Đại Sư Huynh Thường Thường Không Có Gì Lạ

Chương 160: Gấu trúc?

Lục Trường Sinh cảm khái, đứa nhỏ này trưởng thành rồi, thông minh rồi cũng chín chắn rồi.
Chẳng qua là ngay tại lúc Lục Trường Sinh còn không kịp cảm khái xong, đột ngột, một đạo thanh âm vang vọng lên.
"Mau ra đây đi! Thần thú xuất hiện!"
Thanh âm vang lên, bên trong tửu lâu trong nháy mắt an tĩnh lại.
Rất nhanh. . .
Rầm rầm rầm rầm!
Đủ loại thanh âm bàn ghế va chạm vang lên, toàn bộ tửu lầu trong nháy mắt an tĩnh lại.
Lưu Thanh Phong sửng sờ.
Không phải nói xong không đi tìm thần thú sao?
"Sư huynh, chúng ta có đi hay không vậy?"
Lưu Thanh Phong không nhịn được hỏi.
Mà Lục Trường Sinh kiên định lắc đầu nói: "Không đi!"
"Thật không đi? Đây chính là thần thú nha."
Lưu Thanh Phong không cam lòng.
Nhưng mà Lục Trường Sinh vẫn lắc đầu nói: "Có một thành ngữ gọi là mệnh trung chú định, là của ngươi, thì nàng sẽ là của ngươi, không phải của ngươi, thì nàng không phải là của ngươi, an tâm ăn cơm, cơm nước xong liền lên đường, không nên gây rắc rối."
Lục Trường Sinh không tâm tư quan tâm thần thú hay không thần thú.
Trước không nói có phải thật vậy hay không, coi như là thật, Lục Trường Sinh cũng không cảm thấy thần thú sẽ nhận chính mình làm chủ.
Song Lưu Thanh Phong vẫn có chút không cam lòng.
"Sư huynh, ngươi không cạnh tranh, thần thú chắc chắn sẽ không bị ngươi lấy được đâu, cũng hẳn sẽ không có chuyện nó sẽ từ trên trời rơi xuống chứ?"
Lưu Thanh Phong nói như vậy.
Nhưng mà ngay tức khắc.
Loảng xoảng!
Mái hiên Thiên Thanh Lầu, bị trực tiếp đập ra một cái lỗ thủng to.
Chỉ thấy một đồ vật trắng đen xen kẽ rơi vào trong tay Lục Trường Sinh.
Rất mềm mại, lông xù.
Cúi đầu nhìn, trong nháy mắt Lục Trường Sinh liền ngây ngẩn.
"Gấu trúc?"
Lục Trường Sinh theo bản năng hô.
Lưu Thanh Phong thì ngây ngốc nhìn động vật trong tay Lục Trường Sinh, sau đó không khỏi kinh ngạc nói: "Hắc Bạch Miêu!"
Lục Trường Sinh không nghĩ tới, lại có thể ở cái thế giới này thấy loại động vật gấu trúc này, thật đúng là là. . . Cảm giác quen thuộc vô hình nha.
Song con gấu trúc này, vào giờ phút này, phảng phất đã bất tỉnh, nằm ở trong ngực Lục Trường Sinh, không cách nào tỉnh lại.
Từ bề ngoài đến xem, con gấu trúc này nếu so với gấu trúc mà Lục Trường Sinh biết thì càng dễ nhìn hơn rất nhiều lần.
Lông tóc trắng đen xen kẽ vô cùng chỉnh tề, hơn nữa ở ngực càng là hiện ra một cái âm Dương Bát Quái Đồ, nhìn vô cùng có linh tính, chủ yếu hơn chính là, Lục Trường Sinh ở trong cơ thể con gấu mèo này, phát giác pháp lực vô cùng tinh khiết.
Loại pháp lực này, tuyệt đối không phải pháp lực thông thường, rất phi phàm, cũng chỉ kém mấy cấp bậc so với chính mình.
"Ách? Luyện Khí cảnh?"
Rất nhanh, Lục Trường Sinh phát hiện, cảnh giới con gấu mèo này, lại là Luyện Khí cảnh.
Giống như mình, đều là phế vật trông kha khá mà không dùng được sao?
A, không đúng, mình bây giờ đã là Kim Đan.
Nói cách khác, con gấu mèo này, là một phế vật trông khá được mà không dùng được?
"Thần thú ở nơi nào đâu? Thần thú ở nơi nào?"
"Mới vừa rồi ta nhìn thấy một luồng sáng vàng thoáng qua, đi nơi nào rồi?"
"Suýt chút nữa, suýt chút nữa liền tóm lấy rồi nha."
"Thần thú ngay trong Thiên Thanh Thành, ta đã mở ra thiên nhãn, nó trốn không thoát!"
Vào giờ phút này, từng đạo thanh âm vang lên.
Cũng may chính là, Thiên Thanh Lầu không có một bóng người, ngay cả tiểu nhị đều đi ra ngoài xem náo nhiệt, cho nên không có ai phát giác được, chuyện xảy ra trong Thiên Thanh lầu.
Bạch!
Lục Trường Sinh đánh ra một đạo pháp quyết, mảnh ngói bể tan tành trong nháy mắt khôi phục nguyên dạng, mái hiên Thiên Thanh lầu lập tức bị đắp lại, không nhìn ra sơ hở.
"Thanh Phong, chờ một hồi vô luận xảy ra chuyện gì, chớ kinh hoảng, theo ta đi."
Lục Trường Sinh cũng không biết, thần thú Trung Châu, có phải con gấu trúc này không, nhưng con gấu trúc này tuyệt đối không phải vật phàm, hắn mang con Tiên Thiên âm Dương Gấu Mèo này giấu vào bên trong Thiên Địa Huyền Hoàng Tháp, sau đó đứng lên mang theo Lưu Thanh Phong rời đi.
Mà vào giờ phút này, từng đạo thanh âm vang vọng lên.
"Truyền lệnh của ta, phong tỏa Trường Thanh Thành!"
"Thần thú chính là ở đây, nếu có người tìm tới, đưa đến trước mặt của ta, có thể vào Vạn Thần Cung ta làm đệ tử chân truyền."
"Ai nếu tìm được thần thú, cấp cho đầu mối, có thể vào Thất Tinh Cổ Tông, làm đệ tử chân truyền."
"Mang thần thú tới cho ta, truyền một bộ kinh văn tối cao của Hỏa Linh Động ta."
Trong phút chốc, từng đạo thanh âm vang vọng lên, cường giả tới từ bốn phương tám hướng rối rít xuất hiện, vây chặt cửa thành, đồng thời cấp cho đủ loại giải thưởng, chỉ vì đạt được thần thú.
Vào giờ phút này, Lục Trường Sinh trên căn bản có thể xác định, con gấu mèo này chính là cái gọi là thần thú.
Hắn rất kinh ngạc, không nghĩ tới thần thú tây bộ Trung Châu, lại là một con gấu mèo.
Hơn nữa trong ba mươi ba loại thần thú, không có giống loài gấu mèo này nha.
Nhưng vô luận như thế nào, rời đi trước hãng nói.
Từng nhánh đội ngũ xuất hiện, đây là đội ngũ chấp pháp của Trường Thanh Thành, đang làm đủ loại lục soát và vặn hỏi.
Lục Trường Sinh mang theo Lưu Thanh Phong đi tới cửa thành.
Nhưng rất nhanh, một giọng nói vang lên.
"Đứng lại!"
Thống lĩnh cả người khoác ngân giáp đi tới, ngăn cản Lục Trường Sinh.
"Thành đã phong bế, tạm thời không thể ra vào, ngươi muốn làm gì?"
Thống lĩnh mở miệng, mặt lộ vẻ bất thiện, vặn hỏi Lục Trường Sinh phải làm gì.
"Có chuyện quan trọng xử lý."
Lục Trường Sinh trái lại cũng bình tĩnh, trực tiếp trả lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận