Đại Sư Huynh Thường Thường Không Có Gì Lạ

Chương 908. Ngươi chính là Yêu Đế! Lục Trường Sinh, ta thật sự không phải Yêu Đế! (3)

“Gì cơ? Yêu Đế, ngài đánh hạ hết Phật giới, Minh giới, Nhân giới rồi à? Ôi!!!! Ngài sắp thống nhất cả lục giới rồi sao? Yêu Đế, ngài mạnh thật đấy!”
Hiểu lầm mỗi lúc một lớn, tới giờ các Yêu vương đã không biết nên nói cái gì nữa.
“Vị tiền bối này, quả thực ta không phải Yêu Đế đâu, ngươi nhận nhầm rồi.”
Lục Trường Sinh đáp vô cùng nghiêm túc.
Nếu chủ nhân của Yêu giới không phải Lưu Thanh Phong chắc hắn cũng sẽ làm liều nhận bừa rồi đấy, nhưng Yêu Đế lại chính là Lưu Thanh Phong, mà hắn cũng không tới mức tranh đoạt vị trí của sư đệ mình.
Nhưng nghe hắn nói xong vô thượng trưởng lão của Yêu tộc lại lắc đầu hỏi lại.
“Nếu ngài không phải Yêu Đế thì ai mới là Yêu Đế chứ?”
“Ngươi là Yêu Đế chắc?”
Vô thượng trưởng lão của Yêu tộc nhìn về phía Long Mã.
Đối phương lắc đầu.
“Vậy ngươi là Yêu Đế sao?”
Hắn lại quay sang nhìn Thiện Thính.
“Không phải.”
Thiện Thính lắc đầu.
Ngay sau đó vô thượng trưởng lão của Yêu tộc lại nhìn khổng tước Minh Vương và các Yêu vương cường đại trước mặt rồi hỏi lại một lần.
Không người nào dám trả lời.
Lưu Thanh Phong lúc này đang chải chuốt lại bản thân một chút, đợi vô thượng trưởng lão hỏi tới mình.
Thế nhưng vô thượng trưởng lão của Yêu tộc lại chỉ nhìn chòng chọc Lưu Thanh Phong rồi mỉa mai.
“Không phải các ngươi định nói với ta cái thứ này là Yêu Đế đấy chứ? Nếu hắn là Yêu Đế thì đừng làm gì nữa, Yêu giới chúng ta cứ nằm yên đợi bị người khác xâm lược đi cho rồi.”
Vô thượng trưởng lão của Yêu tộc nhìn Lưu Thanh Phong, trong ánh mắt mờ đục tràn đầy chế giễu.
Lời hắn nói ra khiến Lưu Thanh Phong đang tràn đầy mong chờ lần nữa cảm nhận được sự tàn khốc của Yêu giới.
Lưu Thanh Phong thật sự muốn khóc.
Hắn không muốn sống rồi.
Ai lại nói chuyện kiểu đó chứ?
Lưu Thanh Phong vô cùng khó chịu, cảm giác như chỉ cần có Lục Trường Sinh bên cạnh thì hắn vĩnh viễn chỉ có thể trở thành một ngôi sao nho nhỏ không bắt mắt, thế nhưng lại không thể rời xa vầng mặt trời như Lục Trường Sinh được, cảm giác này thật sự vô cùng khó chịu.
“Trưởng lão, ngài đừng nói như thế, hắn đúng là Yêu Đế thật đấy.”
“Trưởng lão, chúng ta thật sự không lừa ngài đâu, hắn đúng là Yêu Đế đấy.”
“Đây là Thanh Phong Yêu Đế của chúng ta.”
Khổng tước Minh Vương cùng các vị Yêu vương vội lên tiếng, tuy họ cũng không muốn thừa nhận nhưng người này quả thực chính là chủ nhân của Yêu giới đấy.
“Ha hả, nếu hắn đúng là Yêu Đế thì ta trực tiếp ăn luôn cái tế đàn này cho các ngươi xem, mấy người các ngươi đừng hòng lừa ta, nói chung là ta không tin các ngươi.”
Vô thượng trưởng lão của Yêu tộc bất kể thế nào cũng không chịu tin.
Hắn vừa nói xong ánh mắt mọi người đều rất kỳ lạ.
Họ nhìn lướt qua tế đàn rồi lại nhìn vô thượng trưởng lão của Yêu tộc, có mấy câu rất muốn nói ra nhưng cuối cùng cũng không ai nói ra miệng.
“Trưởng lão, chi bằng cứ mời trái tim của Yêu Đế xuất hiện đi, tới lúc đó để trái tim của Yêu Đế tự kiểm chứng xem ai mới là Yêu Đế thật sự, ngài thấy sao?”
Khổng tước Minh Vương đưa ra ý kiến như vậy.
Hắn nói xong các Yêu vương khác đều gật đầu tán thành.
“Đúng đúng, đề nghị này hay lắm.”
“Ta cũng thấy đề nghị này không tệ.”
“Đúng vậy, cứ mời trái tim của Yêu Đế ra là biết ngay thôi.”
Các Yêu vương nhao nhao lên tiếng.
Trái tim của Yêu Đế cũng chính là trái tim năm đó Yêu Đế để lại trước khi chuyển thế.
Nói cách khác, nếu Lưu Thanh Phong thật sự là Yêu Đế thì trái tim của Yêu Đế chắc chắn sẽ chọn hắn, đây chính là cách công nhận Yêu Đế trực tiếp nhất.
Vô thượng trưởng lão của Yêu tộc cũng gật đầu tán thành ý kiến này.
Hắn không hề hoài nghi phán đoán của mình mà còn nói: “Đúng là cần phải mời trái tim của Yêu Đế xuất hiện, Yêu Đế tôn thượng, ngài phải cẩn thận một chút, dù sao thì quá trình luyện hóa trái tim của Yêu Đế cũng có chút rắc rối.”
“Nhưng dù sao phải luyện hóa xong mới có lợi, trái tim của Yêu Đế vẫn luôn được tiên khí vô thượng uẩn dưỡng, thế nên có rất nhiều chỗ tốt. Yêu Đế tôn thượng, sau khi luyện hóa xong trái tim của Yêu Đế nhất định ngài sẽ có thể thống nhất lục giới này.”
Vô thượng trưởng lão của Yêu tộc tự tin nói.
Nhưng những lời của hắn lại khiến Lục Trường Sinh không khỏi nhức đầu.
Cũng may vô thượng trưởng lão của Yêu tộc không nói nhiều nữa, hắn bước đến dưới tế dàn và đánh ra một trăm lẻ tám đạo pháp quyết.
Nháy mắt cả tế đàn đều chấn động.
Ngũ quang thập sắc vờn quanh tế đàn.
Từng luồng tiên quang phóng vút lên cao, tựa như pháo hoa nở rộ, đẹp không tả xiết.
Rất nhanh, một trái tim đã xuất hiện trước mắt mọi người.
Trái tim này trong suốt như pha lê, bên trong chảy xuôi thần huyết bất hủ, mỗi nhịp đập lại khiến đất trời cộng hưởng, rung động lòng người.
Như thể đây là trái tim của đất trời mà không phải chỉ là trái tim của Yêu Đế thôi vậy.
Lúc này tất cả mọi người đều nhìn trái tim này với vẻ căng thẳng.
Trong số đó Lưu Thanh Phong là người căng thẳng nhất.
Không phải hắn nhất quyết phải tranh đấu với Lục Trường Sinh.
Ngược lại bảo hắn tặng không thứ này cho Lục Trường Sinh cũng được.
Chủ yếu là hắn cũng muốn thử tranh một lần.
Không phải để chứng minh bản thân mình giỏi giang tới đâu.
Mà để cho mọi người biết thứ ta mất đi thì chính tay ta có thể cầm lại nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận