Đại Sư Huynh Thường Thường Không Có Gì Lạ

Chương 851. Minh Giới không trống, thề không thành Phật (1)

Yên tĩnh!
Yên tĩnh!
Yên tĩnh như chết!
Tất cả mọi người không hiểu, ý tứ của những lời này của Lục Trường Sinh là cái gì ?
Đại tướng quân không phải Hoàng Đô Quỷ Đế sao?
Vì sao Lục Trường Sinh gọi hắn là Thái tử?
Đây là có chuyện gì?
Chẳng lẽ Hoàng Đô Quỷ Đế không phải đại tướng quân, mà là Thái tử chuyển thế sao?
Đây không có khả năng chứ ?
Ở trong Minh giới.
Lục Trường Sinh nhìn về phía Hoàng Đô Quỷ Đế, bên trong ánh mắt của hắn bình tĩnh vô cùng, mà Hoàng Đô Quỷ Đế lại tràn đầy giễu cợt.
"Hoang đường, ngươi ở chỗ này ăn nói linh tinh.”
Hoàng Đô Quỷ Đế cười lạnh không ngừng, cho rằng Lục Trường Sinh ở chỗ này ăn nói linh tinh, đã bị điên.
Nhưng mà Lục Trường Sinh lại có vẻ hết sức lạnh nhạt, nhìn xem Hoàng Đô Quỷ Đế nói.
"Hoàng Đô Quỷ Đế, câu chuyện này có lẽ có một chút không hoàn chỉnh, muốn ta đem câu chuyện hoàn chỉnh nói cho ngươi sao?"
Lục Trường Sinh nói như vậy.
Mà người sau căn bản cũng không tin lời Lục Trường Sinh nói, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt vô cùng thanh tịnh của Lục Trường Sinh rồi, Hoàng Đô Quỷ Đế trầm tư một phen, cuối cùng hắn ngồi xuống tại trước mặt Lục Trường Sinh, cũng phải nghe một chút Lục Trường Sinh muốn nói cái gì.
Rất nhanh thanh âm Lục Trường Sinh chậm rãi vang lên.
“Bên trong Thế gian, có một cái Đại Doanh Vương Triều, cái vương triều này có một vị đại tướng quân bách chiến bách thắng, mà người thừa kế tương lai của Đại Doanh Vương Triều, cũng chính là Đại Doanh Thái Tử, hắn từ nhỏ đối với đại tướng quân này sùng kính vô cùng."
"Hắn hi vọng có một ngày, mình cũng có thể giống đại tướng quân này , đỉnh thiên lập địa, quét ngang mười nước, bình diệt náo động, được vạn dân kính ngưỡng, trở thành thiên tử chân chính của Đại Doanh."
"Cứ như vậy mãi cho đến lúc Thái tử này sắp trưởng thành, rối loạn của mười nước triệt để bình định, đại tướng quân khải hoàn trở về, toàn bộ vô số dân chúng quốc đô tiến đến nghênh đón, Đại Doanh hoàng đế đều tự mình cung nghênh."
"Đại Doanh Thái tử đem hết thảy những thứ này nhìn ở trong mắt, hắn càng thêm sùng bái đại tướng quân, nhưng sau khi mười nước bình diệt rồi, Hoàng đế Đại Doanh đã cao tuổi, Đại Doanh Thái tử mặc dù suy nhược, nhưng ở lâu trong hoàng cung, so với người đồng lứa phải hiểu nhiều hơn rất nhiều."
"Hắn biết mình muốn kế vị, đồng thời hắn càng biết rõ một chuyện, nếu mà Hoàng đế Đại Doanh chết rồi, nếu mà đại tướng quân ngấp nghé ngôi vị Hoàng Đế, như vậy mình vô luận như thế nào đều không thể thắng được tên đại tướng quân này."
"Nhưng sự sùng kính sinh ra từ lúc bé, khiến hắn không thể dùng lẽ thường đi đối đãi vị Đại tướng quân này của mình, nhưng mà Đại Doanh Hoàng đế cũng nghĩ đến một bước này, hắn vì để cho Thái tử bình yên kế vị, vì vậy để đại tướng quân xử lý chuyện quyền quý mười nước."
"Đại Doanh Hoàng đế biết rất rõ, đại tướng quân tôn trọng hòa bình, hắn không hi vọng phát sinh chiến tranh, cho nên một khi giao chuyện quyền quý mười nước vào trong tay hắn, tất nhiên là một con đường chết, nhưng mà đại tướng quân cũng rõ ràng tình cảnh của mình."
"Hắn hoàn toàn biết được, rối loạn của mười nước bị mình bình định, tại bên trong Đại Doanh Vương Triều, hắn là thần trong lòng vạn dân, nhưng một cái vương triều chỉ có thể có một vị thần, vị thần này nhất định phải là Hoàng đế."
“Hắn biết mình gặp phải cái gì, nhưng ngay tại lúc đại tướng quân do dự không quyết định, Thái tử tìm được hắn khuyên can hắn không nên nhúng tay vào chuyện này, nhưng mà ngay lúc này đại tướng quân hiểu rõ chính đại doanh thái tử mặt ngoài thì bảo hắn không nên nhúng tay chuyện này, nhưng trên thực tế thì đại doanh thái tử lại hi vọng hắn tiếp nhận chuyện này.
Cho nên vị đại tướng quân của Đại Doanh Vương Triều này nản lòng thoái chí, hắn nguyện ý nhận lấy chuyện này, nhưng hắn chỉ có một yêu cầu, yêu cầu này chính là không làm hại tộc nhân của hắn, cho nên đại tướng quân đối mặt với thái tử suy nhược, nói ra tiếng lòng của mình, nhưng mà thái tử hốt hoảng rồi, bí mật trong lòng hắn, bị đại tướng quân nhìn thấu rồi.
Trong nháy mắt thái tử cảm thấy mình dơ bẩn, mình hèn hạ, mình vô liêm sỉ, hắn xấu hổ vô cùng, nhưng Đại Tướng Quân cũng không có khiển trách, cũng không có nhục mạ, chỉ là tiến về Hoàng Đô nhận lấy chuyện quyền quý 10 nước.
"Không tới mấy ngày sau, đầu của quyền quý 10 nước toàn bộ bị chém, Hoàng Đế Đại Doanh Vương Triều cũng băng hà, đây là ông trời nổi giận, nhưng hoàng đế Đại doanh Vương Triều lưu lại một tấm di chỉ, nội dung di chỉ chính là lưu lại huyết mạch cho Đại tướng quân. "
"Nhưng Thái tử thấy di chỉ rồi, hắn lựa chọn đổi một tấm di chỉ, hắn sợ nhổ cỏ không nhổ tận gốc, sẽ lưu lại hậu hoạn, thứ hắn muốn là vương triều ngàn đời vạn thế, cho nên hắn sửa lại di chỉ, ban cho cả nhà đại tướng quân được chết."
"Nhưng sau khi toàn tộc của Đại Tướng Quân bị tru diệt rồi, thái tử ngày càng ốm yếu, cho dù là hắn Đăng Cơ Thành Đế, dù là hắn khiến cho Quốc gia Quốc Thái Dân An, nhưng hắn vĩnh viễn không bao giờ có thể vung chuyện này ra khỏi lòng mình, chuyện này trở thành ác mộng của hắn. "
"Bởi vì mỗi khi hắn nhắm mắt, hắn đều có thể nhìn thấy cặp mắt kia của đại tướng quân, cặp mắt như có thể cắn nuốt người khác. "
"Hắn cuối cùng lại trở thành người mà hắn ghét nhất, tín ngưỡng trong lòng đang không ngừng sụp đổ, cuối cùng sinh ra tâm ma. "
"Rốt cuộc có một ngày thái tử chết rồi, sau khi hắn chết, hắn không cách nào nhắm mắt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận