Đại Sư Huynh Thường Thường Không Có Gì Lạ

Chương 897. Biết được cơ mật mới, tiến về Yêu giới (1)

“Trường Sinh ca ca, đi theo ta.”
Hồng Linh dẫn Lục Trường Sinh đi sâu vào trong tiên cung.
Xuất hiện trước mắt Lục Trường Sinh là tiên môn được địa hỏa phong lôi bao quanh.
“Trường Sinh ca ca, vô thượng của tộc ta đang chờ ngươi bên trong tiên môn.”
Công chúa Hồng Linh lên tiếng, nàng chỉ tiên môn trước mặt rồi nói như vậy.
“Ừ.”
Lục Trường Sinh gật đầu, không hỏi nhiều mà cứ thế đi thẳng vào bên trong tiên môn.
Vừa bước qua tiên môn đã thấy các vì tinh tú xoay chuyển, đây là một tiểu thế giới độc lập, tràn ngập khí tức hỗn độn, thiên địa tiên khí ở nơi này cũng vô cùng cuồng bạo, địa hỏa phong lôi đều ở trạng thái nguyên thủy nhất.
Thế giới này cũng có vẻ đầy đủ pháp tắc, đã gần đạt đến mức viên mãn.
Các loại pháp tắc ngưng tụ thành một thể, đối với Tiên Đế mà nói thì những thứ này còn tốt hơn tiên khí rất nhiều.
Có điều tạm thời Lục Trường Sinh không cần pháp tắc chi lực này, hiện giờ hắn vẫn chưa đột phá tới cảnh giới Tiên Đế.
Nếu đạt tới cảnh giới Tiên Đế thì pháp tắc chi lực này sẽ có tác dụng rất lớn với hắn.
“Bái kiến Trường Sinh Thiên Đế.”
Đúng lúc này một thanh âm to lớn mang theo sức mạnh hùng hậu vang lên, như thể chủ nhân của thế giới này đang giao lưu với Lục Trường Sinh vậy.
“Tiền bối khách khí rồi.”
Lục Trường Sinh đáp lại, hắn mặc một bộ bạch y, đứng thẳng trong tiểu thế giới, giọng điệu có vẻ vô cùng khách khí.
Thế nhưng giọng nói của vô thượng Hồng tộc vẫn tiếp tục vang lên.
“Không phải không phải, ta đã tính qua số mệnh của ngươi rồi, ngươi không nằm trong Thiên Đạo, ngươi là tồn tại độc đáo nhất lục giới này, ngươi xứng đáng nhận xưng hô ấy.”
Vô thượng của Hồng tộc nói như vậy.
Mà Lục Trường Sinh cũng không bối rối vì xưng hô vừa xong nữa.
“Hồng Linh nói các hạ tìm ta, không biết có chuyện gì? Có phải về chuyện vật chứng đạo không?”
Lục Trường Sinh mở miệng hỏi.
Thế nhưng ngay khi Lục Trường Sinh vừa dứt lời thì vô số pháp tắc hội tụ thành một đạo thần quang, rồi một bóng người dần xuất hiện, người đó là một lão giả, trên người hắn tràn ngập sức mạnh lớn lao, xung quanh hắn có đủ loại pháp tắc vờn quanh, trong mắt hắn lại đang diễn hoá ảo ảnh vũ trụ tan thành mây khói.
Đây chính là vô thượng của Hồng tộc.
Hắn có trí tuệ siêu phàm, dường như thông hiểu mọi chuyện trên thế gian này, thế nhưng hắn không khiến cho người khác có cảm giác uy áp ngập trời mà ngược lại còn hết sức ôn hòa.
“Bái kiến tiền bối!”
Lục Trường Sinh chắp tay hành lễ.
“Trường Sinh Thiên Đế khách khí rồi.”
Đối phương cũng chắp tay đáp lễ rồi ngồi xuống trò chuyện với Lục Trường Sinh.
“Trường Sinh Thiên Đế, ta muốn hỏi mấy câu trước.”
Vô thượng của Hồng tộc lên tiếng.
“Mời hỏi.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
“Trường Sinh Thiên Đế có biết tung tích của cha mẹ mình không? Hoặc là phải nói ngươi có từng được gặp cha mẹ mình chưa?”
Vô thượng của Hồng tộc hỏi, câu đầu tiên chính là muốn biết về cha mẹ của Lục Trường Sinh.
“Ta không rõ tung tích của họ, cũng chưa từng được gặp họ.”
Lục Trường Sinh suy nghĩ một lát rồi nói ra đáp án.
Thế nhưng người hỏi lại có vẻ không hề kinh ngạc chút nào, như thể hắn cũng đã sớm đoán được câu trả lời rồi.
“Vậy Trường Sinh Thiên Đế có phải thường xuyên mơ thấy một giấc mơ giống nhau, trong mơ có lão đạo cưỡi trâu, hoặc là Kim Ô, hay hình ảnh về cuộc đại chiến hủy thiên diệt địa không?”
Vô thượng Hồng tộc nghiêm túc hỏi.
Lục Trường Sinh nhíu mày, hắn chỉ mơ thấy vô số ánh mắt nheo nheo nhìn mình, ngoài ra thì chưa từng mơ thấy thứ gì khác.
Thế nên Lục Trường Sinh lắc đầu nói: “Không có.”
Hắn vừa nói xong đã thấy vô thượng của Hồng tộc nhíu mày, trông có vẻ kinh ngạc.
“Vậy thì quái lạ thật.”
Vô thượng của Hồng tộc lên tiếng, có vẻ cực kỳ nghi hoặc.
“Vì sao?”
Lục Trường Sinh cũng không khỏi tò mò, không rõ đối phương có ý gì.
“Trường Sinh Thiên Đế, ngươi từng nghe nói tới Đại Đạo Chi Anh bao giờ chưa?”
Vô thượng của Hồng tộc hỏi.
“Từng nghe, nhưng cũng không rõ ràng lắm.”
Lục Trường Sinh quả thực từng nghe nói tới Đại Đạo Chi Anh nhưng cũng không phải rất rõ ràng.
“Trong Thần tộc chúng ta có một lời đồn, khi xưa sở dĩ thủy tổ sáng lập lục giới chính vì để bảo vệ Đại Đạo Chi Anh, mà Đại Đạo Chi Anh rất có thể chính là cái số một duy nhất mà thiên địa khuyết thiếu trong 50 Đại Đạo, cũng là người tương lai sẽ thống trị toàn bộ đại thế giới.”
“Ban đầu ta cho rằng Trường Sinh Thiên Đế chính là Đại Đạo Chi Anh, nhưng giờ xem ra có thể không phải thế, nhưng vẫn chưa xác định chắc chắn được.”
Vô thượng của Hồng tộc lên tiếng.
“Người tương lai sẽ thống trị đại thế giới?”
Lục Trường Sinh nhíu mày, sau đó lại hỏi: “Đại Đại Đạo Chi Anh có điểm đặc biệt nào không?”
Hắn hỏi.
“Nghe đồn Đại Đạo Chi Anh chính là số một trốn đi, ngụ ý là một đường sinh cơ, thế nên sẽ có một điểm rất đặc biệt, hoặc là sẽ có khí vận vô song hoặc là vô cùng xui xẻo.”
Vô thượng của Hồng tộc nói ra đáp án.
“Khí vận vô song? Vô cùng xui xẻo?”
“Xem ra không phải ta rồi.”
Lục Trường Sinh lắc đầu đáp.
“Vì sao?”
Vô thượng của Hồng tộc có chút tò mò, không rõ vì sao Lục Trường Sinh lại đáp một cách chắc nịch như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận