Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em

Chương 269


Không phải anh không gả, ha ha…
Diệp Kiều cười lạnh.
Thanh âm của hai vợ chồng Cố gia càng lúc càng nhỏ, bọn họ còn chưa biết cô là bạn gái của Lục Bắc Kiêu. Lúc nãy cô có ý không xuất hiện trước hai vợi chồng Cố gia, đó là cho mẹ chồng tương lại chút mặt mũi.
Bà Đỗ và cậu trẻ từ thành phố N quay lại, trước mắt vẫn chưa biết chuyện của Lục Bắc Kiêu, cô đã căn dặn Lục Bắc Kiêu, tối nay phải nói rỏ với bà Đỗ.
….
Tin Tần Lan bị bắt, rất nhanh truyền đến Tần gia, tuy rằng không biết người tố cáo là ai, nhưng bọn họ cho rằng đều là do người Diệp gia, đây càng khiêu khích bà cụ Tần gia.
Tần Lan phạm tội, theo lí nên bị bắt, nhưng trong mắt người Tần gia, đầy là người Diệp gia đang khiêu chiến Tần gia!
…...
Tần gia.
Chín giờ sáng, những nhân vật chủ chốt của Tần gia đều tập hợp lại. Diệp gia cũng đến 7 người, lão tham mưu trưởng, hai người bà cô, hai người cô, Diệp Thắng Huân và Diệp Kiều. Không khí hiện tại rất căng thẳng, sắc mặt người hai nhà rất khó coi, mà bà cụ Tần, để đám người đợi hơn 40 phút mới xuất hiện.
Bà cụ được người khác dìu đi vào phòng khách, tất cả mọi người đều đứng lên, bạ cụ híp hờ mắt, trong tay lần hạt tràng.
Bà cụ liếc mắt nhìn người của Diệp gia sau đó mới ngồi xuống.
“Đều ngồi cả đi!” Bạ cụ Tần mím môi nói, giống như “ Chúng ái khánh bình thân” vậy, bà ta ngồi xuống, trạng thái như Từ Hi thái hậu ngồi vậy.
Diệp Kiều đối với bà cụ này không có ấn tượng gì, Tần gia mấy năm nay khí thế rất mạnh, loại gia tộc có lịch sử như thế này, tính cách chắn chắn kiêu căng ngạo mạn và bao che khuyết điểm.
“Con nha đâu này là ai?”Bà cụ Tần liếc mắt nhìn cô gái có mái tóc xoăn, mặc một chiếc váy kiểu sườn xám đơn giản và thanh lịch, dáng vẻ tiểu thư, lên tiếng hỏi.
Diệp Kiều đang ngồi trong góc bị các nhân vật nhìn tới, liền ưu nhã đứng lên, đi lên trước một bước, mang ý cười nói, “ Bà cụ Tần tôi là Diệp Kiều.”
Cô cử chỉ đúng mực, dùng từ “ là” mà không dùng từ “ gọi”, chỉ một chữ mà ý nghĩa cách xe như trời đất.
Người Tần gia đều nhìn cô gái duyên dáng ngồi trong gốc này, mọi người đều thấy dung mạo của cô rất tuyệt sắc.
Đây nào giống nha đầu nông thôn chứ?
Mấy năm không gặp, bây giờ trưởng thành gặp lại quả là khác biệt! Chẳng trách Tần Lan lại coi cô ta như cái gai trong thịt.
Năm đó, Diệp gia mang Diệp Kiều về, Tần Lan cũng náo một lần, Bà Tần cũng thấy qua bộ dạng chân chất của Diệp Kiều, nên nói với Tần Lan,” Con nha đầu này không ra sao, không tạo thành uy hiếp, không nên tính toán.”
Như dự đoán của bà cụ, Diệp Kiều của kiếp trước đúng là chẳng ra sao.
“Cô chính là đứa con riêng của Diệp gia sao, là chị gái cùng cha khác mẹ với Diệp Trăn Trăn….” BÀ cụ ngữ khí coi thường nói.
Thái độ của bà ta là đang xem thường người Diệp gia, bà cô lớn muốn đứng lên lí luận, nhưng mà bị Diệp Kiều tranh mở miệng trước…
“Bà cụ là người ăn chay niệm phật, Phật nói chúng sinh bình đẳng, tất cả chúng sinh trên thế giới này đều có trí tuệ và đức hạnh của Phật! Tù hành của bà không đủ a…”
Diệp Kiều một lời nói ra đều làm tất cả chấn kinh!
Cô thế mà dám bắt bẻ bà cụ !
“Cô con nha đầu này, không muốn sống nữa hả, dám bắt bẻ bà cụ nhà tôi!” con gái lớn của bà cụ tức giận đứng lên nói.
Diệp Kiều cười cười, vẫn đúng mực như cũ nói, “ Con nha đầu như tôi nói chuyện không biết nặng nhẹ, nếu có thất lễ, xin các vị lượng thứ, bao dung nhiều, không cần tính toán với nha đầu như tôi! Chẳng qua, bà cụ Tần à, chắc cụ không biết, tôi không phải là cùng cha khác mẹ với Diệp Trăn Trăn mà là khác cha khác mẹ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận