Đế Tôn

Chương 2076 - 2077: Quan Giác Tiên Vương.

Giang Nam ngạc nhiên, thất thanh nói:

- Những dược liệu này, là đạo hữu trồng? Ta còn tưởng rằng là trời cao tặng, vật vô chủ. . .

- Cả Thiên Châu, tất cả dược điền cũng có chủ, nơi nào còn có thiên tài địa bảo vô chủ?

Vị Thiên Châu Tiên nhân kia lắc đầu nói:

- Đạo hữu, ngươi bế quan quá lâu sao?

Giang Nam vội vàng thu hồi tiểu ấu giao, chỉ thấy bốn móng vuốt của vật nhỏ này còn vững vàng ôm lấy một cái quả tiên so sánh với nó còn muốn lớn hơn mấy phần không chịu buông tay.

Vị Thiên Châu Tiên nhân kia khóe mắt trực nhảy, thầm nói:

- Tiên sủng của ngươi ánh mắt cũng không tệ, chọn đều là linh dược thượng thừa nhất trong dược viên của ta. . .

Giang Nam thẹn thùng, liên tục nói xin lỗi. Vị Thiên Châu Tiên nhân kia biết hắn thần thông quảng đại, mình không phải là đối thủ, cũng không dám quá đáng, cười nói:

- Chúng ta là hàng xóm, không cần đa lễ.

Tiểu ấu giao gặm trái cây trong ngực, liếc liếc vị Tiên nhân này, lại nhìn Giang Nam một chút, có chút nghi ngờ, thấp giọng hỏi thăm Giang Nam nói:

- Cơm cơm?

Giang Nam lắc đầu:

- Hắn không phải là cơm. . . Đạo hữu, ta không thuận tiện ở lâu, cáo từ.

Vị Thiên Châu Tiên nhân kia đưa mắt nhìn hắn đi xa, vừa đau lòng dược viên của mình:

- Thuốc của ta. . . Đúng rồi, mới vừa rồi đầu tiểu giao long kia hình như là loại đồ vật này. . .

Hắn nhớ tới bộ dáng tiểu giao long, sắc mặt biến hóa, đang thất thần, đột nhiên một cổ hơi thở dị thường cường đại phủ xuống, vội ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy từng đạo Tiên quang bay theo mà đến, đồng loạt rơi xuống, rõ ràng là hơn mười Chân Tiên.

Một Chân Tiên cầm đầu liếc Lạc Nhật cốc hé ra cái khe lớn kia một cái, sắc mặt biến hóa, đột nhiên giơ lên một mặt kim bảng trong tay, trên kim bảng, bức họa của Giang Nam rất sống động, quát lên:

- Ngươi có từng gặp qua người này?

- Chiêm châu, Lôi châu, Tổ châu Chân Tiên!

Vị Thiên Châu Tiên nhân kia thấy hơn mười Chân Tiên này, trong lòng thấp thỏm bất an, thanh âm lạnh lùng nói:

- Mấy vị đạo hữu, các ngươi là Tiên nhân trung ương tám châu, đến Thiên Châu ta còn ngang ngược càn rỡ như thế? Thiên Châu cũng không phải là địa bàn của bát Tiên Vương, mà là lãnh địa của Quan Giác Tiên Vương, khí thế rào rạt như vậy, làm như Thiên Châu ta không người nào sao?

Hơn mười Chân Tiên kia chính là xuất từ Chiêm châu, Lôi châu cùng Tổ châu trong trung ương tám châu, trong Cổ Tiên Giới không chỉ có bát Tiên Vương, còn có những Tiên Vương khác, Thiên Châu chính là ở vào danh nghĩa của Quan Giác Tiên Vương.

Mặc dù thế lực Quan Giác Tiên Vương không cường đại bằng bát Tiên Vương, nhưng thế lực dưới trướng cũng không nhỏ, chẳng qua là so sánh với bát Tiên Vương phải kém sắc rất nhiều.

Chân Tiên cầm đầu kia tiến lên trước một bước, chắp hai tay sau lưng, trên cao nhìn xuống nhìn hắn, hơi thở như uyên, lạnh nhạt nói:

- Ta tên là Đông Phương Phổ Vũ.

- Đông Phương Phổ Vũ? Dưới trướng Câu Trần Tiên Vương, được xưng một trong tồn tại tiếp cận Tiên Vương nhất... Đông Phương Phổ Vũ?

Vị Thiên Châu Tiên nhân kia cảm nhận được Tiên uy kinh khủng, sắc mặt kịch biến, liền lộ vẻ vô cùng cẩn thận, không dám nhắc lại Thiên Châu là lãnh địa của Quan Giác Tiên Vương, chần chờ nói:

- Nguyên lai là Đông Phương tiền bối. . . người trên bức họa, từ nơi này rời đi, nếu các ngươi đi mau một chút, còn có thể cùng hắn chạm mặt.

Đông Phương Phổ Vũ cực kỳ cổ lão, chính là sau Câu Trần Tiên Vương bát Tiên Vương, nhóm người thứ hai phi tiên, mặc dù hắn không có khai sáng Thần đạo, nhưng mà cùng bát Tiên Vương là cường giả một thời đại!

Hắn cùng với bát Tiên Vương giống nhau, đồng dạng là Tiên thiên sinh linh khai thiên tích địa liền ra đời!

Khai thiên tích địa chi sơ, thời đại bát Tiên Vương quật khởi kia, thống trị bát đại vũ trụ cũng là Tiên Thiên sinh linh. Ở thời đại kia đúng là hiện lên rất nhiều nhân vật rất giỏi. Có không ít nhân vật cực kỳ cường đại từ trong từng tràng hạo kiếp còn sống sót. Đã trải qua Hỗn Độn Cổ Thần cùng Cổ Tiên chiến dịch, sống cho tới bây giờ!

Mặc dù bọn họ không có đột phá đến Tiên Vương cảnh giới, nhưng mà chỉ kém nửa bước liền bước vào đến cảnh giới kia, tu vi của bọn họ, thậm chí so sánh với chút Tiên Vương trong Cổ Tiên Giới còn muốn thâm hậu!

Nhân vật như vậy, thọ nguyên vô cùng cổ lão, đã có hơn tám ức năm tu luyện, Đông Phương Phổ Vũ chính là một người trong đó. Lịch sử của hắn cùng vũ trụ là một nhịp thở, có thể nghĩ nội tình của hắn sâu đậm ra sao!

Đông Phương Phổ Vũ có thể nói là đệ nhất cường giả dưới trướng Câu Trần Tiên Vương, cường giả bực này đi tới Thiên Châu, cho dù là Quan Giác Tiên Vương cũng cần khách khí, ngang hàng tương xứng.

Chỉ là do hắn nội tình quá sâu quá dầy, muốn đột phá đến Tiên Vương cảnh giới cũng khó khăn trăm ngàn lần!

Lúc này Đông Phương Phổ Vũ hỏi thăm hướng đi của Giang Nam, vị Thiên Châu Tiên nhân kia không dám không đáp, đem hướng đi của Giang Nam đầu đuôi nói ra.

- Huyền Thiên Giáo Chủ, quả nhiên đã thượng giới .

Đông Phương Phổ Vũ nhẹ nhàng gật đầu, truyền lệnh nói:

- Tán Huy, ngươi lập tức báo cho bát Tiên Vương, những người khác, theo ta cùng nhau đi trước, đem người này bắt quy án, nộp cho bát Tiên Vương phát lạc!

Vị Tán Huy Chân Tiên kia lúc này xoay người rời đi, Đông Phương Phổ Vũ lập tức suất lĩnh những Chân Tiên khác đuổi theo phương hướng Giang Nam rời đi, mọi nơi sưu tầm.

Vị Thiên Châu Tiên nhân kia đưa mắt nhìn bọn họ đi xa, đợi đến lúc bọn họ biến mất không thấy gì nữa, lúc này mới như trút được gánh nặng, hừ lạnh một tiếng:

- Tiên nhân dưới trướng Bát Tiên Vương, thật là lớn lối, bát Tiên Vương thật đem mình là bát Tiên Quân sao, hồn nhiên không đem Tiên Vương khác coi vào đâu. . .

Hắn lộ ra vẻ suy tư, tự nhủ:

- Bất quá mới vừa rồi người nọ mang theo con tiểu ấu giao kia, phảng phất là có huyết thống Hỗn Độn Long Tổ, Long Tổ Bồ Đề Tiên Quân chính là có huyết mạch Hỗn Độn Long Tổ, sau lại đi theo Đế Tôn, hôm nay đã là Tiên Quân cảnh giới. . . dị chủng như vậy, cường đại vô cùng, là tồn tại có hi vọng thành tựu Tiên Quân, làm sao sẽ bị người thu phục, biến thành một Tiên sủng?

- Trong Tiên giới ta sinh linh có Long Tổ huyết thống vô cùng cường đại, nếu biết huyết mạch của bọn hắn bị thu phục làm Tiên sủng, chỉ sợ sẽ khiến cho một cuộc sóng to gió lớn...

Hắn nhưng không ngờ rằng, Giang Nam căn bản không phải thu phục tiểu ấu giao, đầu tiểu ấu giao này là Hậu Thổ Tiên Vương đưa một quả Tiên trứng vào hạ giới chửa sinh ra.

Hậu Thổ Tiên Vương cũng là trong lúc vô tình nhận được Tiên trứng này, nàng cũng không có nhìn ra trong Tiên trứng dựng dục sinh linh chính là có huyết mạch Hỗn Độn Long Tổ, cho rằng chỉ là một Tiên Long tầm thường, cho nên mới hào phóng ban cho Giang Nam.

Nếu nàng biết Tiên trứng kia dĩ nhiên là Hỗn Độn Long Tổ huyết mạch tôn quý nhất trong Long tộc, nàng quả quyết sẽ không đem Tiên trứng này đưa ra ngoài!

Huyết mạch Hỗn Độn Long Tổ quá cường đại, là thuỷ tổ tất cả Long Tộc, tính trưởng thành cực cao, siêu việt những huyết thống sinh linh khác, mặc dù cường đại như Hậu Thổ Tiên Vương, cũng cần một cái giúp đỡ cường đại như vậy!

Mà vào lúc này, Giang Nam sân vắng lửng thững, mang theo tiểu ấu giao du lịch chung quanh, quan sát cảnh trí Cổ Tiên Giới, Cổ Tiên Giới đúng là diện tích vô tận, chỉ một tòa Thiên Châu, cũng to đến không cách nào tưởng tượng, khắp nơi đều có thần kim thần liệu.

Hắn kết hợp kiến thức của mình, cộng thêm trí nhớ của Tiên Cung thái tử cùng Thanh Huyền Chân Tiên, dần dần đối với Cổ Tiên Giới có hiểu rõ càng sâu.

Thiên Châu ở vào phía Đông Cổ Tiên Giới, cùng với đại châu khác bị gọi là Đông Vân thập tứ châu, hình dạng như Thương Vân phân bộ, mà Nam bộ còn có Nam Chiên Cửu Châu, hình dạng như đại kỳ phân bộ, Tây bộ có Tây Hoàn thập nhị châu, hình dạng như hoàn mang phân bộ, Bắc phương có Tiên Hải mười chín châu, phân bộ ở trong Tiên hải.

Mỗi một châu đều có một Tiên Vương trấn giữ, trung ương là trung ương tám châu, là địa bàn của bát Tiên Vương.

Trừ sáu mươi hai Tiên châu này, còn dư lại nhiều chỗ thuộc về giải đất tương đối cằn cỗi, nơi đó so sánh với sáu mươi hai Tiên châu còn muốn rộng lớn, mênh mông vô tận, sinh linh huyết thống thấp kém sống ở nơi đó, các chủng tộc hỗn tạp ở lại, phần lớn là hỗn huyết, Tiên nhân không thích ở nơi đó định cư, có chút giống khu dân nghèo hạ giới, rất là kỳ thị.

Sinh linh sống ở giải đất cằn cỗi, bị gọi chung là người Tạp Đà châu.

Danh như ý nghĩa, người Tạp Đà châu ý tứ chính là hỗn huyết, thấp kém, người còng gánh vác công việc.

Cổ Tiên Giới Tiên nhân ở trong Tạp Đà châu mênh mông bày từng ngọn tiên trận, cướp đoạt tiên khí gầy còm trong Tạp Đà châu, còn sai khiến nhân chủng đê tiện của Tạp Đà châu đào mỏ, đào lấy Tiên Thạch, cung nuôi mình, để cho Tạp Đà châu càng thêm cằn cỗi.

Tổng thể mà nói, trung ương tám châu thực lực mạnh nhất, các đại bộ châu khác thứ hai, nhưng mà không thể khinh thường, duy chỉ có Tạp Đà châu thực lực yếu nhất.

Trong đại châu Cổ Tiên Giới, tu sĩ cũng có không ít, phần lớn là Thần tu, tu luyện Thần đạo mà chứng Tiên.

Bất quá, hôm nay Thần đạo khó khăn, ở trong Tiên giới tu luyện Thần đạo cũng không cách nào đạt được đại thành tựu. Không thể nào nhảy ra ngoài Thiên Đạo thành Tiên. Giang Nam thấy những Thần đạo tu sĩ kia từng cái từng cái thấp thỏm lo âu, vô tâm tu luyện, tinh thần rất là suy sụp chán chường.

Hồng đạo nhân Quân đạo nhân khai sáng Tiên đạo, cũng không truyền lưu đến Cổ Tiên Giới, vì vậy con đường Thần đạo mặc dù gãy, nhưng tu sĩ Cổ Tiên Giới vẫn còn lựa chọn con đường Thần đạo này tới đi.

Bởi vì trừ Thần đạo, bọn họ không có lựa chọn nào khác.

- Triết nhi Quân nhi, tương lai nhất định phải tiến vào Cổ Tiên Giới truyền đạo. Đem phương pháp trường sinh thông dụng ra, bất quá bọn hắn tiến vào Cổ Tiên Giới, chỉ sợ sẽ gặp phải bát Tiên Vương ngăn giết. Chỉ có ta ở Cổ Tiên Giới trước đứng vững gót chân, bọn họ mới có thể an tâm thượng giới truyền đạo!

Giang Nam du lịch mọi nơi, tăng trưởng kiến thức, thầm nghĩ:

- Bọn người Lạc sư tiến vào Cổ Tiên Giới, không biết hiện tại ở nơi nào? Còn có tỷ tỷ, Đạo Vương, Minh Thổ các Tiên, bọn họ ở Tử Tiêu Tiên Vương môn hạ, gần đây cuộc sống chỉ sợ không qua tốt lắm. . .

Một lần phi tiên cuối cùng, đám người Giang Tuyết cùng Đạo Vương phi thăng thượng giới, Tử Tiêu Tiên Vương kiếm được đầy bồn đầy bát. Lần đó tồn tại phi tiên, cùng Giang Nam có quan hệ sâu đậm. Nếu như Tử Tiêu Tiên Vương không lợi dụng điểm này, như vậy hắn cũng sẽ không có địa vị hôm nay!

Trừ đám người Giang Tuyết, còn có Hồ Thiên.

- Hồ Thiên lão sư bị Huyền Đô Tiên Quân ôm đi lúc còn là một tiểu oa nhi, hiện tại hơn một trăm vạn năm trôi qua, hắn hẳn là cũng vô cùng không dậy nổi đi? Dù sao, hắn vừa xuất thế liền có năm mươi ba đạo Tiên đạo, tiền đồ thật xa, hơn nữa còn là sư đệ của Huyền Đô Tiên Quân. . .

Giang Nam tinh tế suy tư, Tiên Đế Cung cùng Tiên Tôn Cung đối với hắn hẳn là không có bao nhiêu ý kiến, thậm chí còn vui nhìn thấy Tiên đạo thay thế Thần đạo, lực lượng chủ yếu phản đối chính là bát Tiên Vương.

Tiên đạo thay thế Thần đạo, ý nghĩa đạo thống của bọn họ bị diệt, thế lực của bọn họ không còn liên tục không ngừng, hơn nữa đạo thống bị diệt, bọn họ muốn tu thành Tiên Quân cũng trở nên gian khổ gấp đôi.

Vì vậy, Giang Nam có thể khẳng định, bát Tiên Vương sẽ không dễ dàng bỏ qua cho bản thân.

- Ta hiện tại mặc dù đã tu thành Đạo Quả, nhưng so sánh với Tiên Vương còn không cách nào địch nổi, chỉ có đem Nguyên Thủy Đại Đạo tăng lên tới Chân Tiên, mới có thể hy vọng. . . ân?

Vẻ mặt Giang Nam đột nhiên khẽ nhúc nhích, nhìn về phía sau.

- Cơm cơm!

Tiểu ấu giao vòng ở cổ tay Giang Nam, giống như một chuỗi thủ trạc, cũng đột nhiên ngẩng đầu lên, quay đầu nhìn hướng phía sau, hai mắt sáng lên, hưng phấn đến nước miếng chảy ròng.

Một cổ hơi thở cường đại phóng lên cao, rung chuyển hư không Cổ Tiên Giới, hướng bên Giang Nam nhanh chóng mà đến, hùng hổ dọa người.

- Huyền Thiên Giáo Chủ, dừng bước thôi!

Một thanh âm to lớn vang lên, hư không kịch liệt đung đưa, mội cái đại thủ hung hăng đánh về phía trước, Tiên đạo xây dựng bàn tay to bao phủ hư không, mang theo Tiên uy kinh khủng vô cùng hướng Giang Nam chụp được!

Bàn tay Tiên đạo này đi tới trước người Giang Nam, phảng phất đột nhiên gặp được tường đồng vách sắt, một tiếng ầm vang nổ tung, Chân Tiên tấn công ra một kích kia nhẹ kêu một tiếng, tiếp theo từng đạo Tiên quang rơi xuống, ở bốn phương tám hướng Giang Nam hóa thành từng tôn Tiên nhân tiên phong đạo cốt.

Vị Chân Tiên hướng Giang Nam xuất thủ kia trong lòng cả kinh, thấp giọng nói:

- Thật là lợi hại, khó trách Kỳ Lân Chân Tiên cũng vẫn lạc ở hạ giới. . .

Đông Phương Phổ Vũ nhìn về phía Giang Nam, nhẹ nhàng gật đầu, trong ánh mắt tràn đầy tán thành:

- Có chút bản lãnh, khó trách có thể ở hạ giới nhấc lên sóng gió lớn như vậy. Huyền Thiên Giáo Chủ, ta tên là Đông Phương Phổ Vũ.

Hắn đợi chờ chốc lát, Giang Nam như cũ đứng ở nơi đó, đối với cái tên này thờ ơ.

- Ta tên là Đông Phương Phổ Vũ.

Đông Phương Phổ Vũ tái diễn một lần, sắc mặt Giang Nam mờ mịt, Đông Phương Phổ Vũ không khỏi có chút thất vọng:

- Hạ giới dế nhũi, ngay cả tên của ta cũng không có nghe nói qua. . . Huyền Thiên Giáo Chủ, ngươi là thúc thủ chịu trói, hay là chúng ta đem ngươi trấn áp, nộp cho bát Tiên Vương phát lạc?

Đột nhiên, chỉ nghe một tiếng cười to truyền đến, thanh âm chấn động thiên địa, cười nói:

- Đông Phương đạo hữu, ngươi hùng hổ tới Thiên Châu của ta, không biết có gì việc?

Một cỗ Tiên uy kinh thiên động địa truyền đến, đó là hơi thở của Tiên Vương, uy nghiêm rộng lớn, Giang Nam nhìn lại, chỉ thấy một chiếc cự liễn chứa nhiều tiên nữ bồng bềnh bay múa, có tiên nữ cầm kiếm, có tiên nữ ôm Tiên cầm trong ngực, ôm lấy một chiếc Tiên Vương ngự giá lái tới.

- Quan Giác Tiên Vương!

Trong mắt Đông Phương Phổ Vũ hiện lên tinh mang, khẽ khom người, lạnh nhạt nói:

- Phổ Vũ phụng Câu Trần Tiên Vương chi mệnh, bắt đại ma vương, đi ngang qua Thiên Châu, mong rằng Tiên Vương chấp thuận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận