Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em

Chương 258


Trên màng hình ti vi, Tần Lan cơ thể trần truồng, tóc xõa tán loạn, ánh mắt mơ hồ phát ra âm thanh rên rỉ.
Thật là ngứa mắt mà.
Chỉ là hình ảnh rất rỏ ràng, tiểu K quả nhiên không lừa cô!
Diệp Kiều di chuyển tầm mắt nhìn nửa bên người Tần Lan, một gương mặt trang điểm tinh tế, cũng không biết do phấn hay bị dọa một chập mà sắc mặt trắng bệt như quỷ!
“Bà Tần? Đặc sắc không? Chẳng qua là tôi xem thì cảm thấy rất buồn nôn! Bà nói bà xem, tìm nhiều trai bao như thế không sợ bị nhiểm bệnh dơ bẩn gì à?” Diệp Kiều cầm điều khiển từ xa, tua nhanh cuộn băng, trên màn hình nhanh chóng lướt qua cảnh kịch liệt, nhân vật chính đều là Tần Lan.
“Á! Con tiện nhân này!” Tần Lan luôn cứng đờ người lúc này điên cuồng hét kên, chạy về phía đầu DVD, lúc này bà ta chỉ muốn tiêu hủy cuộn băng đó mà thôi.
Nhưng tốc độ của bà ta làm sao mà nhanh bằng Diệp Kiều.
Tần Lan đang ở tuổi trung niên phát tướng, so với Diệp Kiều thì đầy đặn hơn nhiều, nên cho rằng nha đầu này không phải đối thủ của bà ta. Bà ta duỗi tay muốn bắt Diệp Kiều, nhưng kiều lại nhanh nhẹn trốn thoát móng vuốt của bà ta, chụp hụt ra sau, Tần Lan nhếch nhác quay lưng lại!
“Bà Tần! Nội dung đặc sắc như vậy ở trên tay tôi, bà dám manh động sao?” Diệp Kiều lạnh lùng nói, khóe miệng trào phúng nhếch lên.
Thật là hả giận mà!
Thật muốn đem đoạn băng này công bố ra bên ngoài, để cho toàn bộ người của tầng lớp thượng lưu đều biết, nhìn xem nhìn xem, vị phu nhân đây thật sự có diện mạo như thế nào!
“Diệp Kiều! Cô muốn như thế nào?” Tần Lan dù sau cũng là người trải đời, rất nhanh đã hồi phục lại bình tĩnh, trên mặt vẫn có nét quyến rủ của tuôi trung niên nhưng vẫn không thể che dấu ác ý trong mắt bà ta.
Diệp Kiều hai tay ôm ngực, nhìn màn hình ti vi, trên đó đang diễn cảnh không thích hợp cho trẻ con xem.
“Tôi muốn gì chẳng lẽ bà Tần còn không rỏ sau?”cô chậm rãi nói, tay áp lên gương mặt nhỏ, tóc cột đuôi ngựa cao, gọn gàng xinh đẹp, không một sợi tóc rối.
“Diệp Kiều! Cô tưởng cô có đoạn băng này thì nghĩ có thể uy h.i.ế.p tôi sao?! Diệp Trăn Trăn không phải là người Diệp gia sao, chuyện này mà có thể uy h.i.ế.p được tôi sao, con nha đầu như côc, thật quá ngây thơ rồi!” Tần Lan đã tìm được điểm cân bằng, lạnh giọng nói với Diệp Kiều.
Tần gia, chính là sống phụ thuộc vào cô!
Diệp Kiều biết không cần mặt mũi như Tần Lan sẽ nói như thế mà.
“Bà Tần, da mặt của bà so với tường thành còn dày hơn! Đúng, Diệp gia chúng tôi nếu công ra bên ngoài Diệp Trăn Trăn là đứa con hoang bà sinh ra, sẽ tổn thất đến danh dự đến Diệp gia chúng tôi, đồng thời cũng đắc tội Tần gia! Nhưng, đoạn băng này thì lại khác! Diệp Kiều tôi làm sao mà ngu ngốc để người Diệp gia truyền ra? Quang lên mạng, bà có biết không? Tôi chỉ cần tùy tiện đem đoạn băng này quăng lên mạng, thì ai biết là tôi làm chứ? Tần gia làm sao mà trách được Diệp gia chúng tôi chứ?” Diệp Kiều ngồi trên ghế sô pha, cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận