một mống, có thể tăng thêm uy năng của Bách Tử Quỷ Mẫu.

Hồ Diêm Sơn chính là dựa vào môn Thần Thông này, giết chết không biết bao nhiêu đối thủ, lại không nghĩ rằng ở trước mặt Giang Nam liền như gặp được thiên địch, mới vừa xuất thủ liền bị phế sạch, ngay cả tu vi của mình cũng bị đánh rớt một cảnh giới.

- Đã như vậy, chỉ có Xích Thủ Không Quyền đem ngươi đánh chết!

Hồ Diêm Sơn hít vào một hơi thật dài, từng cục da thịt đột nhiên từ dưới làn da đội lên, khối khối căng nứt, thân thể kế tiếp cất cao, hắn vốn chính là Cự Nhân thân cao một trượng sáu bảy thước, giờ phút này thân thể càng thêm khổng lồ, túc túc đạt tới ba trượng, hốc mắt lõm sâu, miệng mở to lên, giống như một đầu Bạo Viên, đâm ngực gầm thét!

Quanh thân hắn tràn ngập hơi thở vô cùng cuồng bạo, lực lượng liên tiếp kéo lên, càng ngày càng mạnh, càng lúc càng lớn, kia là lực lượng phi nhân, là lực lượng yêu ma!

Ma Viên Đại Lực Thần Thông!

Lúc này Hồ Diêm Sơn tựa như cùng đầu Ma Viên nổi giận, Ma Viên là Ma Tộc chân chân chính chính, lực lớn vô cùng, trong truyền thuyết có thể di sơn đảo hải, hái sao bắt trăng, mà Hồ Diêm Sơn tu luyện môn Ma Viên Đại Lực Thần Thông này, chính là y theo cấu tạo thân thể Ma Viên, chế tạo ra Thần Thông!

Môn Thần Thông này đem lực lượng của hắn tăng lên tới trình độ mười sáu Long lực!

Rống...

Hắn há mồm rống giận, phát ra tru lên như dã thú, âm ba lướt qua, thậm chí chấn đắc núi đá di động, từng tảng đá bị chấn đắc nát bấy!

- Ma Đạo thân thể Thần Thông?

Ánh mắt Giang Nam sáng lên, rơi vào trên người Hồ Diêm Sơn, lần này hắn đi ra ngoài là vì kiến thức Ma Môn thân thể Thần Thông, giờ phút này rốt cục có thể nhìn thấy một loại, chẳng qua để cho hắn thất vọng chính là, đây là một môn Thần Thông cùng Cầu Long Ma thể Thần Thông không kém bao nhiêu, không phải là Tinh Nguyệt Ma Tông Tinh Nguyệt thần thể.

Ban đầu Quân Mộng Ưu cùng Âu Dương Vũ đại chiến, đánh ra chính là Tinh Nguyệt thần thể, mạnh mẻ vô cùng, xuất nhập lôi đình như không có gì, Hồ Diêm Sơn Ma Viên Đại Lực Thần Thông tuy mạnh, nhưng khoảng cách Quân Mộng Ưu còn có một đoạn cực kỳ xa.

Giang Nam chỉ nhìn lướt qua, liền lập tức nắm đến chân tủy của Ma Viên Đại Lực Thần Thông, đối với sở trường cùng tâm pháp vận hành của môn công pháp này rõ như lòng bàn tay, còn thôi diễn đến đệ thập trọng Thần Luân cảnh.

Ma Viên Đại Lực Thần Thông đối với hắn mà nói, không cái bí mật gì có thể nói.

Hồ Diêm Sơn gầm thét, sải bước hướng Giang Nam đi tới, nhe răng cười nói:

- Tiểu tử, ngươi mới vừa nói cái gì ta không hiểu, nay Thiên đại gia liền cho ngươi xem một chút, cái gì mới là ma!

Đông!

Hắn một bước rơi xuống, núi đá run rẩy, khí thế đột nhiên tăng cường nhất phân.

Đông, đông, đông!

Khí thế của hắn càng ngày càng mạnh, nổi lên tới đỉnh núi, khuôn mặt dữ tợn, thân thể hùng tráng cao lớn, hai mắt như máu, kinh khủng chí cực.

- Ta muốn đem ngươi rút gân lột da, rút đi thần hồn của ngươi, đem ngươi luyện vào trong bảo khí...

Đang ở lúc khí thế của hắn kéo lên tới đỉnh, Giang Nam rốt cục động, chỉ thấy trong Thần Luân một ngụm Ma Chung chấn động, du dương, thân thể vừa động, giống như một đạo thiểm điện, một cước mở ra, bước ra hơn ba mươi trượng, một bước liền xông đến trước mặt Hồ Diêm Sơn, tay nâng thủ chưởng!

Hồ Diêm Sơn mao cốt tủng nhiên, ngẩng đầu nhìn lại, thấy một cái chưởng ấn cự đại, phảng phất như trời sụp đổ, thiên địa điên đảo, âm dương thác loạn, trước mắt hắn hết thảy hết thảy biến mất, chỉ còn lại có cái chưởng ấn này!

Phiên Thiên Ấn!

- A...

Hồ Diêm Sơn rống giận, một đôi cánh tay vượn ra sức giơ lên, hướng chưởng ấn cự đại này nghênh khứ. Cánh tay hắn vô cùng thô to hùng tráng, hai tay đầy máu, một mạch máu thô to lớn bằng ngón cái, ẩn chứa lực lượng vô cùng kinh khủng!

Oanh!

Hai chưởng chạm vào nhau, hai mắt Hồ Diêm Sơn trợn tròn, trong cơ thể truyền đến tiếng bạo liệt bùm bùm, nhưng ngay sau đó ô ô không ngừng, từng cục xương cốt bể tan tành từ trong cơ thể hắn bắn nhanh ra, trong chớp mắt liền đâm phá như cái sàng, thiên sang bách khổng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận