Đế Tôn

Chương 2062 - 2063: Chiêu Hồn.

- Hiên Vi, ta phải đi.

Cuối cùng nhất, Giang Nam đứng dậy, cười hướng người yêu của mình phất phất tay, cất bước rời đi:

- Ta đem Trấn Ngục Giới Bia lưu cho ngươi, đợi ngươi cảm thấy hạ giới không còn gì lưu luyến, đi cổ Tiên Giới tìm ta, ta và ngươi lại kéo dài duyên phận vợ chồng. . .

Thi Hiên Vi lấy tay, muốn bắt được bàn tay của hắn, lại cái gì cũng không có bắt được.

Cổ Tiên Giới Hậu Thổ Tiên cung, Hậu Thổ Tiên Vương triệu tập các Tiên nhân đang nghị sự, đột nhiên nghiêng tai lắng nghe, sắc mặt không khỏi kịch biến, thò tay một trảo, chỉ thấy hư không chấn động, ba miếng đạo quả từ Tiên Giới hư không bay ra.

Chỉ thấy ba miếng đạo quả dần dần chấn động, đột nhiên ba miếng đạo quả dung làm một thể.

Bên trong Đạo quả tràn ra đại đạo, cấu tạo thân thể một nam tử, sau một lúc lâu, nam tử này liền bị đạo quả trọng cấu, rõ ràng là Tiên cung Thái Tử.

Bất quá vị Tiên cung Thái Tử này lại lâm vào trong ngủ say, không có tỉnh lại.

- Tiên Vương, đây là. . .

Một Chân Tiên liền vội vàng hỏi.

- Hạ giới Chư thần hoàng hôn kiếp sắp chấm dứt, con ta bị người làm hại, thân gặp bất trắc!

Hậu Thổ Tiên Vương tinh tế dò xét Tiên cung Thái Tử, lạnh lùng nói:

- Huyền Thiên tiểu quỷ, quả nhiên tâm ngoan thủ lạt, vậy mà đem con ta đánh cho hồn phi phách tán! Nếu không có Bổn cung trước sau như một chú ý cẩn thận, sớm để cho con của ta lưu lại mấy miếng đạo quả, chỉ sợ con ta thật sự chết ở trong tay của ngươi rồi!

Nàng tế lên một cuốn tiên đồ, tiên đồ đằng không, hóa thành một tòa chiêu hồn đại trận, Hậu Thổ Tiên Vương lấy ra một thanh Tiên Kiếm, áo choàng phát ra, bước đạp cương đấu, một kiếm lại một kiếm đâm ra, từng đạo kiếm quang kia xuy xuy bắn vào bên trong trận đồ, biến mất không thấy gì nữa.

Mà cơ hồ cùng lúc đó, trong địa ngục Tam Giới, chỉ thấy hư không lắc lư, từng đạo kiếm khí bắn ra, hóa thành một sợi thanh trụ cực lớn, phía trên thanh trụ trải rộng tiên đạo phù văn phức tạp huyền ảo.

- Hồn trở về. . .

Trong thanh trụ có thanh âm nhu hòa của một nữ tử vang lên, đúng là thanh âm của Hậu Thổ Tiên Vương, mượn nhờ những thanh trụ này đem tàn hồn của Tiên cung Thái Tử tán lạc trong Tam Giới gọi ra.

Đã qua không lâu, ở bên trong Hậu Thổ Tiên cung, Hậu Thổ Tiên Vương đánh ra một kiếm thường thường, trên mũi kiếm dấy lên một đóa hỏa diễm sâu kín, mũi kiếm nhẹ nhàng chấn động, đóa hỏa diễm này cũng nhẹ nhàng chấn động theo.

Chỉ thấy trong ngọn lửa, hồn phách của Tiên cung Thái Tử đoàn tụ, hồn phách vô hình, khi thì hóa thành bộ dáng Tiên cung Thái Tử, khi thì vặn vẹo, khi thì bay ra.

Thật lâu, Hậu Thổ Tiên Vương khẽ nhíu mày:

- Huyền Thiên tiểu quỷ vẫn là đem một bộ phận hồn phách của con ta triệt để hủy diệt rồi, không cách nào đem toàn bộ hồn phách đưa tới. . . Con ta tỉnh lại!

Trên mũi kiếm hỏa diễm bay lên, bỗng nhiên chui vào trong mi tâm Tiên cung Thái Tử đang ngủ say.

Tiên cung Thái Tử đột nhiên ngồi dậy kêu to, ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, như điên như dại. Hậu Thổ Tiên Vương đang muốn tiến lên, đột nhiên Tiên cung Thái Tử bật ngữa ra sau, ngủ thật say, tiếng ngáy truyền đến.

Hậu Thổ Tiên Vương thở dài:

- Hồn phách con ta chôn vùi quá nhiều, đã khó có thể đoàn tụ, nếu không phải người nọ cho ta biết, Bổn cung còn không biết con ta đã hồn phi phách tán. Nhưng tiếc, hắn vẫn là chậm một bước. . . Xem ra chỉ có đi tìm Huyền Thanh lão quỷ, hắn chính là xuất thân Quỷ Tiên, ở trên hồn phách tạo nghệ còn hơn ta không biết bao nhiêu, nhất định có thể để cho con của ta khôi phục. . .

Đột nhiên, Tiên cung Thái Tử lần nữa ngồi dậy, một phát bắt được tay của nàng, thẳng ngoắc ngoắc nhìn xem nàng, hét lớn:

- Đế Huyền sắp thượng giới, Vương nương phải báo thù cho ta!

Hậu Thổ Tiên Vương đang muốn hỏi kỹ, Tiên cung Thái Tử lần nữa ngã xuống, tiếng ngáy lại lên.

- Các ngươi giữ vững vị trí quanh thân thể Thái Tử, niệm tụng Trấn hồn đại chú, định trụ thần hồn cho con ta, phòng ngừa hồn phách hắn tan vỡ!

Hậu Thổ Tiên Vương phân phó rất nhiều Tiên cung Tiên nhân, lúc này khởi hành, tự mình đi Huyền Thanh Tiên cung, cười lạnh nói:

- Huyền Thiên tiểu quỷ thượng giới? Rất tốt cũng đến lúc này, sẽ làm cho hắn chạy trời không khỏi nắng! Bát Tiên Vương ta bị hắn tiêu diệt đạo thống, ta thông tri Tiên Vương khác, bát Tiên Vương đều xuất hiện, xem hắn chết như thế nào!

Giang Nam cất bước đi trong nguyên một đám thế giới của Tam Giới, đi qua Tam Thập Tam Thiên, đi qua Thiên Hà cùng Minh Hải, đi qua địa phương hắn quen thuộc, ý đồ từ trong thời gian trường hà tìm kiếm dấu vết Thần linh ném rơi vãi nhiệt huyết cùng nước mắt.

Năm tháng dằng dặc, hắn ở hạ giới đã chậm trễ hơn một trăm ba mươi vạn năm, đã trải qua thương hải tang điền, chứng kiến một cái thời đại tịch diệt cùng cái khác thời đại quật khởi.

Hắn đã trải qua từng tràng kiếp nạn, bái kiến các Thần linh cổ xưa vì chúng sinh chống lại Thiên mệnh, bái kiến các Thần Đế khí nuốt Tinh Hà, bái kiến vô số âm mưu quỷ kế cùng huyết nhuộm chiến trường.

Hắn bái kiến một lần phi Tiên cuối cùng, tống biệt người thân mình phi thăng thượng giới, bái kiến Tiên Giới đại lão điều khiển Hạ giới, thậm chí mình chủ đạo Chư thần hoàng hôn kiếp, để cho Thần đạo vĩnh viễn suy sụp.

Hắn trở thành một Thần cuối cùng của Tam Giới, trên con đường phía trước, đã không người cùng hắn đồng hành.

Hôm nay Tam Giới đã không hề cần hắn rồi, hắn vị Thần này ở lại Tam Giới, Thiên Đạo Tam Giới liền không cách nào triệt để trở thành Tiên đạo Thiên Đạo.

Hắn ở lại Tam Giới, chỉ sẽ trở ngại Tam Giới Tiên đạo hoàn thiện cùng phát triển.

Hôm nay, hắn rốt cục phải ra đi.

Nếu có Sử quan muốn vì hắn ghi sử, mời hắn đánh giá bản thân, hắn đại khái sẽ nói:

- Trẫm, xuất thân bần hàn, ở trong nghịch cảnh phấn đấu, ở trong tuyệt cảnh sinh tồn, hùng cứ Đại La Thiên, chủ chưởng xã tắc, cầm trong tay Thiên Tán Hoa Cái mà định càn khôn. Trẫm cúi đầu không thẹn sinh linh, ngẩng đầu không thẹn Thiên Địa, vấn lòng không thẹn với lương tâm. . .

Chỉ là, lần này ly khai, trong lòng của hắn lo lắng vẫn là rất nhiều nhiều nữa...

Năm đó Thiết Trụ cùng hắn ở Kiến Vũ Quốc Tề vương phủ làm nô dịch, đã sớm hóa thành một đống đất vàng, tiểu quận chúa Dược Vương phủ trước đây, mẹ đẻ Nhạc Ấu Nương Nhạc Linh Nhi cũng không thể sống qua thời gian ăn mòn, đã qua đời.

Thần Tiềm, Quân Mộng Ưu cùng Sở Hương Hương chết trận trong cuộc chiến hai đại vũ trụ dung hợp, năm đó Ứng Vô Song phong vân một cõi, đã trở thành thủ lĩnh Long tộc, còn có Tần Phi Ngư yêu mến gãi chân, Mộ Yên Nhi thiện lương, Huyền Ẩn cổ hủ, Vân Bằng ngạo khí, lão đầu Thi Mạc Sơn quật cường, Giang Lâm ưa thích vì Giang Nam tìm mười nương tử. . . Quá nhiều người quen rồi, bọn hắn có người có thể sống qua đoạn tuế nguyệt thảm thiết nhất kia, có không thể ở trong thời gian cọ rửa sinh tồn, cũng có người đã nhận được thành tựu, tu thành Tiên nhân.

Tuế nguyệt khiến người già, người nhịn không quá tuế nguyệt dày vò nhất định sẽ vẫn lạc.

Đây là sự tình làm cho người bi thương, cũng là sự tình khích lệ người có chí hăng hái đi về phía trước!

Giang Nam du lịch nguyên một đám cố thổ Tam Giới làm hắn khó quên, rốt cục, hắn phải ly khai Tam Giới, tiến vào cổ Tiên Giới rồi.

Lúc này đây, hắn không làm kinh động quá nhiều người, chỉ là truyền âm nói với một ít bằng hữu cũ của mình.

Lúc này đây người đến tống biệt hắn, đều là gương mặt quen thuộc, ngoại trừ Tịch Ứng Tình, Lạc Hoa Âm, Ma La Thập, Thiếu Hư, Hạo Thiếu Quân, Nhậm Tiên Thiên, Thất Diệp, Hoa Thanh Nghiên, Tam Đức Phật Tổ, Bắc Đô Tuyền, còn có Hồng đạo nhân Quân đạo nhân, Kế Đô không có đến đây, Thi Hiên Vi cũng không có xuất hiện.

Mấy người ngồi ở trên núi cao nhất của Đại La Thiên cười to, nói lên chuyện xưa, Lạc Hoa Âm đề cập mình lúc trước trêu đùa hí lộng Giang Nam, nói:

- Năm đó lão nương đi tắm rửa, lừa gạt hắn nói muốn cùng tắm, vứt bỏ đai lưng cùng lụa mỏng, tiểu tử này thật sự đi nhặt đây này! Nhưng tiếc hắn cầm không nổi, nếu không hắn xông tới cùng nhau tắm mà nói, lão nương liền thành Giang phu nhân rồi!

Mọi người ôm bụng cười, đánh trống reo hò nói nàng lại ném một lần, nhìn xem hôm nay Giang Nam có thể nhặt lên hay không.

Hồng đạo nhân Quân đạo nhân hai cái Đạo Tổ tuy địa vị cao thượng, nhưng đối với bọn họ mà nói chỉ là tiểu bối, chứng kiến mọi người trêu đùa phụ thần mình, chỉ phải lúng ta lúng túng im lặng.

Lạc Hoa Âm ở rất nhiều đồng đạo đầu độc quả nhiên cởi xuống đai lưng ngọc, ném đi xuống dưới, cười nói:

- Đồ nhi ngoan nhặt đi, ngươi nhặt được lão nương cùng ngươi động phòng!

Giang Nam cười nhặt lên đai lưng ngọc, lại không có trả lại cho Lạc Hoa Âm.

Mọi người vỗ tay cười to.

Lạc Hoa Âm lườm hắn một cái, cười khanh khách nói:

- Nếu không phải bà nương của ngươi ở dưới kia quan sát, tròng mắt đều đỏ, lão nương liền cùng ngươi động phòng rồi!

Giang Nam hướng phía dưới nhìn lại, chỉ thấy Thi Hiên Vi đứng ở Đại La Thiên, cô đơn một mình.

Cả đời này, ta bởi vì ngươi mới Trường Sinh, bởi vì ngươi mới vui cười, bởi vì ngươi mới làm Thiên Mẫu, bởi vì ngươi mới trấn thủ Hậu cung, trấn thủ Thiên đình.

Ngày nay, ta lại bởi vì ngươi mà cho ngươi rời đi, ta lưu cho mình chỉ có không bỏ.

Hai vợ chồng nhìn nhau, một đường mưa gió đi tới, đi đến bây giờ, bọn hắn có quá nhiều lời muốn nói, không muốn từ nay về sau tách ra.

Bất quá Giang Nam nhất định phải ly khai, hắn quá cường đại, có hắn ở đây, Tiên đạo hạ giới không cách nào viên mãn, không cách nào tiến vào cấp độ rất cao, hắn không ly khai, Tiên đạo vĩnh viễn thiếu hụt, Chư thần hoàng hôn kiếp vĩnh viễn sẽ không chính thức chấm dứt trên ý nghĩa, bởi vì hắn là vị Thần có thể thay đổi Thiên Đạo còn ở nơi này!

Dù có muôn vàn tình cảm, chỉ có thể ẩn dưới đáy lòng rồi.

Giang Nam thu hồi ánh mắt, cười nói:

- Chư vị, chúng ta ở cổ Tiên Giới gặp lại!

Hắn cất bước đi về hướng bầu trời, đột nhiên Thiếu Hư xông lên bầu trời, cười nói:

- Giáo chủ, ngươi đi rồi, ta ở Hạ giới vô địch cũng không thú vị. Đến thượng giới, ta nói không chừng còn có thể tìm được cơ hội cùng ngươi tranh giành cao thấp! Ta với ngươi cùng đi!

- Chờ một chút, mang ta đi với!

Hạo Thiếu Quân xông lên, cười nói:

- Ta suốt đời mục tiêu là tiến vào Tiên Giới, hai người các ngươi mơ tưởng bỏ ta lại!

Tịch Ứng Tình cất bước đi tới, cười nói:

- Ta cũng muốn đi cổ Tiên Giới một chuyến, gặp Huyền Đô lão sư một lần, nói với hắn một tiếng ta không có phụ hắn kỳ vọng.

Nhậm Tiên Thiên cũng chạy tới, cười nói:

- Tam Giới đã không có đất dụng võ của ta, đến cổ Tiên Giới, ta còn có thể cùng quần hùng cổ Tiên Giới quyết tranh hơn thua.

- Đã như vầy, ta và các ngươi cùng đi!

Lạc Hoa Âm khống chế Bỉ Ngạn Thần Châu, kích động nói:

- Hạ giới đã bị ta trộm khắp rồi, nếu không lên Cổ Tiên Giới trộm, ta nhất định sẽ thương tiếc chung thân!

Thất Diệp nhịn không được cảm khái nói:

- Tuổi trẻ thật tốt, những thứ này còn có mạnh dạn đi đầu, bất quá ta không có hùng tâm như bọn hắn rồi. Tam Đức Phật Tổ, ngươi không cùng lúc đi sao?

Tam Khuyết do dự thoáng một phát, lắc đầu nói:

- Lão nạp còn phải quản lý Phật môn, đem đạo thống truyền thừa. Tương lai nếu Hạ giới không có đất dụng võ của ta, ta cũng đi cổ Tiên Giới tìm bọn hắn! Phần mộ Cổ Tiên Giới, vẫn còn triệu hoán lão nạp. . .

Giang Nam nhìn về phía năm người này, một hồi nhức đầu nói:

- Ta cũng không dám nói mình có thể bình an xuyên qua hàng rào Tiên Giới hôm nay, nếu như mang lên các ngươi, uy năng Tiên kiếp càng mạnh hơn nữa, vạn nhất có một sơ xuất. . . Không bằng như vậy, chúng ta binh chia làm hai đường, chỗ phu nhân ta có một tòa Trấn Ngục Giới Bia, có thể tiễn đưa các ngươi bình an nhập cư trái phép, không cần kinh nghiệm Tiên kiếp.

Bọn người Tịch Ứng Tình, Thiếu Hư liếc nhau, cùng lộ ra sắc mặt vui mừng, bọn hắn cũng không có đủ thực lực xuyên qua hàng rào Tiên Giới, đối với Tiên kiếp càng là lo sợ bất an.

Lạc Hoa Âm mở cờ trong bụng:

- Còn có thứ tốt bực này? Tử Xuyên ngươi như thế nào không sớm lấy ra? Sớm biết có bảo bối như vậy, ta đã sớm đi cổ Tiên Giới rồi!

Tam Khuyết cũng đại hỉ, cười nói:

- Tùy thời có thể nhập cư trái phép đến Tiên Giới sao? Lão nạp đã chứng kiến phần mộ cổ Tiên Giới hướng lão nạp ngoắc rồi!

- Tử Xuyên, ngươi không theo chúng ta cùng một chỗ thông qua Trấn Ngục Giới Bia nhập cư trái phép cổ Tiên Giới sao?

Tịch Ứng Tình hỏi.

- Ta? Tự nhiên là. . .

Giang Nam lắc đầu, ngẩng đầu nhìn hướng lên trời, gằn từng chữ:

- Giết đến tận Tiên Giới!

Giang Nam cùng mọi người phân biệt, lẻ loi một mình đi về hướng bầu trời, giờ khắc này, bên trong Tam Giới có vô số Tiên Phật đột nhiên chứng kiến, bầu trời kịch liệt rung chuyển, như là mặt biển bình tĩnh đột nhiên nhấc lên sóng cồn ngập trời, sóng lớn kia như một vòng tròn lớn, như là rung động tán đi mọi nơi!

Ầm ầm...

Bầu trời bị Giang Nam một quyền đánh bay!

Lúc này cách hơn một trăm ba mươi vạn năm, cổ Tiên Giới lại lần nữa triển lộ ở trước mắt người đời!

- Hạ giới yêu nghiệt nào, dám can đảm oanh kích hàng rào Tiên Giới? Tạo phản hay sao?

Chỗ Tiên Giới hàng rào vỡ ra kia, truyền đến tiếng hét phẫn nộ của Tuần sát sứ cổ Tiên Giới, một gương mặt cực lớn uy nghiêm xuất hiện ở phía trên khe hở, uy phong bát diện, cũng không dám thăm dò đến Tam Giới xem rốt cuộc là yêu nghiệt nào cả gan làm loạn như thế.

Tam Giới Thiên Uy thật sự quá dầy nặng, Tuần sát sứ cổ Tiên Giới bất quá là Tiên nhân cảnh giới, nếu thăm dò xem xét, thế tất sẽ bị Tam Giới Thiên Đạo đập vụn!

Giang Nam mắt điếc tai ngơ, cất bước hướng hàng rào Tiên Giới oanh xuyên đi đến, hàng rào Tiên Giới vỡ ra, Tiên Giới lôi đình rung chuyển, trong tiên lôi diễn sinh ra nguyên một đám thế giới, theo lôi đình tích động mà sinh sinh diệt diệt, vô cùng vô tận.

Đó là Tiên Giới cảm ứng được tồn tại không phải Tiên nhân, cưỡng ép xuyên qua hàng rào Tiên Giới mà tự động tạo ra tiên kiếp!

- Hạ giới yêu nghiệt dừng lại! Còn dám tiến lên một bước. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận