Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em

Chương 569


Người đàn ông mặc áo sơ mi đen, cổ áo rộng mở đến chỗ ngực, lộ ra một mảng n.g.ự.c màu lúa mì, một tay chống nạnh, biểu lộ lạnh lùng, ánh mắt xem thường, lồng n.g.ự.c của anh ta cũng thoáng phập phồng, toàn thân tà khí.
Thật sự là gặp quỷ, nước bọt cô ấy thế mà rất ngọt, lúc này còn có thể nhớ kỹ đầu lưỡi mềm mại mà cảm giác ấm áp, dưới bụng một đoàn khô nóng!
Càng thấy quỷ chính là, bình thường cô ấy hận không thể đem anh ta ăn tươi nuốt sống, lúc này một bộ dáng kinh ngạc: " Biểu lộ kia của anh là cái quỷ gì? !"
Dáng vẻ cô ấy bị anh ta chiếm tiện nghi, rõ ràng là anh ta người thẳng nam này bị gay chiếm tiện nghi!
Cô gái hoàn hồn từ trong lúc khiếp sợ, miệng còn mở to lớn hơn, giữa răng môi còn lưu lại một cỗ nồng đậm vị đàn ông, hỗn hợp có mùi khói rượu, nước bọt chỗ n.g.ự.c bởi vì không khí bốc hơi hút nóng, cảm giác ẩm ướt lành lạnh...
Anh ta, anh ta vừa mới hôn cô rồi !
A a a a...
"Hắc! Tiểu Ưu, đừng nói cô vừa rồi đó là nụ hôn đầu tiên!" Đường Thiếu Đình đi đến trước gót chân cô, híp mắt, một bộ giễu cợt bộ dáng của cô ấy nói: "Cô xuất đạo ba năm, liền chưa có hôn qua một người vị khách nào? Tôi không tin..."
Giả bộ mà thôi!
Cái đồ vật c.h.ế.t tiệt này thế nhưng là cao thủ chọc người, nếu như không phải ngay từ đầu nhất định cô ấy là nam, anh ta thật đúng là khả năng bị cô ấy đắc thủ!
Sau khi Ưu Ưu khôi phục bình tĩnh, khóe miệng tà ác giơ lên, đầu lưỡi nhẹ nhàng l.i.ế.m láp môi, làm ra động tác giống như miêu yêu câu người, lần nữa vòng lấy cổ của anh ta, nơi cao chót vót cọ vào lồng n.g.ự.c nóng bỏng của anh ta: "Anh Đình, em giả bộ giống dáng vẻ thanh thuần không?"
Đường Thiếu Đình cười tà, liền biết cô ấy là giả vờ, người phụ nữ gương mặt nhìn thanh thuần, tâm hồn phóng đãng giả dối, anh ta ghét bỏ đẩy ra, lúc quay người mới phát hiện màn cửa màu hồng chính là một tầng vải mỏng, bên trong căn phòng đốt cũng đều là ngọn nến, dường như anh ta cũng có thể nhìn ra bên ngoài có bóng người!
Khẽ cắn môi, trực tiếp đẩy ngã Ưu Ưu lên chiếc giường tròn lớn màu đỏ bên cạnh, thân thể bao phủ lên!
Người ở ngoài cửa sổ nhỏ hình vòm trên sân thượng, sau khi nhìn đến trên giường bóng người trùng điệp, không có tiếp tục theo dõi, ngược lại động tác lưu loát nhảy xuống từ hàng rào!
Bên trong căn phòng đối diện, một mảnh yêu dã đỏ thẫm tương tư, người đàn ông đứng một bên cửa sổ sát đất, sau khi nhận điện thoại, lông mày khẽ nhíu.
Mắt thấy không nhất định là thật, lại không tiếp tục thâm nhập giám thị tốt!
Anh đi đến một bên giường lớn hình tròn, trên giường màu đỏ lớn, buổi tối này mệt mỏi, bà Lục uống say, đang nằm ngáy o o!
! ! !
Thật sự là không hiểu phong tình!
——
"Anh Đình... A... Sẽ không tới thật sao..." Thân thể người đàn ông nặng nề đè ép mình, nặng đến cô ấy thở không nổi, Ưu Ưu hơi sợ nghĩ.
Mặc dù cô trêu chọc anh ta đến, chuyện gì cũng có thể làm được, nhưng là, đến lúc chân ướt chân ráo, hơi sợ!
"Anh, anh muốn tới thật, đừng, đừng tới đây a... Thực ra trước đó là em không thể giả được nữ..." Dứt lời, chỉ cảm thấy không thích hợp, Ưu Ưu nguyên bản gắt gao nhắm hai mắt, giống như là trở thành thịt cá, chờ lấy bị anh ta chà đạp, vẫn luôn không đợi được anh ta nói chuyện và hành động, bỗng dưng mở hai mắt ra!
Đường Thiếu Đình giống như người chết, ép trên người mình, không nhúc nhích!
"Anh Đình? Anh, anh, ngủ rồi đi?" Ưu Ưu nhẹ nhàng vỗ vỗ gương mặt của anh ta, nghi ngờ hỏi.
Đường Thiếu Đình không nhúc nhích, Ưu Ưu dùng sức quơ bờ vai của anh ta, anh ta vẫn không nhúc nhích.
"Anh Đình, anh, anh làm sao vậy?" Nhìn Đường Thiếu Đình không nhúc nhích, lúc bị lắc, không phản ứng chút nào rất không thích hợp, giống như là chết, Ưu Ưu bị dọa đến hoảng hốt, cô cố hết sức đẩy anh ta ra, thật vất vả từ dưới người anh ta tách ra.
Đường Thiếu Đình không nhúc nhích ghé vào trên giường!
"Anh Đình! Anh làm sao vậy? ! Đừng dọa em!" Trong âm thanh của Ưu Ưu mang theo tiếng khóc nức nở, ngón tay hướng phía mũi của anh ta dò xét...
Ngón tay thon dài tinh tế của cô gái run rẩy hướng phía một bên mũi của anh dò xét, dáng vẻ anh nằm sấp không nhúc nhích như vậy, thật giống c.h.ế.t rồi...
Cô nín thở, đầu ngón tay đặt ở một bên lỗ mũi của anh, hơi thở ấm áp nhẹ nhàng chọc đầu ngón tay, lúc này Ưu Ưu mới tìm được hô hấp!
"Bệnh thần kinh! Dọa c.h.ế.t người!" Ý thức được anh ta còn sống, Ưu Ưu lớn tiếng nói, nước mắt cũng rơi xuống! Cô ấy nặng nề mà đánh xuống lưng của anh ta, nhưng anh ta vẫn nằm sấp không nhúc nhích, giống như thật sự đã hôn mê rồi !
Ưu Ưu hốt hoảng xuống giường, chạy tới bên ngoài, muốn đi ra ngoài gọi người, một bên hô cứu mạng!
Cô ấy vừa kéo nắm tay cửa muốn đi ra ngoài, cửa phòng đột nhiên bị người dùng lực đè lại, miệng cũng bị một bàn tay che lại: "Im miệng!"
Giọng nam quen thuộc trên đỉnh đầu truyền đến, cô ấy cứng đờ, giãy dụa xoay người, ngẩng đầu lên đối diện với khuôn mặt tuấn tú âm trầm không có huyết sắc này của Đường Thiếu Đình.
Đường Thiếu Đình mắt lạnh nhìn khuôn mặt lê hoa đái vũ, sau khi hoàn hồn, kéo cô hướng trong phòng ngủ!
"Anh Đình! Anh vừa rồi tại sao ngất đi? ! Làm em sợ muốn chết!" Ưu Ưu một bên theo sau lưng anh ta, vừa lớn tiếng hỏi, nắm đ.ấ.m đập vào lưng rộng lớn của anh ta, vừa mới tiến phòng ngủ, động tác Đường Thiếu Đình thô lỗ đẩy cô ấy ra.
"Đường Thiếu Đình! Anh có phải bị bệnh hay không? !" Ưu Ưu chắn ở trước mặt anh ta, ngửa đầu hỏi.
Người đàn ông nghiêm mặt, cô lạnh lùng trừng mắt nhìn: "Ý của tôi là, vì sao anh vừa rồi lại té xỉu? ! Bên trong người anh có phải thật sự có độc rồi hay không?"
Ưu Ưu dứt lời, lau nước mắt trên mặt, lúc này mới phát hiện tràn đầy mặt mũi, cô vừa rồi thế mà khóc!
Đường Thiếu Đình cũng kỳ quái, cái người nhỏ bé bất nam bất nữ này thế mà lại khóc!
"Vừa rồi làm em sợ muốn chết, nhỡ đâu anh ở trên giường của em xảy ra chuyện, em liền không nói được rồi !" Ưu Ưu quật cường nói: "Anh rốt cuộc là thế nào? !"
"Cắn quá nhiều thuốc, hiểu chưa? Không cho phép nói linh tinh, cô dám
Lúc Diệp Kiều tỉnh dậy nhìn thấy căn phòng ngập tràn ái muội, nằm bên cạnh mình là anh chồng cực phẩm vẫn đang chìm trong giấc ngủ. Cô nghĩ đến tối qua mình về mệt mỏi lại nằm giường ngủ say, trong lòng thầm kêu phí của trời!
Cô trở mình nghiêng người nhìn gương mặt gợi cảm và lười biếng đang ngủ của ông Lục, nhìn tấm màn mờ màu đỏ treo quanh chiếc giường tròn lớn rủ xuống, tâm xuân theo đó mà nhộn nhạo...
Cuối cùng là một người phụ nữ trưởng thành!
Trong hơi thở đều là mùi đầy hormone nam tính tản ra từ người anh chồng cực phẩm, thấy anh còn ngủ say, cô nhẹ nhàng cầm điện thoại trên giường lên mở phần mềm đọc sách điện tử lên, đọc truyện H đã tải về!
Cô còn chưa từng đọc truyện H khi ở cạnh Lục Đại Ma Vương đâu, kích thích quá đi, nội dung lại khiến m.á.u trong người nóng lên...
Trên chiếc giường tròn đàu đỏ, màn tơ đỏ rủ xuống, người đàn ông nằm ngửa trên giường lười biếng ngủ say. Bên cạnh là người phụ nữ đang nằm nghiêng đối mặt với anh ta, tay phải cầm di động, một bàn chân đặt lên đùi người đàn ông, bắp chân cong lại, nhẹ cọ vào chân người đàn ông.
Trên màn hình điện thoại di động là những dòng văn khó nói, ngón tay cái của cô không ngừng lật trang tiếp theo. Hiện tại điện thoại di động cảm ứng còn rất ít, loại cô sử dụng là điện thoại thông minh Nokia mới nhất không có màn hình cảm ứng. Mặc dù ấn rất mệt nhưng mắt không chớp, trong đầu còn tưởng tượng ra vô số cảnh.
Lúc Diệp Kiều đang phấn khích, đội nhiên thấy một cái tay, sau đó điện thoại bị lấy mất!
!!!
Cô tức giận muốn đánh người, kết quả thấy Lục Bắc Kiêu đã tỉnh đang cầm điện thoại của cô xem, bỗng cô ý thức được gì sợ đến thay đổi sắc mặt!
Cả thế giới dừng lại ở đây!
Im ắng yên tĩnh...
Đại Ma Vương Lục cầm điện thoại trong tay, ánh mắt rơi vào màn hình không nói một lời, Diệp Kiều hoảng đến mức cũng quá không dám nhúc nhích.
Cũng không biết qua bao lâu, dường như trái đất chuyển động lại. Anh buông tay ra, mắt rơi vào cô, mặt anh không biểu cảm, nhìn không rõ vui hay buồn.
"Chồng, chồng.... Anh, anh tỉnh rồi sao... Chúng ta dậy đi, xuống dưới lầu ăn cơm thôi!" Đối mặt với khuôn mặt không tươi cười, Diệp Kiều nở một nụ cười có nhìn hơn cả khóc, nói xong định đứng dậy.
Mới vừa đứng dậy một chút đã bị anh kéo lại.
Anh xoay người sang một bên, một chân to đè lên người cô, đè cô xuống.
"Ngoan, đọc nội dung trang này lên đi!" Đại Ma Vương Lục nói rất bình tĩnh.
!!!
Anh bắt cô đọc truyện H lên à?!
Diệp Kiều, mày là Kiều nữ vương, sợ cái gì?!
"Đùa gì thế, anh bảo một nữ đại lão em đọc H văn?!" Nói xong liền muốn tránh anh đi.
Lục Bắc Kiêu xoay người cản cô lại, "Thế nào, nữ đại lão chỉ có thể lén lút đọc H văn, không thể đọc to?" Anh châm chọc cô.
"Có đọc hay không là tự do của em, đọc hay không là quyền của em! Vì sao em phải đọc cho anh nghe?!" Diệp Kiều mạnh mẽ nói.
"Nữ đại lão thì không thể đọc truyện H sao? Thật là!" Cô lại thì thầm.
Vừa dứt lời đã bị anh véo mạnh vào mông, sắc mặt người đàn ông tái xanh, nghiến răng nói: "Nữ đại lão không thể ngoại tình!"
Ngoại tình?!
Diệp Kiều hoang mang, cô vừa đọc một chút đã thành ngoại tình rồi?!
Cô không khỏi nghĩ lúc trước đọc ngôn tình anh đã ghen với nam chính rồi huống gì là truyện H....
Anh kéo màn tơ sang che kín hai mắt cô, ghé vào tai bá đạo nói: "Diệp Kiều Kiều, em nhất định phải chết!"
Nhìn nữ đại lão nào đó m.á.u đang dâng tràng, cơ thể không cần anh ghẹo đã chuẩn bị xong rồi, anh mang theo ghen tuông và đầy chiếm hữu có thể nói là mạnh mẽ đ.â.m vào!
Chín rưỡi, hai người đàn ông cùng xuống ăn sáng, một nửa khác của họ đều đang ngủ bù!
Ăn sáng xong, Đường Thiếu Đình vẻ mặt xấu xa nói muốn đến hiệu thuốc, Lục Bắc Kiêu đi theo. Cả hai đi đến hiệu thuốc mới biết, anh đi mua thuốc tránh thai.
"Thế giới hai người còn chưa đủ, còn có cái gì đội bóng!” Đường Thiếu Đình cười xấu xa nói.
Lục Bắc Kiêu không nói một lời ra khỏi hiệu thuốc, anh không muốn đi mua sắm với một người đàn ông!
Mãi đến chiều hai người phụ nữ mưới dậy.
Diệp Kiều bị Lục cầm thú dạy dỗ, còn Ưu Ưu thảm hại hơn, bị Đường Thiếu Đình treo từ hai giờ sáng đến bảy giờ cô mới có thể ngủ bù, sau khi tỉnh lại nhìn thấy Đường Thiếu Đình, trong lòng có cảm cảm xúc muốn g.i.ế.c anh.
Nhưng, anh còn mua cho cô một chiếc váy hai dây dài lộ ra vết dây hằn trên tay, dấu ấn trên ngực.
Cổ họng cũng khản đặc gần như không nói rõ được, trong miệng lúc nào cũng ngậm thuốc trơn họng!
Đường Thiếu Đình đã nhiều lần cảnh cáo cô không được nói sự thật!
"Tiểu Ưu, đừng giận, anh Đình hứa lần sau sẽ nhẹ một chút. Ngoan, tới đây dùng cơm đi!" Đường Thiếu Đình cầm thìa tự tay đút cho Ưu Ưu, vừa dỗ dành.
Thế này còn tạm được!
Ưu Ưu há miệng ăn, vẫn không nói gì, dáng vẻ tức giận.
"Hôm nay hai vị tính đi đâu chơi?" Đường Thiếu Đình nhìn hai người đối diện mình, cười hỏi.
Diệp Kiều cũng có vẻ mặt không vui, cùng người đang ghen bên cạnh nhìn Đường Thiếu Đình vẫn có tinh thần sáng láng, nào giống người sắp chết, là một đôi thực sự với Ưu Ưu.
"Em muốn đi xem người chuyển giới biểu diễn!" Diệp Kiều trả lời. Trước kia cô thường đến nước T, còn có cả bí danh ở nước T nhưng chưa từng được đi du lịch ở đây. Lần này nhân lúc sĩ quan Lục bên cạnh vài chục năm mới có cơ hội ra nước ngoài với cô, cơ hội khó có cô phải tận dụng.
Đường Thiếu Đình đang uống nước suýt nữa nghẹn lại, khóe mắt theo bản năng nhìn về phía Ưu Ưu bên cạnh..
Ưu Ưu lại có dáng vẻ không sao, tiếp tục muốn anh ta cho ăn.
Nhìn người chuyển giới cực phẩm giống báu vật trước mặt, thẳng nam Đường Thiếu Đình thực sự không muốn đút cho cô ăn nhưng ở ngay trước mặt hai vợ choofg họ, có thể không cho cô ăn?!
!!!
Tại sao anh lại tìm một người chuyển giới để giả làm bạn gái của mình chứ? !
Lục Bắc Kiêu ở bên cạnh có chút không tình nguyện, bà Thái có thú vui gì vậy?
Trước mặt tình định, anh chỉ có thể kiên trì đồng ý.
--
Đường Thiếu Đình lấy lí do chăm sóc Ưu Ưu nên không đi cùng họ. Anh về chỗ ở, Ưu Ưu sống c.h.ế.t đi theo giơ tay đòi tiền anh, đôi mắt to nhìn anh chằm chằm.
Đường Thiếu Đình thực hiện hứa hẹn cho cô gắp mười lần tiền thuê, từng tờ tiền mặt không thiếu một tờ!
Cho xong Ưu Ưu còn giơ tay, Đường Thiếu Đình không kiễn nhẫn trừng mắt với cô, "Còn muốn nữa?"
Ưu Ưu bỗng đập tay xuống bàn, tay chỉ vào dấu hickey trên cổ mình, vết dây hằn trên cổ tay, "Anh giày vò tôi thành ra thế này, đêm nay tôi diễn thế nào được?!"
Khóe miệng Đường Thiếu Đình giật giật đành phải đưa tiền tiếp!
"Đêm nay xin nghỉ đi tránh bị đôi vợ chồng kia gặp cô đang biểu diễn, bại lộ!" Đường Thiếu Đình trầm giọng nói.
"Vậy thêm tiền đi!" Ưu Ưu dọa dẫm.
Đường Thiếu Đình tức giận đến mức nghiến răng, rồi lại hơi ủ rũ nói: "Cho cô cho cô cho cô hết! Giữ những thứ mà lúc c.h.ế.t không mang theo được thì có ích lợi gì!" Nói xong đưa toàn bộ tiền mặt trong tủ cho Ưu Ưu.
--
Diệp Kiều chợp mắt một chút và bổ sung sức lực trước khi ra ngoài, mua sắm và ăn uống, sau đó tìm một nơi xem người chuyển giới biểu diễn.
Lúc Lục Bắc Kiêu xếp hàng mua vé, cô buồn chán nhìn poster treo trên tường, ghen tị với thân hình của những người chuyển giới này, thực sự là đẹp hơn cả phụ nữ...
Nhìn một chút chỉ cảm thấy người chuyển giới có dung nhan thiên sức, dáng người quyến rũ trong poster rất quen thuộc.
!!!
Đây không phải là Ưu Ưu thì là ai?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận