Đế Tôn

Chương 2083 - 2084: Tịch Diệt Đạo Nhân.

Đột nhiên, Hồng Loa Tử Tháp quay tròn bay lên, bỗng nhiên lọt vào bên trong Tiên môn, biến mất không thấy gì nữa.

Giang Nam ho ra máu, xóa đi vết máu ở khóe miệng, quay người đưa lưng về phía Tử Đình chân nhân, hướng Phượng Nghi Tiên Vương trên tửu lâu chắp tay, cười nói:

- Tiểu đệ không quấy rầy sư tỷ nữa. Nếu có thể tránh được kiếp nạn này, ngày khác tiểu đệ lại đến nhà bái phỏng, tạ ơn sư tỷ viện thủ.

Phượng Nghi Tiên Vương nhìn nhìn Tử Đình chân nhân phía sau hắn, trong đôi mắt đẹp dịu dàng thần thái thiểm dược, cười nói:

- Giáo chủ cứ đi, nếu ngươi không đi, mấy vị Tiên Vương có thể sẽ đến.

Giang Nam nhẹ nhàng gật đầu, sau lưng thân thể Tử Đình chân nhân đột nhiên văng tung tóe, toái đầy đất!

Tử Đình chân nhân cùng Cửu lão tiên nhân tuy đã chết, nhưng đạo quả của bọn hắn lại ký thác vào trong Tiên giới, cũng không có bị tru sát triệt để, chỉ cần tốn hao một chút thời gian, còn có thể từ trong đạo quả sống lại.

Nhưng mà, bị người ở trước mặt mọi người chém giết, Tử Đình chân nhân cùng Cửu lão tiên nhân tích lũy mấy tỷ năm uy danh, chỉ sợ là hủy hoại chỉ trong chốc lát rồi!

- Cơm cơm!

Tiểu giao long quấn quanh cổ tay Giang Nam tỉnh lại, vui mừng kêu lên.

Tiểu giao long đầu mọc ra sừng này bơi xuống, tuy nhìn như nhỏ đến thương cảm, nhưng khẩu vị lại to đến kinh người, rất nhanh liền đem Tử Đình chân nhân ăn tinh quang, lập tức lại hướng thi thể Cửu lão tiên nhân khác đánh tới, giống như Phong Quyển Tàn Vân đem thi thể Cửu lão tiên nhân nuốt xuống dưới.

Tiểu giao long bụng có chút phồng lên, lại bay đến cổ tay Giang Nam, cái đuôi quấn ở trên cổ tay của hắn, nhắm mắt vù vù ngủ.

Thân hình Giang Nam khẽ động, dung nhập đến trong hư không, biến mất không thấy gì nữa.

- Quả nhiên là huyết mạch Hỗn Độn Long tổ!

Phượng Nghi Tiên Vương động dung, thấp giọng nói:

- Không biết độ tinh khiết huyết mạch của đầu Tiểu giao long này, so với huyết mạch Long La Bồ Đề Tiên Quân như thế nào, ai cao ai thấp. . .

- Nếu Long La Bồ Đề Tiên Quân nhất mạch biết rõ Tiểu giao long kia rõ ràng rơi vào trong tay Huyền Thiên giáo chủ, nhất định sẽ náo nhiệt hơn. . .

Giang Nam vừa rời đi, một cổ Tiên Vương chi uy cái thế truyền đến, một Tiên Vương to lớn cao ngạo hàng lâm, đúng là Tử Vi Tiên Vương, vị Tiên Vương này không có đi truyền tống tiên môn, mà là bằng vào thân thể cường đại xuyên qua hư không, tự mình hàng lâm.

Tiên Vương như hắn, mặc dù là tiên môn cũng không cách nào thừa nhận uy năng của hắn, nếu bước vào bên trong tiên môn, chỉ sợ ngay cả tiên môn cũng bị no bể bụng!

Tử Vi Tiên Vương như là Đế Hoàng hàng lâm, ánh mắt đảo qua Vân Sơn tiên thành, tất cả Tiên nhân không dám nói lời nào, không dám thở mạnh thoáng một phát, mặc dù là Phượng Nghi Tiên Vương, cũng cảm thấy mình so với hắn thấp một mảng lớn.

- Trốn hướng Tạp Đà châu rồi hả?

Tử Vi Tiên Vương hừ lạnh một tiếng, đối với Phượng Nghi Tiên Vương không thèm để ý tới, cất bước đi ra Vân Sơn tiên thành, hướng Tạp Đà châu mênh mông bát ngát mà đi.

Rất nhanh, bóng mờ Tiên Vương bao phủ Tạp Đà châu cằn cỗi, những nơi đi qua, vô số người Tạp Đà châu nhao nhao quỳ lạy, dập đầu không thôi.

Tạp Đà Châu địa vực bao la, dựa theo con dân đại châu khác của Tiên Giới thuyết pháp, sinh hoạt tại Tạp Đà Châu đều là người thấp kém, huyết thống thấp kém, huyết mạch thấp kém, không có tiền đồ tiến quân Tiên nhân.

Giang Nam ở chỗ này tránh né bát Tiên Vương cùng dưới trướng bọn hắn đuổi giết, du lịch rất nhiều địa phương, thấy được từng tòa đại trận trải rộng các nơi Tạp Đà Châu, vơ vét tiên khí ít ỏi ở đây, còn có mấy trăm vạn mấy ngàn vạn người Tạp Đà Châu bị Tiên nhân nô dịch, xâm nhập quặng mỏ lấy quặng, thỉnh thoảng có người chết thảm trong mỏ động.

Những người Tạp Đà Châu này tuyệt đại đa số đều là tu sĩ, rất nhiều Thần linh, có chút là con lai Nhân Thần, Nhân Tiên, Thú Tiên, Thần Tiên, nhưng phần lớn là dáng vẻ già nua nặng nề, nguyên một đám cam tâm tình nguyện làm nô lệ khổ dịch, nhẫn nhục chịu đựng.

Bất quá, Giang Nam cùng người Tạp Đà Châu từng có mấy lần tiếp xúc, nói với bọn họ mình là người hạ giới, những người Tạp Đà Châu này liền chỉ cao khí ngang, rất là xem thường nói một câu "Hạ giới man di", rất có ý tứ xem thường người tới từ Hạ giới.

Ngụ ý là, người Tạp Đà Châu nếu so với sinh linh Tam Giới còn cao hơn, có một loại cảm giác về sự ưu việt tự nhiên, rất là để cho người dở khóc dở cười.

Huyết mạch huyết thống của sinh linh Tam Giới, có lẽ so ra kém người Tạp Đà Châu, nhưng lại không phải là đầy tớ, cũng không có bị người nô dịch, Giang Nam thật sự không biết những người Tạp Đà Châu này cảm giác về sự ưu việt từ đâu mà đến.

Giang Nam triển lộ Nguyên Thủy đạo quả của mình thoáng một phát, những người Tạp Đà Châu này liền đột nhiên lại cung kính, nhao nhao lễ bái, miệng nói Chân Tiên đại lão gia, nơm nớp lo sợ.

Đối với cái này, hắn chỉ có thể buồn bã lắc đầu, quá không tranh giành.

Rất nhanh, Giang Nam liền cảm ứng được bát Tiên Vương cùng với bộ chúng đuổi giết mà đến, lúc này cố ý bố nghi trận, bấm tay lấy ra mấy chục giọt tâm huyết. Hóa thành các máu tươi hóa thân, bốn phương tám hướng mà đi. Hấp dẫn lực chú ý của bọn người bát tiên, lập tức triệt để dấu đi khí tức của mình, gấp rút chữa thương, tranh thủ thời gian.

Đối với bát Tiên Vương tồn tại bực này mà nói, mặc dù hắn có được Luyện Thiên đại trận triệt để dấu đi khí tức, không có để lại dấu vết nào, cũng là không có chút tác dụng.

Tồn tại như bát Tiên Vương, bày mưu nghĩ kế, tính toán thâm trầm, suy tính phương vị Giang Nam ẩn thân cũng không khó khăn.

Chỉ cần suy tính ra phương vị đại khái của hắn, bát Tiên Vương liền có bổn sự tìm ra hắn!

Bởi vậy hắn không thể lãng phí bất luận một tia thời gian gì, phải thừa dịp khoảng trống khó được, đến trị liệu đạo thương, khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, thậm chí tái tiến một bước!

Cùng bát Tiên Vương cùng cường giả dưới trướng bát Tiên Vương giao thủ, là một chuyện cực kỳ nguy hiểm, hắn một đường đánh tới, tất cả chiến đấu lớn nhỏ ước chừng ba mươi cuộc. Đại bộ phận đều là né tránh bát Tiên Vương, cùng cường giả dưới trướng bát Tiên Vương giao thủ.

Cường giả dưới trướng Bát Tiên Vương từng người đều là nửa chân đạp đến Tiên Vương cảnh giới. Ví dụ như Đông Phương Phổ Vũ, ví dụ như Tử Đình chân nhân, tồn tại như vậy sớm đã tích lũy tiền vốn trùng kích Tiên Vương cảnh giới.

Bất quá bởi vì bọn hắn đi chính là con đường của bát Tiên Vương, tu luyện chính là hệ thống bát Tiên Vương khai sáng, bát Tiên Vương chính là Đạo Tổ của bọn họ, bởi vậy bọn hắn không có khả năng siêu việt thậm chí so sánh với Đạo Tổ của bọn hắn.

Chỉ cần bát Tiên Vương một ngày không bước vào Tiên Quân cảnh giới, bọn hắn liền thủy chung không cách nào bước vào Tiên Vương cảnh giới.

Mà Tiên Vương khác của Cổ Tiên Giới, thực sự không phải hoàn toàn là đi con đường Thần đạo, còn có truyền thừa Tiên Giới cổ xưa, ví dụ như Tiên Quân hai cung truyền thụ công pháp, ví dụ như Đế cùng Tôn đã từng tự mình giảng kinh truyền đạo, cơ duyên xảo hợp, cho nên bọn hắn mới có thể vượt qua đạo thống của bát Tiên Vương, thành tựu Tiên Vương.

- Tu luyện Thần đạo do bát Tiên Vương khai sáng, có thể tu thành Tiên Vương thậm chí khiêu thoát ra ngoài, chỉ có người khai sang Ma Ngục Huyền Thai Kinh, Càn Nguyên Tiên Quân!

Giang Nam thầm nghĩ:

- Tổ tông chưa đủ pháp, Thiên Đạo chưa đủ sợ, chỉ có người như Càn Nguyên Tiên Quân, mới có thể dùng khí phách không biết sợ đột phá Thần đạo trói buộc! Nhưng tiếc, nhân vật như Càn Nguyên, từ xưa đến nay bất quá một người mà thôi.

Cũng không lâu lắm, thương thế của hắn khỏi hẳn, tổn thương bên trong đạo quả cũng đã phục hồi như cũ, luân phiên đại chiến, hắn khai sáng tam vị nhất thể đại thần thông Khai Nguyên thức đã đạt tới hoàn cảnh có thể nói hoàn mỹ!

Không chỉ có như thế, Nguyên Thủy đại đạo của hắn cũng so với lúc trước lần nữa có vượt qua, khoảng cách Chân Tiên cấp đại đạo gần thêm một bước, tuy biên độ không lớn, nhưng để cho hắn cực kỳ vui mừng.

Hơn nữa, hắn còn hấp thu lĩnh ngộ lúc cùng những người này giao thủ, bắt đầu phỏng đoán thức thứ hai của tam vị nhất thể đại thần thông, mượn uy năng của Khai Nguyên thức đem uy lực thức thứ hai đẩy lên một bước.

Thức thứ hai tên là Hằng Cổ.

Thức thứ nhất là Khai Nguyên, từ trong Nguyên Thủy sinh ra đời Thiên Địa, mượn Thiên Địa bộc phát chi lực đến khống chế lực lượng vô biên, thuộc về phạm trù Tiên đạo. Thức thứ hai Hằng Cổ, thoát thai từ Bất Không đại đạo, dung hợp tinh diệu của Hỗn Độn Cổ Thần, Khai Thiên mà bất diệt, hồi phục Nguyên Thủy, Thiên Địa bộc phát chi lực hóa thành tinh khí thần không gì so sánh nổi, cùng thế trường tồn, thế giới diệt mà ta bất diệt.

Một thức này, đủ để cho hắn có thể bộc phát ra lực lượng của Hỗn Độn Cổ Thần!

Đã qua thật lâu, Giang Nam không thể không buông tha cho ý nghĩ này, hiện tại tích lũy của hắn vẫn là không đủ, khai sáng thức đại thần thông thứ hai có chút miễn cưỡng, nhất định phải có càng nhiều tích lũy, mới có thể đem một thức đại thần thông này diễn biến ra.

- Bát Tiên Vương muốn tìm được ta, còn phải qua một thời gian ngắn, không bằng thừa dịp hiện tại, đem động uyên tinh tế nghiên cứu một phen!

Trong mắt của hắn tinh quang chớp động, đại ma quái trong động uyên kia là đồ vật cực kỳ nguy hiểm, thậm chí có thể là diệt thế chi sủng của tồn tại khai sáng ra Tịch Diệt đại đạo kia nuôi dưỡng!

Giữ ở bên người, đối với Giang Nam mà nói, thủy chung là mối họa.

Mà bây giờ, ma quái trong động uyên kia bị Tử Tiêu Tiên Vương cùng Câu Trần Tiên Vương trọng thương, đối với hắn ngược lại là một thời cơ tốt!

- Tịch Diệt đại đạo với ta mà nói rất trọng yếu, là bộ phận trọng yếu tạo thành Nguyên Thủy đại đạo của ta, nếu có thể loại bỏ đầu ma quái này, luyện hóa một thân Tịch Diệt đại đạo của nó, nói không chừng liền có thể đem Nguyên Thủy đại đạo của ta tăng lên tới cấp độ Chân Tiên!

Giang Nam tế lên động uyên, chỉ thấy khẩu động uyên này bị đánh rách tung toé, trong động uyên đã không hề chế tạo Hỗn Độn Cổ Thần cùng Tiên thi, Tịch Diệt đại đạo cũng bị hủy diệt không biết bao nhiêu, chỉ có lẻ tà lẻ tẻ vài đạo đại đạo tàn phá phiêu phù ở bên trong động uyên.

Giang Nam không có buông lỏng cảnh giác, tập trung tinh thần, rút kiếm đi vào động uyên, chỗ sâu trong động uyên, khắp nơi đều là thời không loạn lưu rách nát hỗn loạn, dòng nước xiết bành trướng, nếu là Tiên nhân bình thường, chỉ sợ vừa mới đi vào nơi đây sẽ bị loạn lưu giảo sát!

Có thể thấy được, lúc ấy Tử Tiêu Tiên Vương cùng Câu Trần Tiên Vương công kích là hung hãn mãnh liệt bực nào!

Cũng không lâu lắm, Giang Nam vượt qua không gian trùng trùng điệp điệp, càng ngày càng tiếp cận cuối cùng nhất của động uyên. Phía trước truyền đến khí tức vô cùng khủng bố, khắp nơi tràn ngập thiên khí tức nhân ngũ suy đại Tịch Diệt.

Loại khí tức này, thậm chí ngay cả Tử Tiêu Tiên Vương cũng không chịu nổi, không thể không đem cánh tay của mình đoạn đi.

Bất quá bên trong Nguyên Thủy đại đạo của Giang Nam chất chứa Tịch Diệt đại đạo, đối với khí tức Tịch Diệt của nơi này cũng không có gì, trái lại, Nguyên Thủy đại đạo của hắn hoạt bát vận hành, phi tốc hấp thu Tịch Diệt đại đạo, lớn mạnh bản thân.

- Ồ. . .

Hắn đột nhiên nhẹ kêu một tiếng, tại chỗ sâu nhất trong động uyên thấy được một vài bức đồ án cổ xưa. Đó là vách tường khắc đã cực kỳ lâu, nhìn không ra là lưu lại lúc nào, nhưng mà loại khí tức cổ xưa này, thậm chí cho hắn một loại cảm giác so với Tiên Giới còn muốn cổ xưa!

- Chẳng lẽ là sinh linh tiền sử lưu lại đồ án?

Giang Nam một bên hấp thu Tịch Diệt đại đạo, một bên dọc theo thông đạo hướng chỗ sâu nhất trong động uyên đi đến, chỉ thấy trên vách tường đồ án dùng đường cong ngắn gọn trừu tượng buộc vòng quanh một vài bức hình ảnh kinh tâm động phách, trên hình ghi lại chính là một đoạn lịch sử cùng Tiên Giới hoàn toàn bất đồng, càng thêm cổ xưa.

Trên tấm hình, Hỗn Độn Thần Ma cổ xưa hướng một tồn tại khủng bố cúng bái, tồn tại khủng bố kia quanh thân tràn ngập khí tức thiên nhân ngũ suy, vô cùng tà ác khủng bố, thậm chí viễn siêu Hỗn Độn Ôn Đế!

Ở dưới chân tồn tại này, phủ phục vô số ma quái cực lớn. Lờ mờ cùng đầu ma quái bên trong động uyên kia đồng dạng, đều có một điểm giống nhau, cũng là sinh linh khủng bố sinh ra đời trong hỗn độn.

Vị tồn tại khủng bố này thống trị lấy Hỗn Độn, nhưng mà vẫn có tồn tại có thể cùng hắn sánh vai, Giang Nam ở trong một vách tường khác thấy được Bất Không đạo nhân cùng một tồn tại tà ác khác, Bất Không đạo nhân đứng ở dưới tay người đó.

- Tồn tại tà ác này, là Hỗn Độn Ôn Đế rồi! Ngay lúc đó Hỗn Độn Ôn Đế suất lĩnh Hỗn Độn Cổ Thần, cùng tồn tại khống chế Tịch Diệt đại đạo này địa vị ngang nhau.

Hắn xem xuống một vài bức tường khắc, cũng không lâu lắm, hắn chứng kiến vách tường khắc lên chuyện Hỗn Độn Ôn Đế biến mất, chỉ còn có Bất Không đạo nhân, cùng một ngụm hắc quan bị hắc liệm (*dây xích) quấn quanh rắn rắn chắc chắc, nghĩ đến là Bất Không đạo nhân tạo phản, đem Hỗn Độn Ôn Đế trọng thương trấn áp trong hắc quan.

Trên bích hoạ, Bất Không đạo nhân suất lĩnh Hỗn Độn Cổ Thần cùng tồn tại khủng bố khống chế Tịch Diệt đại đạo kia tranh đấu, song phương hỗn chiến, cuối cùng nhất, Bất Không đạo nhân bị thua, bị vị tồn tại khủng bố kia trọng thương, không thể không hốt hoảng đào tẩu.

- Bất Không đạo nhân cũng không phải đối thủ của tồn tại khống chế Tịch Diệt đại đạo kia. . .

Giang Nam trong nội tâm sợ hãi, tiếp tục xem tiếp, chỉ thấy trong vách tường khắc lại nhiều ra hai người, một Đế Hoàng tuổi còn trẻ cùng một lão giả đạo cốt tiên phong đi tới trong Hỗn độn cổ xưa, để cho trong lòng của hắn khẽ nhúc nhích:

- Đế cùng Tôn quả nhiên không phải sinh linh thổ dân, là từ vũ trụ thời không khác đến!

Đế Hoàng tuổi trẻ cùng lão giả đạo cốt tiên phong kia, chính là Đế cùng Tôn, Đế Tôn cùng Bất Không đạo nhân trò chuyện với nhau thật vui, đã đạt thành hiệp nghị, sau đó ba người liên thủ, đem tồn tại khống chế Tịch Diệt đại đạo kia tru sát, đem thân thể hắn tách rời, luyện vào bên trong Hỗn Độn, bắt đầu khai thiên tích địa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận