Đế Tôn

Chương 2831: Bệ hạ, ngươi đã trở lại (2).

Quỷ Bà Thiên thấp giọng nói:

- Càn Khôn lão tổ vẫn là tiên quân, mà con của hắn là Vũ Uyên đạo quân, một ngón tay là có thể giết chết hắn, làm lão tử mà bổn sự tệ hại, tự nhiên phải nghe đứa con giảng đạo.

Đang nói chuyện, Càn Khôn lão tổ đã tới, Quỷ Bà Thiên cười nói:

- Nguyên Thủy đại lão gia mệnh ta và ngươi đi Ma giới trợ Kế Đô ma tổ một tay.

Trong lòng Nguyệt Bột kinh ngạc, Càn Khôn lão tổ cười nói:

- Nguyên lai là thiên tôn lão gia mệnh lệnh, ta không dám không theo, nhanh chóng đi thôi.

Trong lòng Nguyệt Bột càng thêm kinh ngạc, đợi khi đi tới Ma giới, rốt cục không kìm nén được liền hỏi, Quỷ Bà Thiên truyền âm nói:

- Lão tiểu tử này thật lười, nếu ngươi nói là Kế Đô đi thỉnh hắn, hắn khẳng định không chịu rời núi, chi bằng lấy Nguyên Thủy đại lão gia mới có thể mời được hắn.

Qua hơn mười ngày, nhóm người Kế Đô nhìn thấy Nguyệt Bột mang theo Quỷ Bà Thiên cùng Càn Khôn lão tổ chạy về, không khỏi mừng rỡ, lúc này giao hết binh quyền cho Càn Khôn, nói:

- Có hai vị ở đây, ta rốt cục có thể giảm đi tâm lực. Ta cùng ngươi đi gặp Phục Ly với Đinh Linh đạo mẫu!

Đinh Linh nhìn thấy Quỷ Bà Thiên, trong lòng cả kinh, nói:

- Bà bà có thủ đoạn nào có thể đối phó Đạo Tàng?

Quỷ Bà Thiên cười hắc hắc nói:

- Đạo Tàng tiểu tử thần toán còn kém hơn lão thân một bậc, thần toán của hắn tính ra thất trọng, bày ra thất trọng tuyệt sát, nếu như Ma Ha không chết, liên thủ với hắn có thể tính ra bát trọng, mà lão thân thì có thể tính ra cửu trọng, lần này lại có quân sư tương trợ, nhất định làm Đạo Tàng chạy không thoát.

- Trong thần toán có thất trọng bát trọng cùng cửu trọng, là thần toán thế nào?

Phục Ly hỏi.

- Thần toán thất trọng bát trọng chủ yếu tính ra hết thảy những chuyện sẽ xảy ra trong kế hoạch của mình, chạy không thoát.

Quỷ Bà Thiên cười nói:

- Nhưng còn có một tuyến sinh cơ có thể đào thoát ra ngoài. Mà cửu trọng là thiên sát cơ tẩu long xà, sát khí cùng nhau, không có con đường sống, cho dù đạo quân rơi vào tính kế cũng phải thân tử đạo tiêu! Lão thân không sát sinh, chỉ cùng Đạo Tàng đấu một trận, có bắt giữ được hắn hay không phải xem bản lĩnh của các ngươi.

Đinh Linh trầm mặc nói:

- Hết thảy đều nghe bà bà phân phó.

Vào lúc này trên Đại La Thiên, Giang Nam đứng dậy cất bước đi ra không trung, Đại La Thiên theo hắn mà động, cả Đại La Thiên lập tức hóa thành bảo kiếm giắt bên hông của hắn.

Giang Nam đi vào tận sâu trong thời không, dọc theo thời gian đi qua, không qua bao lâu đi tới cuối thời gian không gian, bên ngoài Đạo Quân điện.

Trước Đạo Quân điện, một nữ tử phong hoa tuyệt đại đứng nơi đó, ánh mắt dừng trên người của hắn, trong nháy mắt tràn ngập vô số năm tháng nhu tình.

- Bệ hạ, ngươi đã trở lại?

Thiên Phi đạo tôn lần đầu tiên lộ ra tươi cười, nơi chung kết không gian cùng thời gian, giống như lập tức sáng rỡ.

Trong mắt nàng sương mờ mênh mông, nhìn thấy Giang Nam như mộng ảo đi tới, giống như năm xưa nhìn theo bóng lưng vị hoàng đế kia rời đi, chỉ cảm thấy bao nhiêu năm chờ đợi, rốt cục có hồi báo.

- Bệ hạ, ngươi đã trở lại.

Nàng nhẹ giọng nói.

Giang Nam đi tới cạnh nàng, trên mặt lộ mỉm cười, nhẹ giọng nói:

- Ân, ta đã trở về, Thiên Phi.

Thân thể mềm mại của Thiên Phi run rẩy, thân hình cảm giác vô lực, chậm rãi ngồi xuống, tay đặt trên đầu gối, nước mắt tràn ra.

Một câu này, nàng chờ đợi quá lâu.

Hơn trăm tỷ năm chờ đợi trước Đạo Quân điện, chỉ vì lời hứa hẹn ta sẽ trở lại ngày trước.

Sắc mặt Giang Nam bình tĩnh, không hề dao động, nhưng trong lòng bốn bề sóng dậy, khi hết thảy đều bị phá hủy trong tịch diệt kiếp chung cực cuối cùng, hắn gặp Đế Giang, Giang Thái Khư, đã đáp ứng đối phương muốn cho Thiên Phi đạo tôn phải sống sót thật tốt.

Câu nói vừa rồi chính là vì tạo cho Thiên Phi lý do sống sót.

Giang Thái Khư phong hoa tuyệt đại cũng không còn sống trở về.

Giang Nam đứng trước Đạo Quân điện, nhìn về thời gian quá khứ, không khỏi động dung, hắn thấy được kiếp ba cuồn cuộn từ Nguyên Đạo thời đại tới Chú Đạo thời đại đang ầm ầm lao tới.

Cảnh tượng này vô cùng bao la hùng vĩ, kiếp ba phá hủy vô số thời đại lại bị một loại lực lượng quỷ dị gợi lên, hướng Tiên Đạo thời đại tràn tới!

Sau đó, hắn nhìn thấy Vô Cực Đạo Trác xuyên qua bên trong thời gian!

- Thì ra là thế, ta hiểu được.

Giang Nam ngây ra, lập tức tỉnh ngộ, lẩm bẩm nói:

- Tự gây nghiệt, không thể sống.

Đột nhiên, chỉ nghe một tiếng cười to truyền tới, từng đạo quân trong điện nối đuôi nhau đi ra, Vô Cực thiên tôn cùng Đạo Không thiên tôn bước ra Đạo Quân điện, Vô Cực sung sướng cười nói:

- Nguyên Thủy thiên tôn, cái gì mà tự gây nghiệt không thể sống? Hay là thiên tôn đang nói chính mình gây nghiệp chướng, xâm nhập Đạo Quân điện chui đầu vô lưới?

Giang Nam xoay người, ánh mắt đảo qua trên mặt Vô Cực thiên tôn, lại dừng trên mặt Đạo Không thiên tôn, lạnh nhạt nói:

- Ta vốn cho rằng là Tịch Diệt gợi lên kiếp số lần này, sau lại suy nghĩ Tịch Diệt không có thực lực như vậy, có thể đem cả kiếp ba của Nguyên Đạo cũng hấp dẫn tới. Bởi vậy muốn tới Đạo Quân điện xem qua một chút, không nghĩ tới quả nhiên là Vô Cực thiên tôn gây nghiệp chướng, gợi lên kiếp ba. Phá hủy Tiên Đạo thời đại, Vô Cực thiên tôn, hành động lần này của ngươi chẳng những phá hủy Tiên Đạo thời đại, cũng đem cả Đạo Quân điện phá hủy, ngay cả ngươi cũng không sống sót, chẳng phải tự gây nghiệt, không thể sống?

Vô Cực thiên tôn cười ha ha, tự phụ nói:

- Nguyên Thủy thiên tôn, uy lực đạo trác của ta ngươi không thể tưởng tượng, hơn nữa kiếp số này ta thu phát do tâm, chỉ cần phá hủy Tiên Đạo thời đại, ta liền thúc giục đạo trác đem hai mươi hai kiếp ba đuổi về tiền sử. Căn bản sẽ không làm ảnh hưởng tới Đạo Quân điện!

- Ngu xuẩn, tự đại, cho rằng mình là trung tâm, có thể thao tác hết thảy.

Giang Nam bình tĩnh nói:

- Vô Cực, sau tịch diệt kiếp chung cực, ta gặp được thi thể hoặc là di tích của Đế, Tôn, Đạo Không cùng đám người lão thỏ tử, chỉ riêng chưa từng gặp qua thi thể của ngươi, có thể thấy được ngay trước khi tịch diệt kiếp bùng nổ ngươi đã chết rồi. Ngươi cho rằng mình nắm trong tay hết thảy, không biết mình mới là kẻ chết nhanh nhất.

Vô Cực thiên tôn nhíu mày, nói:

- Ngươi đang nói bậy bạ gì đó?

Giang Nam nhìn Đạo Không thiên tôn, lộ ra vẻ châm chọc, lạnh nhạt nói:

- Đạo Không đạo hữu, Đạo Quân điện đã khó bảo toàn, tiếp qua một lát các ngươi sẽ phát hiện tòa thánh điện này không còn sừng sững tại cuối không gian thời gian, mà sẽ cùng thời đại của Tiên Đạo dung hòa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận