Đế Tôn

Chương 776 : Tính toán Thái Hoàng lão tổ. (1)

Những người này, không một ai là kẻ yếu, thấp nhất cũng là tuyệt thế cao thủ tu thành Thiên Cung thất trọng, cho nên Phụ Văn Cung nói Thái Hoàng lão tổ chưa chắc sẽ hướng bọn hắn ra tay, thực sự có vài phần đạo lý.

- Bất quá, chúng ta diệt đi tông môn của Thái Hoàng lão tổ, hắn há có thể nhịn được?

Có người thấp giọng nói:

- Đây là thể diện Thần Ma, hắn vừa mới thành thần, tông môn liền bị diệt. Thể diện vô tồn, phải tiêu diệt chúng ta, tìm về mặt mũi mới đúng.

Mọi người yên lặng im lặng, trong lúc đó, bọn hắn cảm giác được một cổ uy áp vô cùng trầm trọng từ trong vũ trụ truyền đến, cổ uy năng cùng áp lực này, để cho người sợ hãi, khủng bố!

Thái Hoàng vẫn là quyết định muốn xuất thủ.

Long Hoàng cảm giác được cổ uy áp này trầm trọng, sắc mặt kịch biến, lúc này nhảy lên một chiếc lâu thuyền, thúc dục thuyền lớn hướng Vạn Long sào bão táp mà đi. Kêu lên:

- Chư vị, các ngươi chậm rãi trò chuyện, bổn hoàng không phụng bồi rồi, đi trước một bước!

Rất nhiều cao thủ của Vạn Long sào cũng bề bộn từng người thúc dục lâu thuyền, chăm chú đuổi kịp.

Vạn Long sào có Ứng Long Đại Thế Giới phù hộ, nhưng mà ngoại trừ Vạn Long sào, môn phái cùng thế lực khác lại không có bối cảnh cùng thực lực lớn như thế, căn bản không cách nào ngăn cản một kích của Thái Hoàng!

Phật mẫu Ngọc Bồ Tát nhìn sắc trời một chút nói:

- Hoa Âm, ta cũng phải đi rồi. Lần này từ biệt, ta là Phật mẫu, gả cho người không yêu, hoài thai tái thế Phật. Ta và ngươi ước định đừng quên, kiếp sau ta tới tìm ngươi.

Lạc Hoa Âm gật đầu, Phật mẫu Ngọc Bồ Tát hai tay hợp thành chữ thập, thi lễ, suất lĩnh chúng tăng binh rời đi.

Ngọc Lưu Ly giới có cổ Phật trấn thủ, thực lực nội tình cường đại, Thái Hoàng cũng không có khả năng ở Ngọc Lưu Ly giới tùy ý làm bậy.

Nhạc Ấu Nương đột nhiên cười hì hì nói:

- Sư phụ ta trước khi đi phân phó ta, nếu như Thái Hoàng lão tổ ra tay mà nói, chúng ta trước tiên có thể đi Nam Hải trốn.

Mọi người bừng tỉnh đại ngộ, liền nói:

- Giang chưởng giáo bày mưu nghĩ kế, chúng ta bội phục! Nam Hải là nơi tránh tai nạn, mặc dù Thái Hoàng dữ dội như thiên thần Chân Thần, cũng không dám ở Nam Hải tùy ý làm bậy!

Mọi người vội vàng đem người trọng thương sắp chết hết thảy dời lên, gào thét hướng nam hải mà đi, Nam Hải không hỏi thế sự, một trận chiến này cũng không có tham dự trong đó, bất quá cũng có không ít đệ tử cùng trưởng lão Nam Hải đang xem cuộc chiến.

- Việc lớn không tốt rồi!

Những đệ tử, trưởng lão Nam Hải vẫn còn đang xem cuộc chiến kia, đột nhiên chứng kiến đám người đông nghịt bay tới, phô thiên cái địa, sắc mặt không khỏi xám ngoét, vội vàng chạy về bẩm báo vợ chồng Thác Bạt nói:

- Các lão ma đầu Lạc Hoa Âm, Phụ Văn Cung, sau khi tiêu diệt Thái Huyền Thánh tông, giết đến Nam Hải ta rồi!

Vợ chồng Thác Bạt kinh ngạc nói:

- Ngươi nhìn rõ ràng không?

- Chắc chắn 100%, thật sự là bọn hắn xông đến Nam Hải chúng ta!

Thác Bạt Hoằng nghi ngờ nói:

- Nam Hải tổ sư vẫn còn, không người dám đụng đến Nam Hải ta, mặc dù là Thái Hoàng lão tổ cũng phải nghĩ kỹ tiền vốn của mình. Phụ Văn Cung chính là lão hồ ly mưu trí đa đoan, còn không đến mức cả gan làm loạn đến trình độ dám cướp Nam Hải ta. Hẳn là, bọn họ cướp sạch Thái Huyền Thánh tông, đến cùng chúng ta bàn việc buôn bán?

Hai vợ chồng vội vàng lên cao nhìn lại, chỉ thấy mấy vạn tu sĩ phô thiên cái địa bay tới, hùng hổ, có ít người còn thiếu cánh tay, thiếu chân, còn có chút toàn thân là huyết, trên mặt bị chặt mấy đao, miệng vết thương nhìn thấy mà giật mình.

Những người này quả thực như là thổ phỉ, Ác Ma giết đỏ mắt, lệ khí xông lên trời, mà đỉnh đầu bọn hắn tế lên pháp bảo, nguyên một đám cũng rách tung toé, thậm chí có những người đạo đài, Thần Phủ, Thiên Cung cũng tàn phá không chịu nổi.

Hai vợ chồng trong nội tâm không khỏi nhảy dựng:

- Chẳng lẽ thật là đến diệt Nam Hải ta hay sao?

Mấy vạn tu sĩ này ầm ầm xâm nhập Nam Hải ngọc đài, đột nhiên tán đi lệ khí từng người, thu hồi pháp bảo, thu liễm đạo đài, Thần Phủ cùng Thiên Cung, nguyên một đám chống nạnh cười ha ha, tiếng cười xông thẳng lên trời.

- Cha, bọn họ là đến tránh tai nạn đấy.

Thác Bạt Lan Vân xuất hiện ở sau lưng hai vợ chồng, nhếch miệng, chỉ chỉ trên không nói:

- Bọn hắn diệt đi Thái Huyền Thánh tông, Thái Hoàng khẳng định phải ra tay diệt bọn hắn, nhưng mà đến Nam Hải ta trốn, Thái Hoàng liền không dám hướng bọn hắn xuất thủ, nếu không Nam Hải tổ sư ta nhất định sẽ giáo huấn Thái Hoàng một chút.

Vợ chồng Thác Bạt ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy mây đen đầy trời, trậm trọng không thể tả, hết thảy hướng trên không Nam hải hội tụ, cùng lúc đó, Thiên Địa linh khí chen chúc mà đến, không ngừng tụ tập, hiển nhiên là có thần minh công tác chuẩn bị vượt qua giới đánh một kích.

Hai vợ chồng bừng tỉnh đại ngộ, gian thương Thác Bạt Lan Vân này con mắt tỏa sáng, hì hì cười nói:

- Cha, mẹ, theo con gái nói, chúng ta không bằng thu tránh nạn phí của bọn hắn, mỗi người một vạn cân linh dịch, chúng ta trọn vẹn có thể thu mấy tỷ cân linh dịch, đại phát một số tiền của phi nghĩa, so với cướp sạch Thái Huyền Thánh tông còn muốn thống khoái!

Thác Bạt vợ chồng lại càng hoảng sợ, vội vàng nói:

- Lan Vân, tất cả mọi người là giang hồ đồng đạo, để cho bọn hắn trốn lại cũng không sao, nếu như ngay cả cái này cũng muốn lấy tiền, Nam Hải chúng ta đạo nghĩa ở đâu?

Thác Bạt Lan Vân chỉ đành phải thôi.

Trên không Nam hải mây đen thủy chung không có tán đi, hiển nhiên Thái Hoàng không muốn trực tiếp đối kháng Nam Hải tổ sư, cũng không muốn buông tha mọi người.

- Chúng ta ở chỗ này tránh tai nạn, Thái Hoàng không dám tùy ý làm bậy, nhưng Giang chưởng giáo thì sao?

Phụ Văn Cung cau mày nói.

Bọn người Lạc Hoa Âm cũng không khỏi lo lắng, nhao nhao ngẩng đầu nhìn vũ trụ, trong nội tâm yên lặng nói:

- Tử Xuyên, ngươi ở nơi nào?

Sau khi Giang Nam đánh chết Cận Đông Lưu, liền lập tức đường cũ phản hồi. Giờ phút này đang đứng ở bên cạnh thần đỉnh. Cận Đông Lưu toàn lực đào tẩu, ngay cả thần đỉnh cũng không muốn, chỉ vì kéo Giang Nam một thời gian ngắn, lại chưa từng nghĩ Giang Nam rõ ràng có thể tiếp được một kích của thần đỉnh, thế cho nên hắn không thể không nuốt hận ở dưới chân Giang Nam.

- Thái Hoàng lão tổ!

Trong đỉnh Thần Quang mờ mịt, chỗ Thần Quang hội tụ, hóa thành một thiếu niên lông mi trắng, lẳng lặng phiêu phù ở phía trên thần đỉnh. Ánh mắt hướng Giang Nam xem ra.

- Ngươi diệt tông môn ta, giết ái đồ ta, tàn sát vô số sư đệ sư muội ta, vô số đồ tử đồ tôn, đem cơ nghiệp Thái Huyền Thánh tông ta hủy hoại chỉ trong chốc lát.

Thiếu niên lông mi trắng kia cùng Thái Hoàng giống như đúc, thần thái nói chuyện cũng giống như đúc, hiển nhiên là một hóa thân của Thái Hoàng, nghiêng đầu suy tư nói:

- Ta lúc này cảm xúc, hẳn là phẫn nộ a? Ân, phẫn nộ, trả thù, liều lĩnh. Toàn lực ra tay, phá hủy ngươi cùng giúp đỡ của ngươi, đây là cảm xúc ta nên có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận